Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1228

Chương 1228: Minh Lam Thánh Hoàng đi xuống địa cầu

Đạo Nhất không phải là người có thực lực mạnh nhất trong đám người này.

Nhưng ông ta là người dẫn đầu, cũng là người triệu tập những người này.

Âm thanh của ông ta vang khắp nơi.

Tiếp theo, ông ta nói ra sự độc ác của Giang Cung

Tuấn.

Nào là cấu kết với Ma Tộc diệt Minh Lam Tông, còn giết trưởng lão ở môn phải của ông ta.

Ngay lập tức có người đứng dậy, nghi ngờ nói: “Đạo Nhất, sao ông biết được những chuyện này? Theo hiểu biết của tôi thì Giang Cung Tuấn mặc dù là ma thể, nhưng cũng không làm chuyện gì mất hết tính người cả, hơn nữa anh ta vẫn luôn một lòng vì nhân tộc”

“Đúng vậy, mặc dù địa cầu đều là tội nhân, nhưng người sai chính là tổ tiên của bọn họ, bọn họ cũng không đáng chết, Giang Cung Tuấn vì hóa giải tai họa thứ hai của nhân loại, mà không tiếc chiến đấu với Ma Lặc của Ma tộc.”

Rất nhiều cường giả vẫn còn lý trí mà đứng về phía của Giang Cung Tuấn. “Hoang đường, là bởi vì cậu ta là tội nhân, cũng là bởi vì cậu ta tu luyện ma công nên cậu ta đáng chết”

“Không sai, trận chiến đấu năm đó đã vét sạch toàn bộ vũ trụ, Ma tộc vì muốn thống nhất vũ trụ mà đã đại khai sát giới, biết bao nhiêu tinh cầu bị vỡ nát, cuối cùng xâm phạm địa cầu. Toàn bộ cường giả hội tụ trên địa cầu, phân tranh cao thấp với ma tộc, nếu không phải Thập Đế của địa cầu phản bội, thì làm sao Ma tộc có thể là đối thủ?”

“Bởi vì Thập Đế phản bội nên đã khiến bao nhiêu người chết thảm.”

“Bài học kinh nghiệm năm đó còn chưa đủ sao?”

“Giang Cung Tuấn phải chết”

“Chưa nói tới chuyện cậu ta đã là ma thể, chỉ cần cậu ta đi rất gần với ma tộc thì đó đã là đáng chết rồi.” Không ít cường giả tức giận nói.

Đạo Nhất rất hài lòng.

Ông ta biết, rất nhiều đồng môn của những người này đều chết trong tay ma tộc, mà hiện giờ Giang Cung Tuấn đi rất gần với ma tộc, đó đã là sự kích thích khiến bọn họ tức giận.

Ông ta mở miệng nói: “Nếu mọi người đều cho rằng Giang Cung Tuấn đáng chết, vậy thì chúng ta phải nghĩ cách phải cường giả đến địa cầu để đánh chết Giang Cung Tuấn.

“Làm sao đến đó?”

“Hiện tại phong ấn quá mạnh, nếu muốn đi đến địa cầu trước, về cơ bản là không thể. “Đúng vậy, địa cầu là đất cốt lõi, bọn tôi chỉ có thể vượt qua tam thiên phong ấn chi địa, vốn dĩ không có cách nào đi đến địa cầu. Nhưng mà thực lực của Giang Cung Tuấn lại rất đáng sợ, giống như là tiên nhân đi địa cầu vậy, vốn dĩ là không thể giết cậu ta.” “Tôi đi.”

Vừa lúc đó, Minh Lam Thánh Hoàng đi tới.

Mặt ông ta đầy sự tôn kính, nói: “Các vị tiền bối, thực lực của con khá thấp, tỉ lệ chuyển kiếp phong ấn rất nhỏ. Nhưng chỉ cần các vị tiền bối giúp con hộ pháp thì con có thể dễ dàng vượt qua

Phong ấn ở địa cầu, thực lực càng mạnh thì càng khó vượt qua.

Bây giờ đi địa cầu tiên nhân thì cũng chỉ là ở bên trong tiên cảnh của nhất trọng thiên, hơn nữa nếu bọn họ vượt qua thì cũng sẽ thiệt hại nặng nề. Trừ cái này thì ở trong quá trình vượt qua, ý lớn hơn thì sẽ là mất mạng.

Điều này sẽ dẫn đến việc trên tiên nhân địa cầu chỉ còn lại có mấy người.

Một mình Minh Lam Thánh Hoàng thì sẽ không dễ dàng vượt qua.

Nhưng nếu những cường giả này giúp ông ta hộ pháp thì đó là một chuyện khác. “Được.

Đạo Nhất mở miệng nói: “Nếu con đi, với thực lực của con đi địa cầu đủ có thể đánh chết Giang Cung Tuấn. Nhưng mà trên người Giang Cung Tuấn có quá nhiều bảo vật đều thuộc về loài người, trước khi giết cậu ta, con phải ép cậu ta giao bảo vật ra. Chúng tôi định rằng sau khi lấy được bảo vệ sẽ giao cho người thiên tài có tiềm năng lớn.

“Được, tán thành. “Giết Giang Cung Tuấn, ép cậu ta giao bảo vật ra

Không ít cường giả mở miệng.

