Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1086

Chương 1086: Thôn Thiên Vũ

Tổ Quỳnh nói cô ta không thể trực tiếp giúp Giang Cung Tuấn giết kẻ địch được.

Bởi vì đạt đến cảnh giới cô ta đang có, nhất cử nhất động đều có thể liên quan đến nhân quả.

Cô ta làm bất cứ chuyện gì đều có thể liên quan đến nhân quả, chỉ là có những chuyện dẫn đến luật nhân quả xuất hiện thì cô ta hoàn toàn có thể hóa giải được.

Giang Cung Tuấn rất hứng thú với những thứ này. Thế nhưng Tổ Quỳnh lại không muốn nói nhiều, chỉ nói hiện giờ thực lực của anh còn rất yếu chưa cần thiết phải biết những thứ này.

Giang Cung Tuấn cũng đành thôi. Anh nhìn Tổ Quỳnh mặc váy trắng, tò mò hỏi: “Chị Tố Quỳnh, rốt cuộc tu vi hiện giờ của chị ở cảnh giới gì? Chị mạnh đến mức nào?”

Tổ Quỳnh cười cười không trả lời anh về vấn đề này.

“Chị có ý gì vậy?” Giang Cung Tuấn nhíu mày hỏi.

Tổ Quỳnh nói: “Có rất nhiều chuyện nói với cậu thì hiện giờ cậu cũng không hiểu được. Đợi khi thực lực của cậu tăng lên thì tự nhiên cậu sẽ biết thôi.”

Nói xong cô ta nhìn quanh bốn phía, nghiêm túc cảm ứng.

Một lúc lâu sau cô ta mới nhíu mày nói: “Trận pháp thật thần kỳ. Người bố trí trận pháp này quả thực xứng đáng là cao thủ đỉnh cấp. Không những tội mà ngay cả Kinh Hồng đại để có tự mình xuất hiện thì e là muốn phá được trận pháp cũng cần một thời gian rất dài.”

Nghe vậy sắc mặt Giang Cung Tuấn ngưng trọng hỏi: “Vậy… vậy phải làm sao bây giờ?”

Tổ Quỳnh giãn mày cười nói: “Thứ chân chính ở trung tâm kia tạm thời không cách nào lấy được. Nhưng khí linh nói nơi sinh mệnh thể tồn tại chính là phạm vi bên ngoài trận pháp. Tuy xung quanh đây vẫn có một số trận pháp bảo vệ nhưng những thứ này với tôi mà nói chỉ là chuyện nhỏ”

Giang Cung Tuấn không khỏi hỏi: “Sinh mệnh thể này rốt cuộc là cái gì?”

Tổ Quỳnh suy nghĩ rồi nói: “Không biết, có lẽ là thú cưng mà cường giả nhà họ Thiên thời thượng cố để lại cho đời sau. Đi thôi, chúng ta đi xem thử.”

Tổ Quỳnh bước chân đi. Giang Cung Tuấn đi theo phía sau cô ta. Sau khi đi được một lúc, Tổ Quỳnh chủ động dắt Giang Cung Tuấn.

“Chị Tổ Quỳnh, chị… chị làm gì thế?” Giang Cung Tuấn hơi căng thẳng hỏi.

Tố Quỳnh mắng anh: “Đừng có suy nghĩ bậy bạ. Chỗ này rất thần bí, nếu không có tôi dẫn, cho dù cả đời này cậu cũng không cách nào xuyên qua được trận pháp”

“À.” Lúc này Giang Cung Tuần mới thở phào nhẹ nhõm.

Tổ Quỳnh dắt anh không ngừng đi về phía trước, liên tiếp đi sâu vào trong hang đá. Trong khoảng thời gian đó, Tổ Quỳnh đã ra tay phá giải một vài trận pháp đơn giản. Những trận pháp này đối với cô ta mà nói rất đơn giản nhưng với Giang Cung Tuấn thì lại là một tồn tại cực kỳ cao xa.

Bọn họ tiến vào trong hang đá khoảng hơn một tiếng. Hơn một tiếng sau, hai người đến trước một gian nhà đá.

Tổ Quỳnh dừng lại nhìn cửa đi trước mặt nói: “Tôi có thể cảm ứng được sinh mệnh lực cường đại truyền đến từ bên trong”

“Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta mau phá cửa đi vào thôi” Giang Cung Tuấn vội vã nói.

Tổ Quỳnh nhìn bốn phía một lúc, sau đó cơ thể hơi lùi về sau xuất hiện ở giữa không trung khoảng mấy mét, trong tay huyễn hóa ra ấn ký thần bí. Một loạt ký hiệu thần bí được huyễn hóa tỏa ra xung quanh. Xung quanh lập tức xuất hiện những gợn sóng vô hình. Mười giây sau cửa đá mở ra.

Cơ thể Tổ Quỳnh từ trên trời giáng xuống, vỗ tay cười nói: “Được rồi, đã xong, chúng ta vào trong xem thử đi”

Nói xong, cô ta dẫn đầu cất bước tiến vào trong nhà đá. Giang Cung Tuấn đi theo phía sau.

Nhà đá rất lớn, bên trong sáng sủa. Bên trong nhà đã có một trận pháp rất thần kỳ. Giang Cung Tuấn không hiểu trận pháp, anh chỉ có thể nhìn thấy được vô số chữ viết thần bí tập chung lại một chỗ, hình thành một hình vẽ rất quái dị. Mà ở trung tâm hình vẽ lại có một quả trứng. Quả trứng này rất lớn đường kính phải tầm một mét. Vỏ trứng màu tím, trên vỏ còn có một số chữ viết màu tím thần bí đang chuyển động. Vừa đến gần nhà đá thì Giang Cung Tuấn đã cảm ứng được một cỗ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Khi đối diện với quả trứng này anh cảm thấy mình giống như đang đối diện với một quái vật khổng lồ gì đó, cảm thấy bản thân cực kỳ nhỏ bé.

