Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1184

Chương 1184 : Thôn Thiên Thú xuất hiện.

Tốc độ của Giang Cung Tuấn không tính là nhanh, bởi vì anh đang chờ, chờ cho phát sóng trực tiếp sẽ có càng nhiều người biết, anh muốn cho nhân loại trên địa cầu, thiên tài trong tam thiên thậm chí là tất cả yêu thú trên địa cầu cũng đều biết.

Anh hiểu rõ với thực lực của mình, muốn cứu nhân loại địa cầu là khó như lên trời.

Bây giờ tất cả những gì cần anh phải làm chính là tạo uy.

Nói cho yêu thú trên toàn thế giới biết, trong những nhân loại Địa Cầu vẫn có cường giả.

Phòng phát sóng trực tiếp của Giang Cung Tuấn được điên cuồng chia sẻ.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, trong phòng phát sóng trực tiếp đã xuất hiện hàng trăm ngàn người xem.

Giờ phút này, núi Lâm Lang.

Ở đại điện Chính Phong.

Có vài người phụ nữ dân tộc đang nhảy múa.

Chồn Lang Vương ngồi ở giữa đại điện, hắn nghiêng người tựa vào ghế, bên cạnh là mấy mỹ nữ, người thì đút hoa quả cho ăn, người thì xoa bóp, trông vẻ mặt hắn rất hưởng thụ.

“Đại vương, không hay rồi, xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn”

Một con chồn chạy vào đại điện.

Tên này là chồn chưa tu luyện thành hình dạng người.

Chồn Lang Vương vẻ mặt bất cần, nói: “Chuyện gì, sao lại hấp tấp như vậy”

“Núi, dưới chân núi xuất hiện một tên con người, kẻ này giết không ít thị vệ của chúng ta.”

“Cái gì?”

Chồn Lang Vương đứng lên, trên người bộc phát ra khí tức cường đại.

Bên cạnh gã ta đều là nhân loại bình thường, tất cả do gã bắt được, những nhân loại này không chịu được khí tức trên người gã ta bộc phát ra nên trong nháy mắt mất mạng.

Sắc mặt gã trầm thấp, nói: “Bản vương đã bước vào pháp cảnh, nhân loại địa cầu kia lá gan lớn đến thế, dám đến Lang Sơn kiếm chuyện ư?”

“Tới đây, đỡ ta dậy rồi tập hợp binh lính đi tiêu diệt nhân loại địa cầu kia”

Sau tiếng ra lệnh, binh đoàn dã thú nhanh chóng xuất động.

Giang Cung Tuấn đi dạo về phía núi Lâm Lang, vừa đi tới sườn núi, thì bỗng xuất hiện vô số dã thú, những dã thú này có nửa thân là hình người, có người còn chưa hóa ra hình người hoàn toàn, nhưng thực lực đều rất mạnh.

Thực lực này vượt xa thực lực của nhân loại Địa Cầu.

Trên địa cầu, ngoại trừ Giang Cung Tuấn và vài người nữa ra, những nhân loại khác cơ bản không phải là đối thủ của mấy tên này.

Nhìn thấy binh đoàn dã thú, thần sắc dưới mặt nạ Giang Cung Tuấn lại rất bình tĩnh, dưới sự cảm ứng của mình, anh biết trong phòng phát sóng trực tiếp của mình hiện tại đã có số người xem đã đạt tới mấy chục ngàn lượt xem.

Mặc dù không quá nhiều, nhưng bấy nhiêu đó cũng đã đủ.

Miễn là có người xem trực tiếp, thì chắc chản ai đó sẽ ghi hình lại.

Rất nhanh, một khi video anh càn quét núi Lâm Lang bị truyền ra ngoài, điều này có thể uy hiếp yêu thú trong thiên hạ.

Anh cầm trường kiếm màu trắng từng bước đi ra.

Bóng đen của anh phản chiếu thành một mảng dài dưới đất.

Rồi phút chốc bóng đen dần dần tiêu tán, anh bỗng xuất hiện trên đỉnh núi, mà yêu thú ở sườn núi toàn bộ đều bị anh đánh chết, Kiếm thuật của Giang Cung Tuấn đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực, chỉ mới là là kiếm khí vô hình mà đã đánh chết những yêu thú yếu đuối này.

Anh vừa đánh chết yêu thú, Chồn Lang Vương liền đi ra trước, gã ta nhìn Giang Cung Tuấn cầm trường kiếm, mặc hắc bào, trên mặt mang theo mặt nạ màu bạc, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Thằng nhóc, mày muốn chết sao? “

Theo tiếng quát lạnh vang vọng, gã ta mạnh mẽ ra chiêu, tất cả đều từ trong bàn tay lông lá của gã ta phát ra kình lực cường đại.

Giang Cung Tuấn biết yêu thú này rất mạnh, ít nhất là đạt tới pháp cảnh.

Mà bản thân anh tuy rằng đang ở Nguyên Thủy Giới kỳ ngộ, nhưng cảnh giới bản thân không cao, thân thể cũng chỉ mới tiến giai đoạn thứ tám trung kỳ, pháp cảnh yêu thú kia hoàn toàn có thể đánh vỡ thân thể của anh.

Anh không dám bất cẩn.

Anh cũng không thể sử dụng Nghịch Thiên Đạp, nếu như sử dụng Nghịch Thiên Đạp chỉ trong phút chốc là có thể tiêu diệt con Chồn Lang Vương này.

Anh thúc giục chân nguyên trong người lên.

Chân nguyên ở trong cơ thể anh nhanh chóng lưu động, kích thích long cốt trong, long cốt giờ khắc này nở ra kim sắc quang mang, minh văn trong long cốt tựa hồ cũng tại giờ khắc này vận lực chuyển động.

