Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 12


Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan không thể tin nổi nhìn Diệp Quân Lâm: “Thực sự bị anh đoán đúng rồi, cha đúng là đã đến mời Tử Nhiễm.”
“Cha, lần đánh cược này cha thua rồi.”
Diệp Quân Lâm cười cười.

“Nhưng làm thế nào mà dự án này lại thuộc về chúng ta? Có rất nhiều công ty mạnh hơn Lý gia không phải sao? Thế nào mà lại đến lượt Lý gia chứ?”
Lý Văn Uyên vẻ mặt nghỉ hoặc.

Không chỉ ông, Lý Tử Nhiễm cũng không tin.

“Đúng vậy, vì sao lại chỉ định em đến ký tên chứ?”
Lý Tử Nhiễm chớp mắt, đợi một lời giải thích từ Diệp Quân Lâm.

Bởi vì cô luôn cảm thấy Diệp Quân Lâm ở phía sau đã thúc đẩy mọi thứ, anh nói cái gì là sẽ thực hiện được cái đó.

Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Tử Nhiễm mọi người đã quên rồi sao? Đêm đó chúng ta tham gia bữa tiệc, sau cùng Thanh Long thiếu tướng kia đã nói thế nào?”
Lý Văn Uyên ngay lập tức nói: “Cha hiểu rồi! Đây chính là ý của Thanh Long thiếu tướng! Nhân vật lớn quả nhiên là lời hứa đáng giá nghìn vàng! Nếu không mọi người nghĩ xem, ai có thể ra lệnh cho cục trưởng Ngô chứ?”
Lý Tử Nhiễm bối rối nở nụ cười: “Con tưởng rằng lúc đó Thanh Long thiếu tướng chỉ thuận miệng nói vậy thôi.”
“Nhân vật lớn một lời đã nói ra thì nhất định phải thực hiện!”
Diệp Quân Lâm cười cười.

“Chỉ cần tiếp nhận dự án này, nhà ta sẽ được cải thiện rất nhiều.

Nhã Lan em hãy làm một bàn đồ ăn ngon, chúng ta phải ăn mừng chứ.”
Lý Văn Uyên mỉm cười.

Có lẽ là do tâm tình tốt.


Hai vợ chồng nhìn Diệp Quân Lâm cũng thấy thuận mắt hơn rất nhiều.

Lý Tử Nhiễm nói với Diệp Quân Lâm: “Anh cũng đừng sốt ruột đi tìm công việc, anh theo bên cạnh giúp đỡ em đi.”
*Ừ, được, anh sẽ giúp đỡ em thật tốt.”
Chớp mắt đã đến ba ngày sau.

Lý Tử Nhiễm thay một thân tiểu tây trang, cùng Diệp Quân Lâm cũng một thân chính trang.

Hai người sẽ cùng đi ký hợp đồng.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
“Quân Lâm hay là em báo với ông nội một tiêng, dù sao bọn họ cũng rất quan tâm chuyện này.”
Lý Tử Nhiễm hỏi ý Diệp Quân Lâm.

“Anh cảm thấy không cần thiết, việc này cùng bọn họ không có quan hệ gì.”
Diệp Quân Lâm nói.

“Em vẫn nên nói một chút.”
Lý Tử Nhiễm gọi điện thoại cho Lý Thiên Hạo.

“Tử Nhiễm à, có chuyện gì sao?”
“Ông nội, bây giờ cháu sẽ đi ký hợp đồng, nên báo với ông một tiếng.”
“À, chuyện này sao, chị họ và anh rễ của cháu đã đi rồi, cháu không cần đi, yên tâm, chúng ta sẽ thay mặt cháu ký tên! Cháu đến Hoa Đình làm việc đi! Chuyện này cháu không cần lo nữa, an tâm đi làm đi.”
Lý Thiên Hạo rất nhanh liền không còn kiên nhẫn gác điện thoại, Lý Tử Nhiễm trọn tròn mắt, điện thoại thiếu chút nữa rơi xuống.

