Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1782

Chương 1782:

Phàn Thắng Nam nghi hoặc: “Không thể nào! Theo lý thuyết lúc này anh phải đứng lên được rồi mới đúng!” “Có thể là tôi bị thương quá nặng.” Bây giờ Diệp Lâm Quân chỉ muốn Phàn Thắng Nam rời đi mà thôi.

Phàn Thắng Nam lắc đầu: “Không được, tôi phải nghiên cứu rõ xem đây là chuyện gì! Nếu thực sự không được, tôi sẽ mời những người tài giỏi khác tới chữa cho anh.” Phàn Thắng Nam là người cố chấp.

Diệp Lâm Quân suýt nữa nôn ra máu. Cô ta còn không chịu đi hả?

Diệp Lâm Quân không biết, tính Phàn Thắng Nam vốn đã là là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, lại thêm Trần Hữu Đạo thỉnh thoảng hỏi thăm tình hình sức khỏe của anh nên cô ta càng không thể đi được!

Lúc Diệp Lâm Quân đang nghĩ biện pháp để Phần Thắng Nam rời đi, Lý Hồng Thái cùng Trịnh Nhã Uyên đã đến rồi. “Diệp Lâm Quân, mày giỏi lắm! Thức ăn cây táo rào cây sung! Lê Nguyên phải trả giá vì mày bao nhiêu rồi hả? Sinh con nuôi con cho mày, mày đều đã ra như vậy còn không chế mày, chăm sóc mày, nuôi mày! Còn mày thì sao? Mày đối xử với Lê Nguyên thế nào? Cho một con đàn bà khác sống trong nhà hả? Còn đuổi Lê Nguyên đi nữa đúng không?”

Lý Hồng Thái cũng giận dữ nói: “Lúc đầu tao còn không tin, mày không phải đứa sẽ để những người đàn bà khác vào ở trong nhà! Bây giờ nhìn thấy tận mắt thì tao tin rồi! Mày đúng là không biết xấu hổ! Đây là muốn bỏ vợ bỏ con đúng không? Đến mẹ mày cũng không nhìn được mà bỏ đi rồi đấy!”
Diệp Lâm Quân có trăm cái miệng cũng không bảo chữa được, chuyện này thực sự đã xảy ra. “Ba mẹ, con có thể giải thích!” Diệp Lâm Quân nói.

Phàn Thắng Nam nổi giận: “Giải thích cái gì? Là Lý Từ Nhiệm cố tình gây sự đấy chứ!” “Cái gì?” “Cô là người ngoài lại ở vào nhà chúng, còn dám nói là Lê Nguyên cố tình gây sự hả?” Câu nói của Phàn Thắng Nam hoàn toàn chọc giận vợ chồng Lý Hồng Thái. “Chẳng lẽ không phải à? Từ đầu đến cuối tôi đều thấy Lý Từ Nhiệm không xứng với anh ấy! Cô ta chỉ là một người bình thường, dựa vào cái gì mà được anh ấy che chở đối xử như vậy? Các người không biết quý trọng, còn làm khó dễ anh ấy đủ thứ chuyện! Các người xứng hả?”

Lời Phàn Thắng Nam nói chính là suy nghĩ chân thật nhất của cô ta. Từ đầu đến cuối cô ta đều cảm thấy một cô gái bình thường không xứng với Diệp Lâm Quân. Đặc biệt là sau khi tiếp xúc trong thời gian này, cô ta càng ngày càng cảm thấy Lý Từ Nhiệm không xứng với anh. “Nếu không phải Lý Từ Nhiệm đã sinh một đứa con, tôi thậm chí còn muốn đề nghị hai người họ ly hôn đấy!” Phàn Thắng Nam là người thẳng thắn, có sao nói vậy.

Nhưng những câu này làm Lý Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên triệt để phát cáu. “Mày giỏi lắm Diệp Lâm Quân, mày đã nghĩ thế từ sớm rồi đúng không? Vậy thì ly hôn đi, mày đi mà sống với con này! Mày cũng đừng mong nhìn thấy Lê Nguyên và con này nữa! Hóa ra bản vậy được Nữ Chiến Thần tài thì vợ con cũng không cần nữa không biết xấu hổ.

Lý Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên tức giận rời đi, trước khi đi còn ném đồ đạc xuống đất.

Diệp Lâm Quân cũng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ thành ra thế này. Trong mắt mọi người lúc này, sợ là anh đã thành kẻ thích hư vinh, vì quyền thế tiền tài mà bỏ vợ bỏ con. Chuyện anh biến mất lúc trước còn có thể giải thích.

Nhưng hôm nay mọi chuyện đều bày ra trước mắt, Phàn

Thắng Nam một tháng cũng không đi, ai nhìn vào cũng thấy là có vấn đề mà.

Cái chính là Diệp Lâm Quân không thể làm gì được cả. Chính thái độ có lệ của anh càng làm cho người khác thấy anh có vấn đề.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Lý Từ Nhiệm và người nhà tức giận, không cần Diệp Lâm Quân phải làm gì cả, chỉ cần đứng về phía họ là được rồi.

Nhưng Diệp Lâm Quân lại giữ thái độ trung lập, điều này làm họ khó chịu! “Chiến thần Hạo Quân, tôi thực sự cảm thấy người phụ nữ này không xứng với anh!” Phàn Thắng Nam thẳng thắn nói. Cho dù không thích trọng nam khinh nữ, nhưng xuất thân từ môn phiệt Nam Hàn nên từ sâu bên trong, cô ta cảm thấy mình cao quý hơn người khác.

Với cô ta, nhất định phải môn đăng hộ đối, Lý Từ Nhiệm còn lâu mới xứng với Diệp Lâm Quân

Diệp Lâm Quân lạnh lùng cười: “Cô không hiểu! Trong tình yêu, không có chuyện ai không xứng với ai! Tôi sẽ không ghét bỏ thân phận của Lê Nguyên, cô ấy cũng không ghét bỏ tôi ngồi xe lăn!”

Phàn Thắng Nam khăng khăng lắc đầu: “Không không không, hai người ở hai thế giới khác nhau. Nói thế này nhé, cô ta có thể chăm sóc anh, nhưng có thể giúp anh khôi phục không?” “Được rồi, tôi không cãi nhau với cô nữa! Phàn Thắng Nam, cô đi đi. Thân thể tôi chỉ được thế này thôi, thời gian này đã làm phiền cô rồi.” Diệp Lâm Quân nói thẳng

Nhưng Phàn Thắng Nam từ chối: “Không được, tôi phải giúp anh hồi phục! Tôi đã sai người mời những người tài giỏi khác tới rồi! “Cơ thể anh nhất định phải hồi phục! Anh phải thắng Trần Hữu Đạo!”

Diệp Lâm Quân thực bất đắc dĩ.

Thắng Trần Hữu Đạo? Không phải cứ có tay là thắng à?

Lúc này, đám người Lý Hồng Thái đã đến gặp Lý Từ Nhiệm, họ đang càng lúc càng tức giận. “Người phụ nữ kia vẫn ở nhà con ư?” Lý Từ Nhiệm hỏi. “Ôi, đúng rồi, người ta là Nữ Chiến Thần cơ mà! Chúng ta làm được gì cơ chứ?” Lý Hồng Thái than thở. “Diệp Lâm Quân có thái độ gì?” Lý Từ Nhiệm vội vàng hỏi. “Đáng giận nhất chính là Diệp Lâm Quân! Nó chỉ bảo sau này sẽ giải thích rồi chẳng nói gì nữa!” Lý Hồng Thái tức đến giậm chân thình thịch.

Bình Luận (0)
Comment