Chiến Thần Tu La

Chương 1746

Chương 1746

Nhưng trên thực tế, điêu Đàm Vĩnh Thắng lo lắng mới là mấu chốt của vấn đề, bị Đàm Quốc Đống tự cho là thông minh trượt qua, hại người không ít.

“Đi thôi.”

“Vâng, ông nội.”

Đàm Quốc Đống lái xe rời đi, trải qua chuyện hôm nay, thái độ của nhà họ Đàm đối với Giang Nghĩa đã thay đổi rất nhiều, ít nhất sẽ không ôm địch ý với Giang Nghĩa Í nữa.

Nếu như Giang Nghĩa còn có thể giúp bọn họ kiếm tiền, vậy tin chắc nhà họ Đàm sẽ có thiện cảm với Giang Nghĩa!

Một bên khác.

Giang Nghĩa trước tiên sắp xếp người hộ tống Giang Hàn Phi trở về biệt thự, sau này cũng không đến công ty.

Sau đó, anh dẫn theo đám người Lâm Chí Cường trở lại văn phòng chủ tịch công ty, đóng cửa lại.

Giang Nghĩa ngồi ở trên ghế sa lon, mỉm cười hỏi: “Mấy cậu có cảm thấy lời tôi vừa nói quá mức quỳ li3m’ hay không?”

Lâm Chí Cường vui vẻ: “Đối với những người không biết chân tướng, quả thật sẽ cảm thấy lời nói của ngài quá quỳ li3m nhà họ Đàm, không khỏi có chút kinh sợ quá mức. Nhưng đối với người biết chân tướng, lại là một chuyện khác.”

Bạch Dương bổ sung: “Đây không phải là chuyện xấu, cảnh giới cao nhất để lừa gạt kẻ thù chính là lừa gạt cả người một nhà.

Hiện tại ngoại trừ mấy người chúng ta ra, bất kể là khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc hay là nhà họ Đàm, từ trên xuống dưới, người trong người ngoài đều cho rằng thống soái ngài vô cùng sợ hãi nhà họ Đàm, vô cùng nịnh bợ. Cứ như vậy, có thể làm cho Đàm Vĩnh Thắng buông lỏng cảnh giác, trong khoảng thời gian này sẽ không gây ra phiền toái không cần thiết cho chúng ta.”

Giang Nghĩa gật đầu.

“Đúng vậy, hiện tại cái chúng ta cần nhất chính là thời gian.”

“Thừa dịp nhà họ Đàm sơ ý, mau chóng khôi phục và phát triển khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, lại tìm một cơ hội thích hợp thoát khỏi sự khống chế của nhà họ Đàm.”

Anh nhìn Cự Giải và nói: “Bởi vì ba tôi không còn làm việc cho khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc nữa, cho nên ‘thành phố ngầm’ cũng không còn tồn tại nữa, điều này tương đương với việc công nghệ cốt lõi của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc không còn tồn tại nữa. Cự Giải, trọng trách này giao cho cậu rồi. Sau này cậu cần thay thế ba tôi, đảm nhiệm chức năng’kỹ thuật hạch tâm này.

Cự Giải mỉm cười trả lời: “Thống soái ngài yên tâm, đây đối với tôi mà nói cũng không phải là trọng trách, mà là một loại hưởng thụ. Có thể dùng hết toàn lực thực chiến năng lực, tôi muốn còn không được.”

“Rất tốt”

Trong lúc mọi người đang nói chuyện, cửa phòng vang lên tiếng gõ.

“Vào đi.

Cửa mở ra, thư ký đi tới nói: “Chủ tịch, Miêu Đồng bộ phận nghiên cứu phát triển muốn gặp mặt ngài.”

Miêu Đồng?

Giang Nghĩa vung tay lên: “Mấy cậu ra ngoài đi. Cho Miêu Đồng vào đi.”

Bình Luận (0)
Comment