Thạch Văn Bỉnh đi vào trong phòng, ánh mắt quét qua Giang Nghĩa, u ám không vui.
Chính người đàn ông này, hết lần này đến lần khác phá hỏng kế hoạch của anh ta, nếu không phải là Giang Nghĩa, bây giờ Tân Uẩn sợ rằng đã là người phụ nữ của Thạch Văn Bỉnh anh ta rồi.
Đáng hận!
Lại nhìn Tân Uẩn, ăn bận của ngày hôm nay thật sự như chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, Thạch Văn Bỉnh nhìn mà trong lòng rung rinh.
Tân Uẩn từ trong ánh mắt của đối phương nhìn ra ý nghĩ bẩn thỉu, trong lòng không vui.
Đồng thời bởi vì có hơi sợ, tay không tự chủ mà nắm chặt cánh tay của Giang Nghĩa, phụ nữ, khi đối mặt với nguy hiểm thì sẽ không tự chủ mà tìm kiếm sự bảo vệ của đàn ông.
Giang Nghĩa không để ý, ngược lại có hơi cố tình đứng trước bàn, ngăn cản Thạch Văn Bỉnh tiếp tục đi tới.
Thạch Văn Bỉnh hừ lạnh một tiếng, nặn ra một nụ cười nói: “Bác sĩ Tân, lâu rồi không gặp, dạo này có khỏe không?”
Tân Uẩn lườm anh ta: “Có chuyện gì, nói thẳng.
”
“Bác sĩ Tân thật là nhanh mồm nhanh miệng.
” Thạch Văn Bỉnh đưa thư qua: “8 giờ tối nay, Quả Cương Trường Lang sẽ có một hội giao lưu y thuật do ba tôi tổ chức, hy vọng cô có thể tham gia, đây là thiệp mời.
”
Hội giao lưu y thuật do nhà họ Thạch tổ chức sao?
Tân Uẩn nhận lấy thiệp mời, mặt mày âm trầm hỏi: “Quan hệ của hai nhà chúng ta anh cũng biết, hội giao lưu mỗi năm, nhà họ Thạch các anh đều sẽ không mời nhà họ Tân chúng tôi, sao lần này lại thay đổi chủ ý rồi?”
Thạch Văn Bỉnh nói: “Nhà họ Thạch và nhà họ Tân tuy có mâu thuẫn, nhưng cùng là thế gia y học, theo lý nên đồng tâm hiệp lực cố hiến lực lượng cho sự nghiệp y học.
Vì thế, ba tôi mới bằng lòng hạ thấp thái độ, hy vọng có thể lấy hội giao lưu lần này làm nền móng, khôi phục quan hệ của hai nhà.
”
Tân Uẩn có hơi dao động.
Cô ta không phải là tin lời nói dối của Thạch Văn Bỉnh, mà là rất có hứng thú đối với hội giao lưu y thuật.
Từ sau khi Tân Tử Dân rớt khỏi vị trí đứng đầu, hội giao lưu đều luôn do nhà họ Thạch tổ chức, nhà họ Tân đã rất lâu không có tham gia rồi.
Phải biết, hội giao lưu mỗi lần, đều sẽ tập trung các cao thủ y thuật tới từ năm châu bốn bể.
Mọi người giao lưu với nhau, chia sẻ kinh nghiệm.
Mỗi lần tham gia đều sẽ có thu hoạch phong phú, nhà họ Tân liên tiếp bỏ lỡ nhiều lần, thực lực giậm chân khó tiến bộ, đây cũng là một nguyên nhân quan trọng bị nhà họ Thạch kéo giãn khoảng cách.
Hiện nay có cơ hội tham gia, theo lý thì nên nắm bắt.
Nhưng…
Nhà họ Thạch thật sự có lòng tốt như vậy sao?
Lúc Tân Uẩn do dự, Thạch Văn Bỉnh cười rồi nói: “Bác sĩ Tân, cô chắc không phải là sợ rồi chứ?”
Sợ sao?
Sợ cái gì?
Biết rõ đây là phép khích tướng, Tân Uẩn vẫn không màng mà nói: “Yên tâm, nhà họ Tân bằng lòng tới, 8 giờ tối nay, sẽ tới đúng giờ.
”
“Vậy tôi chờ bác sĩ Tân đại giá.
”
Nói xong, Thạch Văn Bỉnh hất tay áo, xoay người rời đi.
Tân Uẩn nhìn thiệp mời, trong lòng lo lắng, một mặt rất muốn giao lưu chia sẽ kinh nghiệm với các bác sĩ khác, một mặt khác lại lo lắng mình sẽ bị người của nhà họ Thạch tính kế.
Lưỡng lự không quyết.
“Tôi đi cùng với cô.
”
“Hả?”
Tân Uẩn sững sờ nhìn sang Giang Nghĩa.
Trên mặt Giang Nghĩa nở nụ cười, thoải mái nói: “Một cô gái như cô đến nơi đó thì rất không tiện, tôi đi chung với cô, tiện chăm sóc.
”
Đây là Giang Nghĩa nhìn ra tâm tư của Tân Uẩn, chủ động mở miệng bằng lòng giúp đối phương.
Trên mặt Tân Uẩn nở nụ cười hạnh phúc: “Ừm!”\u0003\u0003\u0003.