Chiến Thần Ở Rể

Chương 3113

Chương 3113:

Nghe thấy thế, Dương Thanh rất vui mừng, bèn nói với vẻ cảm kích: “Vậy cảm ơn chú nhé!”

Tài xế mỉm cười: “Khách sáo rồi!”

Sau khi ông ta dứt lời, xe bỗng tăng tốc, đến giao lộ phía trước, xe lập tức ngoặt sang trái.

“Xuống xe đi!”

Tài xế bỗng giãm phanh, xe nhanh chóng đỗ ở ven đường.

Dương Thanh mở cửa xe nhảy xuống.

Đúng lúc anh xuống xe, chiếc xe taxi lại tăng tốc, phóng về phía trước.

Dương Thanh vội núp sau một cây cổ thụ, ngay sau đó, anh trông thấy chiếc Audi màu đen kia đã đuổi theo xe taxi.

Lúc này Dương Thanh mới nhanh chóng đến sân bay.

Khi anh đến sân bay, vừa hay là 4h15” chiều, chuyến bay của Phùng Tiểu Uyển sẽ đáp xuống vào lúc 4h17”.

Nhưng anh vừa tới sảnh đón thì đã phát hiện có mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh đang lẫn trong đám đồng, quan trọng là trong số những người này, anh còn thấy một gương mặt quen thuộc.

Anh lập tức sầm mặt.

Dương Thanh nhìn thấy Đinh Xương trong đám đông.

Đinh Xương vốn đã bị anh đánh trọng thương băng dao găm linh khí, giờ lại xuất hiện ở sân bay, Dương Thanh không tin đấy chỉ là trùng hợp.

Chắc chắn người nhà họ Đinh và người của phủ Hoài Thành đã hợp tác, sau khi phát hiện cao thủ của Mục phủ tới sân bay, họ cũng đến theo.

Có lẽ nhà họ Đinh và phủ Hoài Thành còn biết cả chuyện Phùng Tiểu Uyển định tới để chữa chân cho Mục thành chủ.

Đương nhiên, tất cả chỉ là suy đoán của Dương Thanh, về phần chân tướng là gì, chỉ có thể chờ tiếp.

“Ừm?”

Đinh Xương đang núp trong đám đông cảm nhận được có ai đó đang.quan sát mình, nhưng khi lão ta nhìn về phía hơi thở đó thì lại phát hiện đối phương đã biến mất trong đám đông.

Đỉnh Xương lẩm bẩm: “Chẳng lẽ mình cảm nhận nhầm à?”

Lão ta nói rồi bước đến bên một cao thủ của nhà họ Đinh, nói nhỏ: “Bảo mọi người đề cao cảnh giác, người mà Mục phủ định đón sắp ra ngoài rồi”.

Ị”

“Vâng Người kia vội đáp, lập tức hòa vào đám đông, truyền đạt mệnh lệnh của Đỉnh Xương cho những cao thủ khác của nhà họ Đinh đang núp giữa đám người.

Lúc này, Dương Thanh đã rời khỏi chỗ vừa rồi, trốn ở một vị trí cách đó không gần không xa, vừa hay có thể trông thấy cửa của sảnh đón. Một khi Phùng Tiểu Uyển xuất hiện, anh sẽ thấy cô ta đâu tiên.

Có thể nói, tình huống bây giờ vô cùng nguy hiểm, anh chỉ có thể cầu nguyện, cao thủ mà Mục phủ cử đến đủ mạnh mẽ, có thể thuận lợi đưa Phùng Tiểu Uyển đi. Nếu không được, cho dù anh để lộ dao găm linh khí thì cũng phải cứu Phùng Tiểu Uyển.

Từng giây từng phút trôi đi, nhoằng cái đã hết mười phút, Dương Thanh nhìn chằm chằm vào cửa, chắc Phùng Tiểu Uyển sắp ra ngoài rồi.

Đúng lúc này, chuông điện thoại của Dương Thanh bỗng vang lên, anh vội bắt máy, nghe thấy giọng Phùng Tiểu Uyển: “Anh Thanh, em vừa xuống máy bay, sắp ra khỏi sân bay rồi”.

Dương Thanh vội nói: “Tiểu Uyển, em đừng rời khỏi sân bay vội, chờ chút đã! Khi nào anh bảo em ra ngoài thì em hãy ra”.

Bình Luận (0)
Comment