Chiến Thần Ở Rể

Chương 2604

Chương 2604:

 

Một tiếng động thật lớn vang lên, núi đá dưới chân hai người lập tức nứt toác. Cả ngọn núi Hoàng Sơn tựa như không thể chịu đựng được cú va chạm vừa rồi, rung lắc thật mạnh.

 

Năm đấm do Dương Thanh ra sức đánh đến lại bị người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp duỗi một cánh tay ra nắm chặt lấy.

 

Lúc Dương Thanh xông tới, hai chân của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cũng trượt về phía sau ba, bốn mét.

 

Một tia kinh ngạc loé lên trong mắt, sức mạnh của Dương Thanh đã vượt qua sự tưởng tượng của lão ta.

 

“Rầm rầm rầm!”

 

Sau đòn đầu tiên đánh ra bị cản trở, Dương Thanh tiếp tục vung tay đánh thêm mấy đấm nữa, mỗi đấm đều hội tụ toàn bộ sức lực của một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh đỉnh phong.

 

Cơ thể của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp không ngừng lùi về phía sau. Lúc này đây, một người hùng mạnh như lão ta cũng cảm thấy hai tay tê dại, mỗi đòn tấn công của Dương Thanh buộc lão phải dùng cả hai tay đỡ lấy.

 

Khiếp sợ trong lòng Dương Thanh càng thêm đậm, bây giờ gần như anh đã có thể kết luận một điều là thực lực của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đang ở cấp độ Siêu Phàm Thất Cảnh.

 

Cho dù anh có bùng nổ ra trạng thái mạnh nhất cũng chỉ có thể đạt đến Siêu Phàm Lục Cảnh đỉnh phong, nếu còn tiến lên thêm một bước thì sợ là thân thể sẽ không thể chịu đựng được nguồn sức mạnh kia.

 

“Mày muốn chết àI”

 

Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp bị hai nắm đấm của Dương Thanh luân phiên tấn công, bức ép đến bên vách đá cheo leo. Đột nhiên lão ta nắm lấy hai nắm đấm đang không ngừng vung đến của anh, giận dữ nói: ‘Nếu mày còn không chịu giao bí mật ra đây, vậy thì tao buộc phải giết mày rồi”.

 

Dứt lời, lão ta bỗng nhiên nhấc chân đá mạnh vào bụng Dương Thanh.

 

“Bịch!”

 

Âm thanh va chạm vang lên rất lớn, cơ thể Dương Thanh cứ vậy bay ra xa mười mấy mét, ngã lăn trên mặt đất không khác gì một con chó đã chết.

 

Đại Đạo Thiên Diễn Kinh vận chuyển một cách điên cuồng, từng lưồng từng luồng sức mạnh ấm áp tràn ngập toàn thân như đang chữa trị cơ thể bị thương nặng của anh.

 

Đây chính là chỗ thần kỳ của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, sau khi vận hành, nó không những có thể giúp người sở hữu nó nâng cao thực lực mà còn có thể chữa trị các nơi bị thương trong cơ thể.

 

Chẳng qua là thực lực của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp quá mạnh, dưới những đòn tấn công đầy phẫn nộ của đối phương, vết thương trên cơ thể anh càng thêm nghiêm trọng.

 

Hơn nữa đối phương cũng không để anh có cơ hội chậm rãi khôi phục thực lực. Trong khoảng thời gian vài nhịp thở, người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đã đi tới trước mặt Dương Thanh, đạp mạnh lên lồng ngực anh một cái, lấy tư thế từ trên cao nhìn xuống để nhìn anh mà nói: ‘Oắt con, giao bí mật trên người mày ra đây, tao có thể giữ lại cho mày một mạng, nếu không thì mày chỉ có con đường chết thôi!”

 

Dương Thanh chỉ cảm thấy cú đạp của đối phương như một quả tạ nặng nghìn cân, ép tới mức anh sắp tắc thở đến nơi.

 

Hai mắt anh nhìn chăm chặp vào đối phương như muốn khắc toàn bộ hình dáng vào trong lòng, để rồi đến một ngày nào đó, anh sẽ tự tay giết chết lão ta.

 

“Oắt con, sự nhẫn nại của tao có hạn thôi, tao cho mày một cơ hội cuối cùng, một là giao toàn bộ bí mật trên người mày ra đây và tao sẽ tha cho mày một mạng, hai là tự tay tao tiễn mày lên đường!”

 

Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp lạnh lùng nói, sát khí khủng bố cưồn cuộn dâng lên trong mắt.

 

Lúc này, thậm chí người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đã không thèm che giấu ham muốn của bản thân đối với bí mật của Dương Thanh nữa, lão ta không ngần ngại nói thẳng ra việc muốn anh giao bí mật ra cho mình.

 

Trong mắt lão ta, kiểu gì Dương Thanh cũng phải chết nên bản thân cũng chẳng cần phải giữ gìn hình tượng cao cả của người bảo vệ làm gì.

Bình Luận (0)
Comment