Chiến Thần Ở Rể

Chương 1924


Dương Thanh nổi giận gầm rú, hơi thở điên cuồng trên người càng lúc càng đậm, hơi thở Siêu Phàm Cảnh vô cùng khủng bố quét ra tám hướng, cuốn đi tất cả.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Lập tức, những bức tường dày bốn phía võ quán Yến Đô hùng vĩ âm ầm đổ xuống.

“Trời đất, võ quán bị đánh sập luôn?”
Các cao thủ của những thế lực đứng đầu đã rút lui rất xa đều trợn to mắt nhìn, vẻ mặt không sao tin nổi.

Mặt Mã Siêu đã vặn vẹo đi một cách dữ tợn, hai nắm tay siết chặt lại, móng tay đâm rách lòng bàn tay, nhưng anh ta dường như không cảm nhận được.

Tình hình chiến đấu trong võ quán càng kịch liệt thì càng chứng tỏ tình cảnh của Dương Thanh và Vương Chiến lúc này càng thảm thiết.

Bất kể là ai trong hai người, một khi đã trúng vết thương trí mạng thì đều sẽ trở thành đả kích cực kì lớn với anh ta.


“Anh Thanh, ông Chiến, hai người nhất định phải vượt qua được!”
Mã Siêu căn răng lẩm bẩm.

Thượng Quan Nhu tới bên cạnh Mã Siêu, an ủi: ‘Cậu yên tâm đi, bọn họ nhất định sẽ không sao đâu”.

“Ha hat”
Đúng lúc này, một tiếng cười châm biếm vang lên, Long Khoa đang dẫn theo các cao thủ của Hoàng tộc họ Long đi tới gần.

Ông ta cười ha hả nói: “Cô Thượng Quan Nhu này, chỉ sợ cô đã nghĩ nhiều rồi”.

“Hai người bọn họ, một kẻ đã hoàn toàn mất lí trí, một kẻ thì phải dùng biện pháp gì không rõ liều lĩnh tăng thực lực từ Thần Cảnh trung kỳ lên đến Siêu Phàm Cảnh’.

“Gô cho rằng, trong tình huống này, dù bọn họ có thể tỉnh táo lại thì tỉ lệ sống sót được đến bao nhiêu?”
Nghe Long Khoa nói thế, sắc mặt Thượng Quan Nhu sa sầm xuống, cô ta nghiến răng nói: “Bây giờ ông lớn lối như vậy, chẳng lẽ không sợ nhỡ đâu trong bọn họ có người sống sót vượt qua được à?”
Long Khoa liếc nhìn về phía võ quán, nơi đó bụi đã tung mù mịt, thân thể bất chợt co quắp lại.


Nếu hai người kia thật sự có một kẻ sống sót được thì đúng là bi kịch của Hoàng tộc họ Long.

“Hừ!”
Long Khoa lạnh lùng nói: “Hai người bọn họ, sẽ không ai sống sót được!”
“Bộp!”
Một bóng người xẹt qua trong nháy mắt, xuất hiện trước mặt Long Khoa, tóm chặt cổ ông ta, lập tức thân thể Long Khoa bị nhấc bổng lên.

““Buông điện hạ ra ngay!”
Đám cao thủ của Hoàng tộc họ Long ngây ra vì kinh sợ, sau đó vội vã quát lớn.

Thượng Quan Nhu cũng kinh ngạc, cô ta không ngờ chỉ lời qua tiếng lại một chút, Mã Siêu liền ra tay với Long Khoa luôn.

Lúc này, đôi mắt Mã Siêu đã chỉ còn một màu đỏ máu, bên dưới đó cất giấu một khát khao giết người cực kì nồng đậm.

Anh ta nhìn chằm chằm vào Long Khoa, gãn giọng: “Ông tha thiết muốn chết đến vậy à?”
Tuy anh ta đã bị thương nặng nhưng lúc này vẫn có thể bộc phát ra hơi thở vượt xa cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ.

Long Khoa vốn chỉ là một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ mà thôi, đúng là không đủ khả năng chống trả lại Mã Siêu..

Bình Luận (0)
Comment