“Đây… đây là gì vậy?” Anh tò mò hỏi.

Tổ Quỳnh nhìn chằm chằm quả trứng một lúc lâu, sắc mặt cô ta dần trở nên ngưng trọng, bất chợt cô ta hít sâu một hơi.

“Hít hà!”

“Làm sao vậy?” Giang Cung Tuấn hỏi.

Tổ Quỳnh hít sâu một hơi nói: “Tôi thật sự không thể ngờ ở sâu trong hang đá này thể mà lại có thứ nghịch thiên thể này tồn tại”.

“Nghịch thiên ư?” Giang Cung Tuấn sửng sốt hỏi: “Chị Tổ Quỳnh, chị đừng có úp úp mở mở nữa, rốt cuộc quả trứng này là gì vậy?”.

Tổ Quỳnh ngưng trọng nói: “Thôn Thiên Vũ”

Giang Cung Tuấn sửng sốt: “Thôn Thiên Vũ ư?”

Vẻ mặt anh mang theo nghi hoặc. Thôn Thiên Vũ này rốt cuộc có lại lịch gì mà ngay cả Tố Quỳnh cũng phải ngưng trọng như vậy?

Tổ Quỳnh chậm rãi gật đầu giải thích: “Trong hiểu biết của tôi thì đây là một loại yêu thú cực kỳ đáng sợ. Ở thời thượng cổ, nó có tiếng tăm lừng lẫy. Loại yêu thú này lấy tâm thần làm thức ăn, nó có thể cắn nuốt bất kỳ thứ gì. Năm đó khi tôi còn rất nhỏ, Kinh Hồng đại đế đã từng nói nếu hỏi ai có thể có tu vi đạt đến cao nhất, có thể vô hạn tiếp cận cảnh giới kia thì lão tổ của Thôn Thiên Vũ được coi là một người”

Giang Cung Tuấn nghe có hơi lơ mơ. Tu vi đạt đến trình độ cao nhất, có thể vô hạn tiếp cận một bước kia. Cảnh giới mà Tố Quỳnh chỉ rốt cuộc là cảnh giới gì? Tuy anh không biết nhưng từ câu nói này có thể biết được Thôn Thiên Vũ là một tồn tại rất mạnh, lão tổ của Thôn Thiên Vũ tuyệt đối là cường giá siêu cấp cấp bậc đại để siêu việt.

“Giang Công Tuấn, tạo hóa của cậu đến rồi” Tổ Quỳnh xoay người nhìn Giang Cung Tuấn đang kinh ngạc nói: “Tôi có thể cảm ứng được con Thôn Thiên Vũ sắp sửa xuất thế rồi. Nếu tôi đoán không sai thì con Thôn Thiên Vũ này bị phong ấn ở chỗ này chính là vì đợi một thời cơ để xuất thể. Mà thời cơ này chính là thời đại này”.

“Đây là một thời đại rực rỡ, sinh ra vô số thiên tài nghịch thiên. Những thiên tài nghịch thiên chân chính ở thời viễn cổ sẽ cảm thấy bản thân sinh nhầm thời đại, họ đều sẽ lựa chọn phong ấn mình lại chờ đợi thời cơ xuất thể. Cường giả phong ấn Thôn Thiên Vũ chính là muốn để Thôn Thiên Vũ xuất thế ở thời đại này”

Giang Cung Tuấn vuốt vuốt mũi nói: “Vậy cái này có liên quan gì đến tối? Vì sao lại nói là cơ duyên của tôi chứ?”

Tổ Quỳnh trợn mắt liếc anh một cái: “Cậu bị ngốc hả? Thôn Thiên Vũ còn chưa xuất thể, bây giờ vẫn cần một ít máu tươi mới có thể nở ra hoàn toàn. Cậu dùng máu tươi của mình để ấp nở con Thôn Thiên Vũ này ra, một khi Thôn Thiên Vũ xuất thể nó sẽ nhận cậu làm chủ. Sau này cậu dẫn theo con Thôn Thiên Vũ này thì trên thế giới còn ai dám gây chuyện với cậu nữa?”.

Nghe thấy cô ta nói vậy trong lòng Giang Cung Tuấn hơi động, nhịn không được hỏi: “Hiện giờ liền dùng máu tươi ấp nở trứng hả? Ấp thế nào?”

“Từ từ đã, đợi tôi phá giải trận pháp trên vỏ trứng trước đã.” Tổ Quỳnh lên tiếng, theo đó cô ta giơ ngón tay thon dài của mình ra, trong tay huyễn hóa ra một số ẩn kí thần bí. Những ẩn lý thần bí này tiến vào bên trong vỏ trứng, những trận pháp xung quanh vỏ trứng dần dần biến mất.

Làm xong tất cả mọi thứ, Tổ Quỳnh mới nói: “Được rồi, có thể rồi”

Giang Cung Tuấn hỏi: “Làm như thế nào?”

Tổ Quỳnh đáp: “Rất đơn giản, chỉ cần cắn ngón tay nhỏ máu vào trong vỏ trứng là được”

“Được” Giang Cung Tuấn gật đầu, sau đó anh đi về phía quả trứng màu tím. Khi xuất hiện trước quả trứng, anh cắn ngón tay để máu theo đầu ngón tay nhỏ xuống vỏ trứng màu tím.

Bình Luận (0)
Comment