Triệu Cường nằm mơ cũng không ngờ được Chu Hoàng Nhật lại vì hai người lạ mà ra tay đánh mình.
Ngay lúc anh ta vô cùng kinh ngạc thì Tô Hoài Dương lạnh giọng nói.
"Nhân viên của công ty các người có ý đồ quấy rối em vợ của tôi, hơn nữa còn hống hách ngông cuồng, lời nói thiếu tôn trọng, không biết tập đoàn Ánh Dương chuẩn bị giải quyết như thế nào?
Chu Hoàng Nhật nghe được lời này, trái tim bị dọa đến gần như ngừng đập
Ông ta không khách khí chỉ vào Triệu Cường mắng nói: “Triệu Cường, bây giờ anh đã bị sa thải, hơn nữa hành vi của anh có dính líu đến tội quấy rối, tôi sẽ để cảnh sát tiến hành điều tra rõ chuyện này.
Bao gồm những hành động của anh trước kia, tôi cũng sẽ mời cảnh sát tiến hành toàn phương diện điều tra, đến lúc đó anh hãy đợi vào ngồi tù đi.
Triệu Cường bị dọa đến chân quỳ xuống đất, ngụy biện nói: *Chủ tịch, là cô ta quyến rũ tôi, hai người bọn họ muốn bắt chẹt tôi
Chu Hoàng Nhật nghe vậy liền một chân đá Triệu Cường ngã lăn xuống đất, đồng thời tức giận mắng: "Sắp chết tới nơi vẫn còn cứng miệng, mẹ anh lần này mà không bị phản trên mười năm án tù, Chu Hoàng Nhật tôi sẽ đổi thành họ của anh."
Chu Hoàng Nhật nói như vậy, chính là muốn bày tỏ lòng trung thành với Tô Hoài Dương.
Nói sẽ cho anh ta phản trên mười năm án tù, cũng đồng nghĩa ông ta đang cho Tô Hoài Dương một lời cam kết.
Triệu Cường vừa nghe được lời này, cả người sợ hãi gần như sụp đổ, liền khóc lóc van xin: “Chủ tịch, tôi sai rồi, xin ngài hãy buông tha cho tôi, chuyện này sẽ không có lần sau nữa.
Chu Hoàng Nhật không trả lời, ngoảnh mặt làm ngơ trước lời cầu xin của Triệu Cường.
Trong mắt Triệu Cường hiện lên vẻ hoảng sợ và hối hận, anh ta vội vàng quỳ lạy van xin Tô Hoài Dương và Giang Ngọc Như: “Tôi xin lỗi hai người, tôi đã sai rồi, cầu xin hai người hãy đại nhân độ lượng, tha thứ cho tôi lần này.
Tô Hoài Dương lạnh lùng nhìn anh ta, lớn tiếng quát: Tha cho anh? Nếu tha cho anh, anh cũng sẽ tiếp tục đi làm nhục những người phụ nữ khác, tôi nghĩ anh vẫn là đi vào nhà tù cải tạo đi
Chu Hoàng Nhật ở bên cạnh không dám để cho Triệu
Cường tiếp tục nói nhảm, lo sợ anh ta làm phiền đến Tô Hoài Dương, vội vàng kêu một đảm bảo vệ tới: “Lôi anh ta xuống đi Nói xong, Chu Hoàng Nhật lại quay đầu nhìn thư ký của mình, dặn dò nói: "Làm thủ tục đuổi việc, rồi giao đến đồn cảnh sát."
Triệu Cường còn quỳ dưới đất nghe được lời nói này, liền trực tiếp giống như người mất hồn ngã quỵ xuống đất, với thực lực của Ánh Dương, đối phó với anh ta quá dễ dàng, anh ta ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Lúc này, mấy nhân viên bảo vệ đã đi tới lỗi Triệu Cường đi ra ngoài.
Chu Hoàng Nhật thấy sắc mặt của Tô Hoài Dương đã hòa dịu lại, ông ta muốn biểu lộ lòng trung thành với anh, nhưng nghĩ đến anh không muốn tiết lộ thân phận của mình, nên vội vàng nói lời xin lỗi với Giang Ngọc Như: "Thưa cô, tôi xin lỗi cô vì chuyện xảy ra vừa rồi, hy vọng có có thể tha thứ cho sự thất trách của tôi.”
Giang Ngọc Như nghe vậy hơi được súng cả kinh, đây là chủ tịch của Ánh Dương đẩy, bây giờ lại tỏ ra thái độ khách sáo tới xin lỗi mình như vậy.