Trong minh văn huyễn hóa ra lực lượng cường đại, cỗ lực lượng này cùng chân khí dung hợp, chảy tràn ngập toàn thân anh.

Thực lực của Giang Cung Tuấn vào giờ khắc này tăng vọt.

Chồn Lang Vương ra tay, Giang Cung Tuấn vẫn đứng tại chỗ, bất động như núi.

Kình lực đáng sợ từ anh công kích trên người hẳn, thân thể của hắn bị chấn động văng xa mấy chục mét.

Chỉ mới bấy nhiêu đó.

Anh đưa tay phủi phủi quần áo bị nhăn nheo, nhìn thần sắc ngưng trọng của Lang Vương, thản nhiên mở miệng nói: “Ông ngàn vạn lần không nên đến núi Lâm Lang, không nên ra tay với nhân loại Địa Cầu, hôm nay ông nhất định phải chết”

“Ha ha”

Lang Vương mỉm cười ngửa mặt trên bầu trời.

Sau khi ra tay, gã ta liền biết Giang Cung Tuấn rất khó đối phó.

Giờ phút này, gã ta cũng không thèm giấu diếm nữa, trong cơ thể huyễn hóa ra lực lượng cường đại, ngay sau đó thân thể hắn phát sinh biến hóa, biến thành bản thể một con sói chồn.

Thân hình của gã ta rất to lớn, tựa như một ngọn núi, trên người bộc phát ra lệ khí vô biên.

“Thằng nhóc nhân loại chết tiệt, hôm nay bản vương muốn uống máu của mày, ăn thịt mày”

Trong lúc này, tại phòng phát sóng trực tiếp.

Đã có hàng triệu người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, trong đó có một số người nước ngoài.

Nhìn thấy Chồn Lang Vương biến thành bản thể, cho dù cách màn hình, nhân loại Địa Cầu vân lo lắng cho Giang Cung Tuấn.

“Con chồn này rất mạnh, gã tự xưng thực lực cảnh giới đạt tới pháp cảnh”

“Vậy người đeo mặt nạ là ai?”

“Trên địa cầu, từ khi nào sinh ra cường giả đáng sợ như vậy?

“Hiệp sĩ mặt nạ, cố lên”

“Nhân loại Địa Cầu trông chờ vào anh”

Rất nhiều người đã bình luận.

Mà Giang Cung Tuấn đối mặt với sự đe dọa của chồn, một chút cũng không sợ sệt.

Kích hoạt lực lượng long cốt, thực lực của anh tăng vọt, cộng thêm kiếm thuật vô địch cùng thân thể cường đại, anh có lòng tin có thể đánh chết Chồn Lang Vương, “Giang Cung Tuấn”

Bên trong tiên phủ truyền đến thanh âm của Tố Quỳnh.

“Ừm?”

Giang Cung Tuấn đáp lại, “Làm sao vậy”

“Hiện tại, đã tới lúc Thôn Thiên Thú xuất hiện”

Tố Quỳnh nói: “Thôn Thiên Thú sinh được một thời gian, lúc sinh ra con Thôn Thiên Thú này rất yếu, nhưng hiện tại Thôn Thiên Thú đã trưởng thành, hơn nữa chiếm được thiên đạo chỉ quang, thực lực hiện tại của nó hoàn toàn ở trên anh”

“Ừm”

Nghe được lời này, Giang Cung Tuấn nói: “Nếu đã như vậy, vậy để Thôn Thiên Thú xuất hiện đi, đây là thần thú thời thượng cổ, nhất định sẽ bị nhận ra, như vậy yêu thú sẽ kiêng ky”

Giang Cung Tuấn tâm khế động.

Chiếc nhẫn trên ngón tay hiện lên một đạo quang mang hơi nhỏ, ngay sau đó, một con chim nhỏ từ trong tiên phủ bay ra, nó đứng trên bả vai Giang Cung Tuấn.

“Giang đại ca, anh cuối cùng cũng thả tôi ra”

Một thanh âm rất dễ nghe vang lên bên tai.

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn chấn động.

“Giọng nói của một người phụ nữ ư?”

Vẻ mặt anh kinh ngạc: “Tiểu Thôn Thiên Thú, cô là nữ? “

“Cái gì mà tiểu thôn thiên thú, ta tên là Nhị Nguyệt.”

Con chim trên vai không hài lòng với việc mở miệng.

“Nhị Nguyệt?” Giang Cung Tuấn sửng sốt.

Tiểu Thôn Thiên Thú nói: “Đúng vậy, Chị Tố Quỳnh nói, tôi sinh ra vào tháng Hai, cho nên gọi tôi là Nhị đại ca, Giang đại ca, anh chờ xem tôi nuốt chửng tên chồn nà!

Nhị Nguyệt bay về phía trước, đứng giữa không trung, nhìn con chồn khí thế ngập trời phía trước, móng vuốt nhỏ chỉ vào hắn a, ngửa mỏm nói: “Chồn nhỏ kia, còn không chịu quỳ xuống”

Nhìn thấy một con chim nhỏ hoa tay múa chân với mình, Chồn Lang Vương hơi sửng sốt, hắn chợt cười to: “Ha ha…”

“Đúng là chọc cười bản vương…”

Gã ta còn chưa nói xong, trong cơ thể Tiểu Thôn Thiên Thú liền huyễn hóa ra lực lượng cường đại, giờ khắc này, thân thể của nó trong nháy mắt trở nên lớn hơn, nháy mắt liền biến thành một con yêu thú vô cùng khổng lồ.

“Đây là…

Nhìn thấy cảnh này, không chỉ có Chồn Lang Vương khiếp sợ.

Tất cả nhân loại trái đất xem trực tiếp đều bị sốc.

Bình Luận (0)
Comment