Chiến Thần Thánh Y

Chương 1852

Vân Anh Thư nói nhỏ: “Kết thúc, thật không thú vị.”  

Thiết Chí Cương và Cố Quân nghe vậy, da đầu trở nên tê dại. Có thể làm kẻ điên này cảm thấy thú vị, ít nhất phải là cao thủ tông chủ  của thế lực cấp một mới được.  

Advertisement

Nhưng sắc mặt Vân Anh Thư đột nhiên thay đổi, quát khẽ nói: “Tự tìm đường chết.”  

Trong khói bụi vang lên tiếng hét đau đớn phẫn nộ, tinh thần Xà Linh và Vân Anh Thư kết nối với nhau, bà ta có thể cảm nhận được dường như Xà Linh bị một sức mạnh mạnh mẽ nào đó khống chế.  

Advertisement

Bụi mù dần dần tan đi, cuối cùng ba người Vân Anh Thư đã nhìn thấy rõ tình hình bên trong.  

Chỉ thấy Đường Tuấn không hoảng hốt, bàn tay đang nắm lấy phần yết hầu Xà Linh. Theo đạo lý nếu Xà Linh chưa hiện hình thật thì lúc nào cũng có thể lùi vào trong Kiếm Huyết Xà, nhưng dưới bàn tay Đường Tuấn, vậy mà nó chẳng thoát được, chỉ có thể không ngừng phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ.  

“Sao thằng nhóc này có thể bắt được Xà Linh?”  

Hai người Cố Quân rất là khiếp sợ, căn cứ vào thực lực lúc trước của Đường Tuấn, vốn chẳng đủ khả năng bắt lấy Xà Linh.  

“Anh ta sử dụng bí thuật bùng nổ thực lực.” Bỗng nhiên Thiết Chí Cương nói.  

Hai người Cố Quân nhìn theo tầm mắt của ông ta, chỉ thấy trong ánh mắt Đường Tuấn giăng đầy tơ máu, giống như là  tẩu hỏa nhập ma vậy.  

“Khó trách. Chỉ là dùng bí thuật bùng nổ thực lực rất dễ làm tổn thương căn cơ, mất nhiều hơn được. Có thể tiếp được một đòn của ả Vân điên thì thằng nhóc này cũng đã không tệ.” Vẻ mặt Cố Quân Thần đã lấy lại được bình tĩnh.  

Nhưng bọn họ lại không biết Đường Tuấn chẳng sử dụng bí pháp gì, mà dẫn động sức mạnh Nguyên Đan. Trong cơ thể Đường Tuấn, chín mươi chín Thần Văn trên Nguyên Đan càng thêm lộng lẫy, có một nửa Thần Văn đã đạt tới Đại Thừa cấp bậc cấp bậc, cung cấp cho anh động lực cực mạnh.  

Nhưng anh vẫn xem nhẹ sự khủng khiếp của Nguyên Đan của mình, cho dù chỉ là giải phóng trong ngắn ngủi, loại sức mạnh này dường như có thể đề cơ thể anh đến mức suy sụp, có cảm giác nặng nề không thể chịu nổi, cho nên mới xuất hiện hai tròng mắt đỏ đậm như máu, giống như tẩu hỏa nhập ma.  

“Cơ thể của mình gầy yếu quá, vẫn cần phải mạnh hơn một chút, nếu không chờ đến khi tất cả Chín Mươi Chín Thần Văn đạt tới Đại Thừa viên mãn, vừa thúc giục, thì bản thân của mình sẽ tan xác mà chết trước luôn.” Trong lòng Đường Tuấn không khỏi thầm nghĩ.  

Càng về sau Nguyên Đan phát triển càng chậm, có lẽ còn khoảng thời gian chưa đến thời gian hai tháng để rèn luyện cơ thể đạt đến trình độ đủ sức cất chứa Chín Mươi Chín Thần Văn.  

Nhìn Xà Linh trước mắt, Đường Tuấn đã cảm thấy một cảm giác phẫn nộ. Nếu không phải do con rắn thối này, thì anh sẽ không bị ép đến mức này.  

“Nổ cho tôi!” Trong lòng Đường Tuấn tức giận, sức lực trên tay đột nhiên tăng mạnh.  

Ầm.  

Xà Linh nổ mạnh một phát, hóa thành vô số sương mù màu máu.  

Kiếm Huyết Xà phát ra một tiếng rên rỉ, từ không trung bay xuống trong tay Vân Anh Thư, thân kiếm run nhè nhẹ, tựa như là bị tổn thương  nghiêm trọng.  

“Xà Linh.” Vân Anh Thư vuốt v3 thân kiếm.  

Kiếm Huyết Xà hoàn hảo, chứng tỏ Xà Linh vẫn còn. Nhưng tình huống lúc này vừa thấy đã biết là Xà Linh đã chịu tổn thương nặng nề, nếu không xử lý kịp thời thì sau này Kiếm Huyết Xà sẽ mấy đi hy vọng thăng lên Linh Khí. Cái giá để chữa trị cho Xà Linh, dù là bà ta cũng cảm thấy cả người ê ẩm. 
Bình Luận (0)
Comment