Chiến Thần Ở Rể

Chương 2891

Chương 2891:

Giọng nói đầy tang thương của Vô Danh truyền đến.

Dương Thanh thưa vâng rồi nói: ‘Người anh em của con là Mã Siêu có mang trong mình máu tổ của gia tộc Bách Lý, lại bị Thị Huyết Châu chủ động tiến vào cơ thể, nay Thị Huyết Châu đã được một cao thủ áo đen đeo mặt nạ vàng phong ấn trong cơ thể cậu ấy rồi”.

“Nhưng đối phương nói, phong ấn chỉ có thể duy trì được bảy ngày, trong bảy ngày này, phải tìm cách lấy được Đế Trượng, có Đế Trượng mới có thể hút Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu ra, như vậy Mã Siêu mới có thể thoát chết”.

“Một khi quá thời hạn này mà còn chưa lấy được Thị Huyết Châu ra khỏi người Mã Siêu, Mã Siêu sẽ hoàn toàn bị Thị Huyết Châu nuốt mất ý chí, cuối cùng sẽ phải nổ tung cả người mà chết”.

“Con đã chủ động tổ chức cuộc thi đấu tranh ngôi Vương của Yến Đô, nay đã trở thành Vương _ của Yến Đô rồi, nhưng vẫn không có bất kì tin tức gì về Đế Thôn cả. Con gọi điện cho sư phụ muốn hỏi một chút, rốt cuộc Đế Thôn có thực sự tồn tại hay không ạ? Hay Đế Thôn chỉ là một truyền thuyết mà trăm năm trước, người kia đã tạo ra để làm các thế lực mạnh phải dè chừng, nhäm bảo vệ Yến Đô không bị các Hoàng tộc khác xâm lấn?”

Vô Danh vần luôn yên lặng nghe Dương Thanh nói xong mới lên tiếng hỏi: ‘Cho nên, giờ con đang nghi ngờ sự tồn tại của Đế Thôn?”

Dương Thanh thưa: “Vâng, con không cách nào xác định truyền thuyết về Đế Thôn có phải là thật hay không, mà hiện nay con lại đang rất cần Đế Trượng để cứu người, con đã rơi vào đường cùng, nên mới nhờ sư phụ chỉ điểm”.

Đầu bên kia, Vô Danh trầm mặc đủ mười giây rồi bồng lên tiếng: “Đợi! Bây giờ con chỉ có một lựa chọn, đó là tiếp tục đợi, đợi đến khi cao thủ của Đế Thôn xuất hiện”.

Dương Thanh sửng sốt, ngay sau đó anh hiểu ra, tuy Vô Danh chưa khẳng định với anh rằng Đế Thôn có tồn tại hay không, nhưng ông cụ lại bảo anh tiếp tục chờ, đây cũng là một cách gián tiếp nói cho Dương Thanh đáp án cuối cùng.

“Cảm ơn sư phụ, con đã biết nên làm thế nào rồi”.

Dương Thanh lập tức mừng rỡ, tảng đá vẫn đè nặng trong lòng rốt cuộc đã biến mất.

Chỉ cần Đế Thôn thật sự tồn tại, vậy thì Mã Siêu có hi vọng cứu được rồi.

Chỉ có điều, ngay khi anh còn đang vui sướng, Vô Danh đã lên tiếng nhắc nhở: “Con chớ nên vui mừng quá sớm, có một số việc, chưa chắc sẽ như con mong muốn đâu!”

Lời của Vô Danh khiến lòng Dương Thanh nảy sinh chút lo lăng, nhưng nếu sư phụ đã nói như vậy thì hẳn phải có nguyên do riêng của ông cụ.

Chỉ có một điều khiến Dương Thanh vô cùng nghỉ hoặc, rõ ràng sư phụ bảo anh chờ cao thủ của Đế Thôn tới nhưng lại nói thêm, mọi chuyện chưa chắc đã được như anh mong muốn.

“Sư phụ, ý của người là, người Đế Thôn không giống như trong truyền thuyết nói đến, dù con có trở thành Vương của Yến Đô, bọn họ vẫn sẽ không chịu nghe theo lời con?”

Dương Thanh bèn hỏi.

Vô Danh đáp: ‘Về Đế Thôn, ta cũng không biết nhiều, có rất nhiều chuyện còn cần con tự mình chậm rãi tìm kiếm đáp án, vậy thôi, cứ thế nhé’.

Nói xong, Vô Danh liền cúp điện thoại.

Sắc mặt Dương Thanh trở nên nặng nề, lời sư phụ vừa nói khiến anh cảm nhận một mối nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay.

Một khi anh không thể khống chế được Đế Thôn, chỉ e sẽ khiến cho toàn bộ thế giới phải đối mặt với một mối nguy cực lớn.

Bình Luận (0)
Comment