Chiến Thần Ở Rể

Chương 3367

Chương 3367

“Dương Thanh, thực sự rất xin lỗi, tôi không hiểu sao lúc đó lại đâm anh…”

Hạ Hà lập tức xin lỗi, nhưng còn chưa dứt lời thì đã bị Dương Thanh cắt ngang: “Hạ Hà, người nên xin lỗi là tôi, tôi đắc tội với người khác, đối phương dùng cổ độc để kiểm soát cô, không những thế, cái chết của dì Lục cũng do tôi liên lụy”.

“Thế nên tôi mới là người có lỗi với cô, cô chưa bao giờ làm gì có lỗi với tôi hết, Hạ Hà, thực sự rất xin lỗi cô!”

Hạ Hà sững sờ, nửa năm trước, khi cô ta đâm Dương Thanh, Dương Thanh cũng đã nói thế, khi ấy cô ta cứ tưởng Dương Thanh cố tình nói vậy để an ủi mình.

Hôm nay anh lại nói thế, cô ta mới nhận ra, cô ta thực sự không cần tự trách vì chuyện nửa năm trước à?

Hạ Hà lau nước mắt trên mặt, nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe: “Thế nên khi ấy, tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không liên quan gì đến tôi, nhưng có người lại định lợi dụng tôi để làm hại anh?”

Dương Thanh gật đầu: “Đúng thế!”

Anh nói rồi im lặng, chờ Hạ Hà trút giận.

Nhưng anh chờ rất lâu mà Hạ Hà vẫn không trách anh, mặt cô ta đầm đìa nước mắt nhưng vẫn kiên cường không khóc thành tiếng.

Một lúc lâu sau, cô ta mới dần bình tĩnh lại, cô †a lau nước mắt, nhìn Dương Thanh: “Xin lỗi, tôi mất kiểm soát rồi!”

Dương Thanh nhìn Hạ Hà, lo lắng hỏi: “Hạ Hà, cô không sao chứ?”

Hạ Hà lắc đầu, mỉm cười nhìn Dương Thanh: “Tôi cứ tưởng tôi bị thù hận làm cho mù quáng, còn đâm anh một nhát, chuyện này là một rào cản trong lòng tôi, tôi muốn vượt qua nó nhưng không sao làm nối, tôi muốn gặp anh để xin lỗi, nhưng mãi vẫn không tìm thấy anh”.

“Hôm nay, rốt cuộc tôi cũng xác định, việc tôi khiến anh bị thương cũng không phải do ý muốn của tôi, tôi có thể buông bỏ chuyện này rồi”.

Dương Thanh có thể cảm nhận được, tuy Hạ Hà nói đã buông bỏ, nhưng dù sao chuyện này cũng đã dân đến cái chết của mẹ cô ta, cô ta rất khó quên ngay được.

Anh chỉ có thể nói Hạ Hà không cần áy náy vì đã tổn thương anh.

Hạ Hà chủ động hỏi: “Anh bất chợt hẹn tôi ăn cơm, chắc có chuyện gì nhỉ?”

Dương Thanh gật đầu, lúc này mới nói chuyện quảng bá cho Trú Nhan Sương.

Sau khi nghe Dương Thanh nói xong, Hạ Hà không hề do dự: “Nếu bên anh đã vội tuyên truyền như thế, vậy mười giờ sáng mai quay luôn được không?”

Hôm nay trạng thái của Hạ Hà rất không ổn, cho dù quay thì có lẽ cũng không đạt hiệu quả cao. Dương Thanh gật đầu: “Được, vậy để mai đi!”

Bàn công việc xong, nút thắt trong lòng Hạ Hà cũng dần được cởi bỏ.

Hạ Hà tò mò hỏi: “Dương Thanh, nửa năm qua anh đã đi đâu thế?”

Dương Thanh cười khổ: “Đến nơi mà tôi cũng không muốn đi”.

Nếu được, Dương Thanh cũng không muốn đến Hoài Thành, nếu anh không tới Hoài Thành, ông Cửu sẽ không chết, anh cũng không gặp nhiều chuyện như vậy.

Hạ Hà có thể cảm nhận được, nửa năm qua Dương Thanh sống không tốt lắm.

Tuy cô ta không phải người luyện võ, nhưng bây giờ ở Yến Đô có rất nhiều người luyện võ, cô †a cũng biết sơ qua về sự tàn khốc của giới võ thuật.

Bình Luận (0)
Comment