Chiến Thần Ở Rể

Chương 4010

Chương 4010

Đại trưởng lão gật đầu: “Nếu cậu đến Trung Châu thì tới trụ sở chính của chiến vực Trung Châu một chuyến, tôi sẽ cử đại thống lĩnh của chiến vực Trung Châu giúp cậu một tay, khi đó, cậu chỉ cần đối phó với phiền phức mà chiến vực Trung Châu không giải quyết được thôi, chứ không cần làm tất cả mọi thứ”.

Sau khi bàn bạc xong, Dương Thanh dẫn Mã Siêu rời khỏi trụ sở chính của hội trưởng lão.

Nhị trưởng lão nhìn theo bóng lưng Dương Thanh, nói với vẻ cảm khái: “Đại trưởng lão, Dương Thanh có thể gia nhập hội trưởng lão trong tình hình này, đúng là phúc của Chiêu Châu!”

Tam trưởng lão cũng rất đồng ý với nhị trưởng lão: “Nếu Dương Thanh ra tay, chắc chắn sẽ có thể giải quyết đám khốn kiếp từ Hạ Giới giới Cổ Võ”.

Sắc mặt đại trưởng lão lại vô cùng nghiêm nghị, ông ta trầm giọng nói: “Hy vọng các cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ còn biết chừng mực”.

Nghe thấy đại trưởng lão nói thế, nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều có vẻ kinh hãi.

Nhị trưởng lão vội hỏi: “Đại trưởng lão, ông lo những cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ ra tay với Dương Thanh à?”

Đại trưởng lão gật đầu: “Việc thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ hòa làm một lần này có quan hệ rất lớn với Dương Thanh, có thể nói, Dương Thanh đã động đến lợi ích của tất cả cao thủ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Trong tình huống này, có lẽ một số cao thủ hàng đầu không có ý tốt sẽ lén lút ra tay, nếu họ công khai ra tay thì không sao, chúng ta cũng có cơ hội đối phó họ, chỉ sợ họ âm thầm làm thế thôi”.

Tam trưởng lão nhíu mày: “Nếu nói thế, chẳng phải chúng ta đang đẩy Dương Thanh vào chỗ chết à? Chúng ta vừa nói với cậu ấy rằng cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ không dám ra tay với cậu ấy đâu”.

Nhị trưởng lão cũng nhìn về phía đại trưởng lão với vẻ hơi bất mãn: “Đúng thế! Nếu Dương Thanh gặp bất trắc, chúng ta còn xứng với sự tin tưởng của cậu ấy à?”

Đại trưởng lão bình tĩnh nói: “Đây là ý của những người kia”.

Nghe thấy thế, nhị trưởng lão và tam trưởng lão đều kinh ngạc.

Nhưng họ nhanh chóng nghĩ ra điều gì đó.

“Tôi hiểu rồi, nhưng họ làm thế có hơi quá đáng không? Cho dù thế nào, Dương Thanh cũng là…”

Nhị trưởng lão chợt nói rồi lại im lặng.

Rõ ràng có những câu không thể nói bừa, cho dù họ đều hiểu rõ.

Tam trưởng lão cũng gật đầu đồng ý: “Họ muốn thử thách Dương Thanh qua chuyện này, nhưng nguy hiểm mà Dương Thanh phải chịu vẫn quá lớn, một khi xảy ra chuyện, đó sẽ là tổn thất của cả Chiêu Châu”.

Đại trưởng lão nhìn hai người với vẻ cay đắng: “Hai người nghĩ chúng ta có lựa chọn à?”

Nghe thấy đại trưởng lão nói thế, nhị trưởng lão và tam trưởng lão lập tức im lặng, đúng thế, họ vốn không có tư cách thay đổi một số chuyện.

Phía bên kia, sau khi rời khỏi hội trưởng lão, Dương Thanh và Mã Siêu đến tập đoàn Nhạn Thanh.

Trên đường đến tập đoàn Nhạn Thanh, Mã Siêu vừa lái xe vừa nói: “Anh Thanh, em cứ cảm thấy có gì đó không ổn, nếu những người kia có thể trấn áp cao thủ hàng đầu của Hạ Giới giới Cổ Võ thật thì còn cần anh nhận nhiệm vụ này ư?”

“Tuy đại trưởng lão nói đã có người trấn áp, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ không dám dễ dàng ra tay với anh, nhưng em vẫn cảm thấy nhiệm vụ này rất nguy hiểm”.

Dương Thanh bình tĩnh nói: “Cậu nói không sai, cho dù những người kia rất mạnh, cũng có năng lực đối phó với người của Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng nếu họ đã chọn không ra tay lúc này, chắc chắn cũng vì không thể ra tay”.

Bình Luận (0)
Comment