“Có chuyện gì?”
“Ông nội nói chuyện này cùng em không có quan hệ, có người đã thay em đi ký tên rồi!”
Lý Tử Nhiễm nghẹn ngào nói.

Sau khi biết chuyện, Diệp Quân Lâm rất tức giận!

Hóa ra Lý gia cũng giống như Diệp gia không biết xâu hỏi!
“Em yên tâm, thứ này thuộc về em, bắt luận là kẻ nào cũng không thể lầy đìi”
Diệp Quân Lâm âm thanh trầm thấp nói.

Diệp Quân Lâm xoay người đi ra ngoài gửi một tin nhắn, trực tiếp gửi cho cục trưởng Cục xây dựng thành phó!
Tại thời điểm này, ở hiện trường đấu thầu.

Hàng chục công ty cùng nhau ngồi chờ kết quả kết quả được công bố.

Cuối cùng, người công bố kết quả là cục phó Cục xây dựng thành phố – Vương Thành An.

“Tôi xin tuyên bố dự án công viên sinh thái Thành Tây sẽ do công ty Hoa Đình thuộc tập đoàn Lý thị khai phá!”
Sau khi Vương Thành An tuyên bố kết quả, toàn bộ hiện trường một mảng ồn ào.

Mọi người đều không hiểu tại sao Hoa Đình lại thắng thầu.

Về phần đại diện của Hoa Đình, Trương Tùng và Lý Mộng Nguyệt cùng những người khác đã đứng lên nhận lời chúc mừng từ những người xung quanh.

*Xin mời đại diện công ty Hoa Đình ở bên dưới đến hậu đài để ký kết hợp đồng!”
Sau cùng người chịu trách nhiệm ký hợp đồng vẫn là cục trưởng Ngô – Ngô Dũng.

Phó cục trưởng chỉ đến để công bố kết quả.

“Lý Tử Nhiễm tiểu thư đâu?”
Ngô Dũng ngắng đầu nhìn mấy người trước mặt, trong mắt lộ ra sắc mặt chán ghét.

*Xin chào ông, cục trưởng Ngô, Tử Nhiễm bận rộn việc khác, để chúng tôi thay mặt cô ấy đến ký tên.”

Trương Tùng mỉm cười.

Lý Mộng Nguyệ bên cạnh phụ họa nói: “Cục trưởng Ngô, dù sao kết quả đấu thầu cũng đã tuyên bó, đều đã định là chúng tôi rồi, ai đến ký tên còn không phải đều giống nhau sao?”
Ngô Dũng cười lạnh nói: “Chuyện này sao có thể giống nhau, các người thay mặt Lý Tử Nhiễm tiểu thư đến ký hợp đồng, cô sẽ ký tên của cô ấy sao, hay là tên của một người khác?”
THÔI Tổ Lý Mộng Nguyệt do dự.

h Bọn họ khẳng định không hề có ý định ký tên của Lý Tử Nhiễm.

Đó không phải là sẽ trở thành của Lý Tử Nhiễm rồi sao?
Bọn họ là muốn ký tên của Lý Thiên Hạo.

Lý Tùng Khuê lên tiếng nói: “Đúng rồi, cục trưởng Ngô có thể không biết, tập đoàn Lý thị chúng tôi tuy rằng chia làm rất nhiều công ty, nhưng chủ tịch vẫn là Lý Thiên Hạo tiên sinh, được sở hữu cổ phần tuyệt đối của công ty.

Hợp đồng lần này có thể ký tên Lý Thiên Hạo tiên sinh, Lý Tử Nhiễm cũng đã tán thành.”
Ngô Dũng lắc đầu: “Điều này là không thể! Người chúng tôi chỉ định chính là Lý Tử Nhiễm, Lý Thiên Hạo là ai tôi không cần biết.

Nhưng nếu cậu nói Lý Tử Nhiễm tiểu thư đã đồng ý, vậy tôi liền gọi điện thoại hỏi, chỉ cần cô ấy đồng ý, bên phía tôi liền đồng ý.”
Nhìn thấy Ngô Dũng sắp gọi điện thoại, ba người Trương Tùng lập tức hoảng sợ.

