Chiến Thần Thánh Y

Chương 1657

Ông ta nhìn thấy ánh mắt Thuỷ Dị, bỗng nhiên đáy lòng sinh ra một cỗ rung động, như thể ý nghĩ của người kia có thể quyết định sự sống chết của ông ta.  

"Anh là, chủ nhân." Đại trưởng lão do dự.  

Advertisement

"Ông còn nhớ rõ tôi!" Thuỷ Dị khoát tay áo, sau đó khom người với Đường Tuấn  nói: "Chủ nhân, anh muốn xử trí tộc người sói như thế nào?"  

"Chủ nhân, ngài?"  

Advertisement

Sau khi nhận ra thân phận Thuỷ Dị, đại trưởng lão đầu tiên là vui vẻ, sau đó bị hành vi củaThuỷ Dị làm sợ rồi.  

Hoàng giả của Ma Tộc Hắc Ám cư nhiên làm nô lệ cho loài người. Chuyện này lan truyền ra ai có thể tin tưởng.  

Nhìn thấy dáng vẻ của đại trưởng lão, trong lòng Thuỷ Dị cười lạnh: "Loài người tuy rằng xuống dốc, nhưng thời điểm năm đó cường thịnh nhất lại có thể làm cho vạn tộc thần phục. Ma Tộc Hắc Ám của tôi khuất phục tính là cái gì?"  

Đường Tuấn nhìn về phía đại trưởng lão, đùa giỡn nói: "Đại trưởng lão có ý tứ gì?"

Đại trưởng lão trong lòng sửng sốt, vội vàng cúi đầu nói: "Tộc người sói của tôi nguyện ý thuần phục."  

Cho dù không chịu thuần phục thì thế nào? Với thực lực của Đường Tuấn, ông ta đã chứng kiến qua. Cho dù ông ta đã bước vào cảnh giới cường giả  e rằng cũng không phải là đối thủ. Thà ngoan ngoãn đầu hàng còn hơn bị tận diệt chủng tộc.  

"Vậy kế tiếp."  

Đường Tuấn trong lòng chợt động, nhìn về phía Huyết Trì, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một loại khát vọng. Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, anh từng bước một bước vào Huyết Trì.  

"Này, chẳng lẽ cậu ta muốn thức tỉnh huyết mạch sao? Nhưng huyết thống nhân loại là bình thường nhất, không có khả năng thức tỉnh!" Đại trưởng lão kinh ngạc.  

Thậm chí ngay cả Thuỷ Dị đều nhíu mày, không biết Đường Tuấn định làm gì. Cho dù thật sự muốn thức tỉnh huyết mạch, loại huyết mạch cấp thấp nhất vào Huyết Trì cũng không có nhiều đích tác dụng.  

Đường Tuấn vừa tiến vào Huyết Trì, hoả diễm như máu lập tức cuốn lấy anh.  

Một phút đồng hồ, hai phút, năm phút đồng hồ.  

Rất nhanh, nửa giờ trôi qua.  

Đường Tuấn vẫn như cũ không có động tĩnh gì.  

"Đại trưởng lão, đã qua nửa tiếng. Chẳng lẽ cậu ta đã thức tỉnh huyết mạch thần thông rồi?" Vị trưởng lão tộc người sói kia ở trong Huyết Trì đợi sáu phút không cam lòng nói.  

Đại trưởng lão lắc lắc đầu, nói: "Có thể là bởi vì huyết mạch loài người không có điểm nào kì lạ, cho nên Huyết Trì không gây thương tổn cho cậu ta, cậu ta mới có thể ở lâu như vây."  

Thuỷ Dị lại kinh ngạc nhìn bóng dáng trong Huyết Trì, sắc mặt quái dị, không biết suy nghĩ cái gì.  

Mà lúc này, Hàn Cung, Băng Tuyết Quốc Độ. 
Bình Luận (0)
Comment