Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 272


Những con vật này vốn dĩ giác quan so với con người đều nhạy cảm hơn chục lần, đương nhiên sẽ cảm thấy sợ hãi.

Đừng nói loài chó, ngay cả sư tử hay cọp vằn hung dữ khi cảm nhận được sát khí trên người Diệp Quân Lâm đều theo bản năng nằm rạp xuống đắt, chỉ hận không thể thờ phụng cúng bái anh.

Bởi vì bọn chúng không chỉ nhận thấy được sát khí trên người Diệp Quân Lâm mà còn thấu cảm rõ đối phương hung hãn, tuyệt tình sát phạt đến mức nào.

“Cái gì?”
Tiểu Linh Nhi và đám vệ sĩ nhìn cảnh tượng trước mắt, nhất thời đều ngắn người ra.

Mấy con chó này, rốt cuộc là làm sao vậy?
“Mấy người còn đứng ngây như phỗng ra đó nữa hả? Mau đánh chết hắn cho tôi!”
Tiểu Linh Nhi và Trương Mỹ Lan đồng thanh hô lên.

Lập tức, mười mấy tên vệ sĩ đều xông về phía Diệp Quân Lâm.

Uỳnh uych! Uỳnh uych!
Diệp Quân Lâm tung từng đòn một, chưa đầy ba mươi giây đám người kia đã nằm lăn lộn dưới đất, cuộn tròn thân thể kêu rên.

“Thanh niên này đúng là lợi hại mài!”

“Tướng tá thân thủ giỏi quá đi mát!”
Những người xung quanh đều rào rào vỗ tay.

Thể loại không xem ai ra gì này cần phải có người trừng trị chúng mới đượ!
c Tiểu Linh Nhi lẫn trợ lý Trương Mỹ Lan đều cảm thấy sợ hãi.

Diệp Quân Lâm đi đến trước mặt cô, trực tiếp kéo người từ trên cao xuống.

“Sao? Chân bị tật đi không được à mà phải cần người nâng đỡ?”
Diệp Quân Lâm lớn tiếng hỏi thẳng.

Tiểu Linh Nhi tính tình vốn ngang bướng, theo bản năng muốn gân cổ lên phản bác.

Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của anh, cả người đều rúm ró, ngoan ngoãn im lặng.

“Cô tên Tiểu Linh Nhỉ đúng chứ? Hiện tại mau xin lỗi mọi người đi, hơn nữa còn phải đền điện thoại cho bọn họ.”
“Không…”
“Hửm?”
Diệp Quân Lâm không chút kiêng nễ ra điều kiện.

Tiểu Linh Nhi vốn dĩ không chịu, tuy nhiên thời điểm nghe thấy thanh âm lạnh như băng của anh lập tức thay đổi thái độ, vội vàng cúi đầu.

“Xin lỗi!”
Trương Mỹ Lan thấy Tiểu Linh Nhi như vậy, đương nhiên thức thời cúi đầu theo.

“Xin lỗi mọi người!”
“Mau đền bù thiệt hại cho mọi người đi.”
Diệp Quân Lâm hát cằm, Trương Mỹ Lan chỉ có thể cắn răng đi hỏi giá từng chiếc điện thoại, sau đó đền bù theo giá gốc.

Mọi người ai nấy đều hân hoan võ tay.

“Hay lắm chàng trai trẻ!”
Trương Mỹ Lan bây giờ mới dám nhìn snag phái Diệp Quân Lâm, run rẫy hỏi nhỏ.


“Bây giò chúng tôi có thể rời đi được chưa ạ?”
“Chờ chút! Tiểu Linh Nhi, mới đây cô và tập đoàn Vân Đình có mối hợp tác đúng chứ?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Vừa nghe vậy, trợ lý liền thay người của mình nhanh chóng trả lời.

“Đúng vậy.

Tiểu Linh Nhi gần đây vừa kí xong bản hợp đồng với tập đoàn Vân Đình.

Cô ấy là đại sứ tuyên truyền sản phẩm mới, đồng thời cũng là người phát ngôn!”
Tiểu Linh Nhi tò mò nhìn Diệp Quân Lâm, dầu môi lẳm bẩm.

“Cái này thì có liên quan gì đến anh chứ?”
Diệp Quân Lâm dịu dàng nở nụ cười, lời vừa nói ra nghe nhẹ như gió thoảng bên tai.

“Được rồi, vậy bây giờ tôi chính thức thông báo cho hai người biết.

Hợp đồng hợp tác giữa cô và tập đoàn Vân Đình chính thức bị hủy! Tập đoàn Vân Đình chắc chắn sẽ không để cho một người đạo đức chưa đạt chuẩn như vậy làm đại sứ thương hiệu!”
Trương Mỹ Lan bật cười như thể đang nghe chuyện đùa.

“Haha, anh không cần làm tới mức như vậy chứ? Dựa vào đâu anh cho rằng tập đoàn Vân Đình sẽ hủy bỏ hợp đồng với Tiểu Linh Nhi?”
“Bởi vì tôi chính là nhân viên trực thuộc tập đoàn Vân Đình, tôi hoàn toàn có đủ tư cách để hủy bỏ bản hợp đồng này! Xin nhắc nhở lại lần nữa, tập đoàn Vân Đình sẽ không bao giờ kí hợp đồng với loại người thiếu đạo đức như thế này!”
Trương Mỹ Lan lịch sự duy trì nụ cười trên môi.


“Vậy anh cho phép tôi được biết tên nhé? Chuyện hôm nay chưa xong đâu.”
“Nhớ kĩ, tôi tên là Diệp Quân Lâm.

Nếu các người muốn, có thể đến tập đoàn Vân Đình tìm tôi bất kì lúc nào.”
Sau khi nói xong chuyện cần nói, Diệp Quân Lâm lập tức rời đỉ, hai người phụ nữ chôn chân ở phía sau nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh, ánh mắt đầy vẻ uất hận.

Tiểu Linh Nhi ngay lúc này thật sự vô cùng muốn giết chết đối phương.

“Chị Lan, mau cho người điều tra thân phận của hắn! Em muốn hắn phải biến mát!”
Tiểu Linh Nhi trước giờ tính tình luôn hung hăng càn quấy, muốn gì được nấy, đây là lần đầu tiên cô bị làm cho bẽ mặt như thế này.

Cô muốn Diệp Quân Lâm phải bốc hơi khỏi thế gian ngay lập tức! Trương Mỹ Lan nở nụ cười nham hiểm “Linh Nhi, không phải đối phương đã tự dâng mình lên rồi sao?
Hắn ta chính là nhân viên trực thuộc tập đoàn Vân Đình!”
“Được rồi, vậy mau chóng thông báo lại với tập đoàn Vân Đình rằng em muốn hủy bỏ hợp đồng! Em muốn để tập đoàn Vân Đình phải hối hận đến chết mới thôi!”
Trương Mỹ Lan giơ ngón cái, tán đồng với cách làm của Tiểu Linh Nhi.

“Quả thật là ý kiến hay! Coi như tập đoàn Vân Đình không giết chết hắn ta thì chắc chắn đối phương cũng sẽ bị sa thải!”.

Bình Luận (0)
Comment