Lý Tử Nhiễm có đồng ý hay không, bọn họ ngay cả hỏi cũng chưa từng.

Sau khi điện thoại được kết nối, Ngô Dũng trực tiếp hỏi: “Lý Tử Nhiễm tiểu thư xin hỏi là cô đồng ý để người khác thay cô đến ký hợp đồng ngoài ra còn dùng tên của Lý Thiên Hạo tiên sinh để ký?”
Vừa nghe Ngô Dũng hỏi như vậy, Lý Tử Nhiễm ngay lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nếu cô nói đồng ý, từ nay về sau, dự án này cùng cô một phân quan hệ cũng không có.

Nhưng nếu nói không, phỏng chừng ông nội sẽ hận chết cô.

Đây là muốn cô chọn giữa quyền lợi và ông nội trước mắt.

“Tôi… tôi đồng…”
Lý Tử Nhiễm do dự nữa ngày, vừa muốn nói đồng ý liền bị Diệp Quân Lâm đoạt điện thoại.


“Không có sự đồng ý! Bọn họ đến cả điện thoại cũng không hề gọi! Đã xảy ra chuyện gì? Cùng lắm thì từ bỏ dự án này, nói ai muốn thì làm đi.”
Diệp Quân Lâm nghỉ hoặc nói.

Sau khi tắt điện thoại.

Mặt cục trưởng Ngô đều tối lại.

Gắt gao nhìn chằm chằm mấy người Trương Tùng.

Một vài người đã được nhận thức được vấn đề liền cúi đầu, không dám nhìn thẳng cục trưởng Ngô.

“Tôi đã sớm nói với các người, dự án này từ đầu tới cuối đều phải do Lý Tử Nhiễm tiểu thư hoàn thành! Bắt luận là ai cũng không thể thay mặt! Nếu các người làm như vậy, tôi chỉ có thể đổi người! Có rất nhiều người có thể thực hiện dự án này.”
“Nói cho các người biết, nếu vẫn muốn dự án này, thì nhanh chóng tìm Lý Tử Nhiễm tiểu thư đến ký hợp đồng! Nếu không, chúng tôi sẽ coi như các người bỏ cuộc!”
Nghe xong lời của cục trưởng Ngô, ba người liền nhanh chóng chạy đi.

“Cái gì? Nhất định là Lý Tử Nhiễm sao? Ông tưởng rằng bát kỳ ai đến ký hợp đồng đều có thể chứ?”
Sau khi biết chuyện Lý Thiên Hạo trợn tròn mắt.

Lý Văn Hải ngạc nhiên: “Cha, bây giờ phải làm gì? Chẳng lẽ phải thực sự để cho Lý Tử Nhiễm tiếp nhận dự án này sao?”
“Không còn cách nào khác, nhưng cho dù sau khi Lý Tử Nhiễm tiếp nhận, hầu hết lợi ích đều nằm trong tay chúng ta, Tử Nhiễm vẫn rất nghe lời ông nói, đến lúc đó cho bọn chúng một chút lợi lộc là được.

Dù sao cái công ty Hoa Đình nhỏ bé của nó cũng ăn không vô dự án này đâu, đến lúc đó vẫn sẽ cần chúng ta giúp đố!”
Lý Thiên Hạo nói.

“Ông nội, nhưng việc khó khăn lúc này là làm thế nào để Lý Tử Nhiễm đi ký tên đây, loại tình huống này đã là lần thứ hai rồi.”
Có người hỏi.

Lý Thiên Hạo cười nhạt một tiếng: “Hừ, ông đích thân đi đón nó, nó dám không đi? Gọi cho nó một cuộc điện thoại!”
Điện thoại được kết nói, là Diệp Quân Lâm bắt máy: “Sao? Các người không cần đến, chúng tôi bận rồi.”
Nói xong, Diệp Quân Lâm liền trực tiếp gác điện thoại..

Bình Luận (0)
Comment