Cô ta kích động không biết nói như thế nào: "Chủ tịch, ngài thật khách sáo, tôi chỉ đến đây ứng tuyển công việc thôi, không ngờ lại bị anh ta sàm sỡ, chuyện này không liên quan gì đến ngài."
Chu Hoàng Nhật lập tức cười nói: “Cô muốn đến ứng tuyển vị trí nào?"
Giang Ngọc Như vội vàng nói: "Trợ lý.
Chu Hoàng Nhật lập tức nói: "Ban giám đốc hiện tại cũng đang thiếu một trợ lý, lương hàng năm là bảy tỷ, cô cảm thấy thế nào?"
Giang Ngọc Như nghe thấy vậy, hưng phấn đến sấp muốn ngất đi.
Trợ lý của ban giám đốc? Lượng hàng năm là bảy tỷ?
A, mình không phải là đang nằm mơ chứ?
Cô ta vô cùng kích động mà nhìn sang Chu Hoàng Nhật, giọng nói đã có chút run rẩy.
"Chủ tịch, ngài...lời ngài nói là thật sao?"
Chu Hoàng Nhật nhàn nhạt cười nói: “Đương nhiên là thật, một lát nữa tôi sẽ thông báo cho nhân sự, bảo nhân sự gửi thông báo nhậm chức cho cô.
Lần này càng khiến Giang Ngọc Như phần kích hơn, tỏ ra cảm kích nói: "Vậy thật sự phải cảm ơn chủ tịch rồi."
Lời vừa dứt Giang Ngọc Như đã không nhịn được thông báo cho người trong gia đình biết tin này, sau đó lại nói với Chu Hoàng Nhật: "Nhật tổng, ngài là người bận rộn, vậy tôi sẽ không làm phiền ngài nữa, khi nào nhận được thông báo tuyển dụng, tôi sẽ đến nhậm chức.
Chu Hoàng Nhật gật đầu: "Không thành vấn đề, hôm nay gửi thông báo, ngày mai đến đây làm việc đi.”
Giang Ngọc Như liền mỉm cười gật đầu, sau đó lại trừng mắt nhìn Tô Hoài Dương: “Anh ngốc à? Còn không mau đi đi, còn ở đây làm mất thời gian của chủ tịch Nhật, anh gánh vác được trách nhiệm này không?"
Tô Hoài Dương bất lực lắc đầu, có vẻ như Chu Hoàng Nhật muốn lấy lòng mình mà sắp xếp cho cô em vợ một công việc tốt, nhưng cô em vợ còn chưa vào nhậm chức nữa, mà đã bắt đầu kiêu ngạo rồi.
Thế nhưng anh cũng không nói gì thêm, gật đầu nói: “Được, vậy đi thôi.
Giang Ngọc Như vội vàng tỏ ra cung kính chào tạm biệt
Chu Hoàng Nhật: "Chủ tịch Nhật, vậy chúng tôi về trước đây.
Khi xoay người đi ra ngoài, cô ta chán ghét nói với Tô Hoài Dương: “Tô Hoài Dương, tôi nói cho anh biết nhé, món nợ lúc này anh bắt tôi gọi anh là anh rể, tôi sẽ từ từ tính số với anh.
Cái tên phế vật như anh, còn xứng đáng được tôi gọi là anh rể sao? Nam mo di."
Tô Hoài Dương không hề quan tâm đến lời mỉa mai của Giang Ngọc Như.
Nhưng Chu Hoàng Nhật ở phía sau nghe được những lời này, trong đầu bắt đầu gào thét.
Ông ta không ngờ rằng cô em vợ của Tô Hoài Dương lại nói bất kính với Tô Hoài Dương như vậy.
Vậy mà mình còn sắp xếp cho cô em vợ đó công việc tốt như vậy, lẽ nào đã lấy lòng sai người rồi sao? Lúc này, Giang Ngọc Như nhìn thấy thang máy mở cửa, liên bước vào trong trước, sau đó chặn cửa lại, tỏ ra chán ghét nói với Tô Hoài Dương: “Tên phế vật như anh, đừng hồng ngồi chung thang máy với tôi, anh đợi chuyện sau đi.
Tô Hoài Dương nhàn nhạt mỉm cười, đưa mắt nhìn cửa thang máy đóng lại, rồi cười lạnh một tiếng, lạnh lùng căn dặn Chu Hoàng Nhật: "Ông Nhật, phần mail thông báo nhậm chức của cô em vợ tôi, thì ông khoan hắn gửi đi, tôi sẽ sắp xếp chuyện này." “Tôi hiểu rồi.”.