CHƯƠNG 1420
Tuy cô ta bảo Khổng Liên Đằng tìm một người tương đối giống với Giang Nghĩa.
Nhưng cũng không tới mức giống như vậy chứ!
Dung mạo đó, vóc dáng đó, giống hệt Giang Nghĩa, thần thái giữa những cử chỉ đều như một khuôn đúc ra, cho dù là Đinh Thu Huyền tới, cũng không phân biệt được thật giả?
Lúc này, Giang Nghĩa khẽ mỉm cười với Đinh Hoàng Liễu, nói: “Aiya, anh cả và chị cả cũng ở đây à? Thật là trùng hợp.”
Câu nói này vừa dứt, vậy thì thật sự hiểu rồi.
Vẻ ngoài của bạn có giống nữa, giọng nói cũng không thể mô phỏng hoàn toàn được.
Giang Nghĩa ở trước mắt này, ngay cả giọng nói cũng giống hệt, trên đời này không thể tồn tại hai cái lá giống hệt nhau, sẽ xuất hiện loại tình huống này, vậy thì chỉ có thể chứng tỏ một chuyện — Khổng Liên Đằng tìm cho bọn họ một Giang Nghĩa thật!”
Đinh Hoàng Liễu lập tức hóa đá.
Bảo anh tìm Giang Nghĩa giả tới, anh lại tìm người thật, Khổng Liên Đằng, anh có ý gì hả?
Khổng Liên Đằng vẫn trong mơ hồ, cái gì cũng không biết, sau khi nhìn thấy phản ứng của Đinh Hoàng Liễu và Đinh Hồng Diệu thì rất hài lòng.
Anh ta nói trong lòng: Ha ha, các người cũng bị dọa giật mình nhỉ? Nhìn xem người giả mạo tôi tìm, chất lượng có phải rất cao không?
Anh ta cái gì cũng không biết vẫn đang nghĩ rất đẹp.
Giang Nghĩa đã đi vào trong phòng tiếp khách ngồi xuống, khẽ mỉm cười với Đinh Hoàng Liễu, hỏi: “Chị cả, chị cũng tới tìm ông chủ Viên ký hợp đồng sao?”
Sắc mặt của Đinh Hoàng Liễu tái nhợt, không nói ra nổi một chữ.
Ký hợp đồng?
Ha ha, cô ta ký hợp đồng cái con khỉ?
Cô ta chỉ là tới xem trò cười của Viên Thái, thuận tiện tới kiếm chút lợi ích, ai biết trò cười của người khác không có xem được, cô ta ngược lại trở thành trò cười.
Viên Thái giải thích: “Cô cả Đinh là tới giúp đỡ, lần này may nhờ có cô cả Đinh, tôi mới có thể ký được hợp đồng với giám đốc Giang.”
Giang Nghĩa gật đầu, lúc này coi như đã làm rõ nguồn cơn ở đâu rồi.
Cũng không kỳ lạ, dù sao giữa anh và Khổng Liên Đằng không có bất cứ mâu thuẫn gì, Khổng Liên Đằng không có lý do vô duyên vô cớ hại anh.
Cây có rễ nước có nguồn, đến cuối cùng vẫn là Đinh Hoàng Liễu giở trò ở sau lưng.
Đinh Hoàng Liễu rất khó nhọc mà ngồi xuống, cả người nổi hết da gà da vịt, không hề tự nhiên.
Vốn muốn tìm một Giang Nghĩa giả để chơi khăm Viên Thái, sau đó để Viên Thái và Giang Nghĩa đấu nhau, cô ta ở một bên xem trò cười, bây giờ ngược lại hay rồi, Giang Nghĩa giả không tìm được, tìm được Giang Nghĩa thật.
Lúc này, Đinh Hoàng Liễu cảm thấy mình như Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài gương đều không phải là người.
Cô ta rất muốn vạch trần Giang Nghĩa, nhưng nghĩ kỹ lại, vạch trần cái gì?
Người ta là phiên bản thật, cô ta lẽ nào nói với Viên Thái phiên bản người thật này thật ra không phải là cô ta muốn tìm? Cô ta là muốn tìm một người giả mạo cho Viên Thái sao?