Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 715


Giống như chỉ đang làm một việc rất bình thường.

Sau khi quay về, Lữ Chiến gọi điện thoại và nói rất cung kính: “Thầy, đệ tử đã dẹp tan thế giới ngầm của Kim Lăng theo như những gì ngài phân phó! Xin ngài hãy phân phó tiếp!
“Rất tốt, tiếp theo cậu cứ tự phát triển theo ý cậu đi, chờ tôi tới Kim Lăng!”
Một giọng nói già nua truyền tới từ bên kia điện thoại.

“Thưa thầy, con hiểu! Học sinh nhất định không phụ sự tin tưởng của thây! Con đấy Kim Lăng trước, làm ra thành tích tốt cho ngài xem!
Lữ Chiến vô cùng hưng phấn.

Trương Nghiệp Phi và Trương Đông Húc cúi đầu, giống như là mắc sai lâm gì đó.

Trong lòng bọn họ vô cùng sợ hãi.

Còn có người đến sao?
Là thầy của Lữ Chiến?

Anh ta đã lợi hại như thế.

Thầy của anh ta còn kinh khủng đến mức nào nữa!
Ngày hôm sau Chuyện xảy ra đã nhanh chóng truyền đi khắp noi.

Trịnh Văn Viễn cố ý đến dặn dò nhà họ Trịnh: “Bây giờ mọi người chú ý một chút, bây giờ trong thành phố có một đám người thần bí, ngay cả Thạch Thanh Sơn và Sư Gia đều ăn quả đắng, tất cả mọi người cẩn thận TÚ một chút Mọi người ai cũng khiếp sợ, âm thâm nhớ lòi Trịnh Văn Viễn.

Ngô Thị Lan nghĩ đến chuyện gì đó, nói thêm: “Tôi nghĩ nên để vệ sĩ đi theo Lê Nguyên! Bây giò nguy hiểm như vậy! Lê 2 Nguyên không thể xảy ra chuyện gì được Bà ta lại nói: “Hơn nữa, có vệ sĩ ở đó Diệp Quân Lâm sẽ không thể tiếp cận Lê TH Nguyên được Trịnh Quốc Thắng cười cười: “Đúng là Z một mũi tên trúng hai đích nha Ngô Thị Lan do dự nói: “Chuyện chọn vệ sĩ cũng không thể qua loa, các phương điện Kĩ năng không bàn đến, tốt nhất phải là nữ, Quân Nga, Văn Thống, hai người quen biết nhiều, các người tìm giúp xem sao?”
Trịnh Quân Nga lộ ra ý cười: “Bà nội tìm đúng người rồi, gân đây bọn con đúng lúc TÚ quen người phù hợp “A? Thật sao?”
Ngô Thị Lan không khỏi giật mình.

“Gần đây quen biết một người chị em, cô ấy thế mà là lính đặc chủng, mới chuyển xuất ngũ từ tiên tuyến phía Tây! Biệt hiệu là nữ Diêm vương, nghe nói có thể một đánh một trăm!”
Trịnh Quân Nga nói.

“Vậy thì là cô ấy! Nhanh chóng mời đến đị⁄ Ngô Thị Lan vừa mừng vừa sợ.


Trịnh Quân Nga do dự một chút nói: “Bà 2 nội, chắc là giá tiên cũng hơi cao “Một năm mười triệu tiên lương, còn thêm tiên xăng xe, có được không?”
Ngô Thị Lan rất quan tâm đến Lý Tử Nhiễm, bao nhiêu tiên cũng không thành vấn đề.

“Vậy thì được!”
Sau đó không lâu, Trịnh Quân Nga đã đưa người nữ lính đặc chủng này đến.

Cao một mét tám, cả người đều lộ ra khí chất ngoan cường.

“Chào cô Nga, chào bà Lan, tôi tên là Võ Tiêu! Đã từng phục vụ tại đại đội quân đoàn đặc chủng ở chiến khu Tây Cảnh! Tôi đã giết chết hai trăm bảy mươi bảy tên địch trên chiến trường! Việc của một vệ sĩ không đáng kể với tôi!”
Ánh mắt Võ Tiêu sắc bén, khi thế hơn người.

Người nhà họ Trịnh ngay lập tức nhìn trúng.

“Được, chọn Võ Tiêu! Chúng tôi có hai yêu cầu: Đầu tiên là bảo vệ tốt cháu nội của tôi; thứ hai là đừng để Diệp Quân Lâm tiếp xúc với con bé, đây là ảnh của anh tai”
Ngô Thị Lan nói.

Võ Tiêu cầm lấy ảnh Diệp Quân Lâm nhìn thoáng qua rồi nói.

“Được rồi, không có vấn đề gì, nhiệm vụ này quá dễ dàng, tôi chắc chắn có thể hoàn thành được!”.

Bình Luận (0)
Comment