Chương 2032
Tiết Doãn vốn dĩ không tin chuyện quỷ quái này, anh ta bỏ độc ở đâu chính anh ta không biết hay sao?
Tiết Doãn ăn từng miếng từng miếng, còn vừa ăn vừa nói: “Ừm, hương vị thật không tệ, rất ngon, món thịt bò luộc Tứ Xuyên này đúng là mềm dai.”
Người xung quanh thấy dáng vẻ anh ta thích thú ăn thì đều thở phào nhẹ nhõm, thoạt nhìn món thịt bò luộc Tứ Xuyên này không có độc.
Chiếu theo chuyện này thì chẳng khác nào hai người Giang Nghĩa và Tiết Doãn bất phân thắng bại.
Không ai bị mất mặt cải!
Ngay khi tất cả mọi người cho rằng sự việc sẽ trôi qua như vậy thì chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra, gương mặt của Tiết Doãn đột nhiên vặn vẹo, dữ tợn, sau đó anh ta phun ra một họng máu tươi, nhuộm đỏ cả cái bàn trước mặt.
Người xung quanh đều sợ hãi, cả đám lùi về phía sau mấy bước.
Đồ ăn có độc!
Tiết Doãn đưa tay ôm cổ, đau đớn tới mức không nói nổi một câu. Anh ta ngã cái bịch xuống đất, co giật một lát rồi bất động.
Nhìn dáng vẻ như vậy chẳng khác gì đã chết.
“Tiết Doãn!”
Nguyễn Bình Phàm sợ hãi kêu lên một tiếng rồi lập tức đi tới xem xét, Tiết Doãn vân còn thở nhưng hơi thở đã rất yếu ớt.
““Rốt cuộc chuyện này là sao?” Nguyễn Bình Phàm không hiểu.
Giang Nghĩa từ tốn nói: “Tôi bảo rồi, món thịt bò luộc Tứ Xuyên này có độc, anh ta không tin.”
Không nghe lời người lớn, thiệt hại ở trước mặt.
Tiết Doãn không nghe lời Giang Nghĩa, kết quả đã nhanh chóng chịu thiệt, món thịt bò luộc Tứ Xuyên kia ngon thì ngon thật, nhưng bên trong có độc, sau khi anh ta ăn xong thì toàn thân rã rời.
“Tới bệnh viện, mau tới bệnh viện!”
“Mau, mau gọi 115”
Ngay khi mọi người vội vã chuẩn bị gọi 115 đưa Tiết Doãn vào bệnh viện thì Giang Nghĩa đã đi tới, anh đưa tay lấy ra một cây kim bạc mảnh từ trong ngực, nhắm ngay một huyệt đạo ở gáy Tiết Doãn, dùng sức ghim xuống.
Tiếp theo liền thấy máu đen tụ lại huyệt đạo ở gáy rồi từ từ chảy ra.
Sau đó, Giang Nghĩa rút kim bạc ra, máu ngừng chảy.
Tiết Doãn lập tức khôi phục hô hấp, không còn co giật nữa, cả người sảng khoái tỉnh thần.
Tất cả mọi người lập tức bị kỹ thuật của Giang Nghĩa làm cho chấn động, năng lực của người này thật sự là nghe thấy điều chưa từng nghe thấy, nhìn thấy điều chưa từng nhìn thấy, y thuật tốt đến mức khiến người ta nhìn mà thán phục.
Lần này, chính Tiết Doãn cũng phục rồi.
Dưới sự nâng đỡ của người khác, Tiết Doãn đứng dậy, thở hổn hển nói: “Anh Giang, cảm ơn ân cứu mạng của anh, chỉ là tôi thật sự không hiểu vì sao món thịt bò luộc Tứ Xuyên này lại có độc? Rõ ràng tôi đã bỏ thuốc độc vào trong đậu phụ Ma Bà mà”
Giang Nghĩa nở nụ cười.