Chiến Thần Tu La

Chương 1293

CHƯƠNG 1293

Giang Nghĩa nhấp một ngụm rượu, nói: “Tai họa như Weiss, về cơ bản coi như loại bỏ rồi, tiếp theo chúng ta phải nhổ tận gốc bè cánh của Viên Triệu Hào trong công ty lên.”

Nói xong, Giang Nghĩa lấy ra một quyển sổ, bên trên ghi chép chi tiết tất cả tư liệu về bè cánh của Viên Triệu Hào.

Anh nói: “Đây là tài liệu tôi thu thập được trong khoảng thời gian gần đây, tôi sắp xếp người điều tra triệt để từ trên xuống dưới của công ty một lượt, bè cánh của Viên Triệu Hào ra sức ở trong lần ‘hành động phản biến’ này có không ít, về cơ bản bộ phận nào cũng có người của ông ta.”

Kỳ Chấn cầm lấy quyển sổ rồi đọc kỹ, càng đọc càng rét lạnh trái tim.

Ông ta biết công ty cơ bản bị Viên Triệu Hào khống chế, nhưng không ngờ vậy mà khống chế sâu như vậy, quá đáng sợ rồi, tầng quản lý của tất cả các bộ phận đều có người của Viên Triệu Hào.

Hơn nữa không chỉ là tầng quản lý, ngay cả nhân viên bình thường cũng có rất nhiều người bị Viên Triệu Hào mua chuộc rồi.

Kỳ Chấn không hiểu: “Sắp xếp tầng quản lý tôi biết là như nào, nhưng ngay cả nhân viên bình thường cũng mua chuộc, đây là có ý gì?”

Giang Nghĩa đã mỉm cười: “Đây chính là chỗ cao minh của Viên Triệu Hào. Cái giá tiêu tốn khi mua chuộc nhân viên bình thường thật ra rất nhỏ, nhỏ hơn rất nhiều so với việc sắp xếp tầng quản lý. Nhưng tác dụng mà đám người này phát huy lại không thể đo lường.”

“Những nhân viên bình thường này nhiều năm sống và làm việc ở tầng thấp, nắm rất rõ hướng gió của tầng thấp của công ty. Một khi có tí thông tin gì thì có thể thông báo trước cho Viên Triệu Hào.”

“Thậm chí, bọn họ có thể đổ thêm dầu vào lửa, thổi phồng lên với Viên Triệu Hào, đả kích đối phương, cực kỳ có tác dụng. Những người này, miệng mồm nói rất khó coi, lời ác độc gì cũng có thể bịa ra được.”

Điều này không phải giả.

Người của tầng quản lý nói chuyện là phải chịu trách nhiệm, không thể nói tùy tiện, nhưng người bên dưới lại có thể không kiêng kỵ gì mà tạo tin đồn.

Điều đáng sợ hơn là đám người này kéo bè kéo phái, làm hỏng phong khí của cả công ty.

“Hửm?” Kỳ Chấn bỗng nhìn sang Giang Nghĩa: “Tôi nói này cậu em Giang, cậu cả ngày đối đầu với Viên Triệu Hào, theo lý mà nói, cậu nên bị đám chó sai tầng thấp này chỉnh cho hiểu vấn đề rồi chứ, sao tôi một chút lời mắng chửi về cậu cũng không nghe thấy?”

Giang Nghĩa khẽ cười một tiếng: “Bởi vì bọn họ không dám.”

“Tại sao?”

“Bốn chữ — giết gà dọa khỉ.”

Giang Nghĩa uống ngụm rượu, giải thích: “Trước đó có một nhân viên cố ý bịa tin đồn về tôi, nói xấu tôi, tôi cũng không hàm hồ, đầu tiên thanh minh ở trước mặt mọi người, sau đó tận tay tống kẻ đó vào tù, tuyên án 8 năm tù giam, hơn nữa bắt kẻ đó bồi thường cho tôi 4.8 tỷ tiền tổn thất tinh thần.”

“Về sau người của nhà kẻ đó tới làm loạn, tôi cũng không khách sáo, tống từng người vào trong tù, người nhẹ nhất bị giam nửa năm.”

Cũng tức là già trẻ của gia đình người nhân viên kia bị gánh họa hết!

Kỳ Chấn hít một hơi khí lạnh: “Cậu em Giang, không nhìn ra thủ đoạn của cậu thâm độc như vậy.”

Thâm độc sao?

Đối với chiến thần Tu La, chuyện thâm độc hơn gấp trăm lần như thế cũng đã từng làm.

Bình Luận (0)
Comment