Những cường giả không tán thành Giang Cung Tuấn chết cũng không có nói gì thêm. Nếu bây giờ giúp Giang Cung Tuấn thì chính là đối địch với mọi người.

Sau đó, mọi người cùng nhau giúp Minh Lam Thánh

Hoàng hộ pháp. Còn Minh Lam Thánh Hoàng cũng bắt đầu vượt qua phong ấn.

Có không ít cường giả ở đây bảo vệ, Minh Lam Thánh Hoàng rất dễ dàng đã xuất hiện ở trên địa cầu.

Một nơi nào đó ở địa cầu.

Minh Lam Thánh Hoàng thành công vượt qua phong ấn xuất hiện ở trên bầu trời địa cầu. Ông ta đứng giữa không trung nhìn đất đai sông núi ở địa cầu, cảm nhận được linh khí vô cùng lớn mạnh.

Không khỏi giang hai cánh tay nói: “Địa cầu, tôi tới đây.” Khuôn mặt chợt tối lại: “Giang Cung Tuấn, thằng nhóc thúi nhà cậu, ngày giỗ của cậu tới rồi.”

Minh Lam Thánh Hoàng muốn giết Giang Cung Tuấn, thật ra là chỉ vì muốn tộc Địa Minh chú ý.

Bây giờ, ông ta đã nương nhờ tộc Địa Minh còn học được ma công, học được thuật nguyền rủa chí cao vô thượng của ma tộc.

Mặc dù Ma Lặc xem trọng Giang Cung Tuấn nhưng tộc Địa Minh có cường giả, những cường giả này không xem trọng Giang Cung Tuấn, mà muốn diệt trừ anh. Mà Ma Lặc đến cùng cũng là con trai của ma đế, dù cho ngoài mặt là thiếu chủ của tộc Địa Minh.

Nhưng cậu ta không trở về ma giới, hơn nữa thực lực của cậu ta rất thấp, chuyện của tộc Địa Minh, cậu ta có nói cũng không tính là gì.

Giang Cung Tuấn không biết, Minh Lam Thánh Hoàng đã tới địa cầu.

Giờ phút này, anh đã đi thành phố Tử Đằng.

Bởi vì Tổ Quỳnh đã nhắc nhở thời gian kế tiếp này anh sẽ gặp phiền toái, hiện tại Sở Vì đã bế quan ở Tàng Kinh Các, anh phải bảo vệ tốt của người của nhà họ Đường, không thể đề cho nhà họ Đường có tổn thương gì.

Nếu là vì anh mà người nhà Đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Sở Vi sẽ không tha thứ cho anh.

Anh đi thành phố Tử Đằng nói tình hình với người nhà họ Đường, sau đó đưa những người nhà họ Đường có liên quan đều đưa vào Tiên phủ.

Thậm chí, anh còn đưa tất cả bạn tốt của mình vào Tiên phủ. Sau khi những người có liên quan tới anh đi vào Tiên phủ, anh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tiếp theo đây, cho dù có phiền phức như thế nào, anh cũng không sợ.

Việc lớn thì cứ chạy đi, như người ta thường nói, chỉ cần ở núi xanh, không sợ không có củi đốt.

Chỉ cần giữ được tính mạng là được rồi.

Anh trở lại Long Quốc.

Trên đại điện ở Long Quốc.

Nơi đây tụ hội không ít người. “Tiếp tới đây, tôi sẽ gặp phiền toái.” Giang Cung Tuấn ngồi ở chủ vị trên đại điện, nhìn về những người phía dưới, nói: “Còn phiền toái là gì, thì tôi không biết, tôi chỉ biết là tôi liên tục nhận được hai lần may mắn đã khiến không ít cường giả Tam Thiên thế giới chý tới. “Nhưng tôi là ma thể rất gần với ma tộc, cộng thêm việc sau khi nhân loại ở địa cầu đều là tội nhận. Tôi tin rằng kế tiếp đây, nhất định sẽ có vài cường giả lợi dụng mấy chuyện này để làm ầm lên, cho nên tôi định ở ẩn một thời gian.

Đại điện hạ, Ngô Huy nói: “Đại ca, anh định đi đâu?”

Giang Cung Tuấn khẽ lắc đầu, nói: “Tôi cũng chưa biết, bây giờ chỉ có một chỗ duy nhất tôi không yên tâm đó là Long Quốc. Nhưng Ma Lặc đã đồng ý với tôi, trong nghìn năm sẽ không ra tay với nhân loại, cho nên tôi tin rằng Long Quốc tạm thời sẽ không có chuyện gì. “Mấy người tiến vào Tiên phủ, nhà họ An ở trong đó, tôi nghĩ rằng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”

Hứa Linh nhíu mày, nói: “Cũng tiến vào Tiên phủ, vậy Long Quốc phải làm thế nào?” Vừa nói cô ta vừa nhìn vào người trên đại điện: “Mấy người tiến vào Tiên phủ của anh Giang, tôi đi trấn giữ Long Quốc, Long Quốc cứ giao cho tôi, miễn là tôi không chết thì tôi cũng sẽ không bao giờ để Long Quốc xảy ra chuyện Nghe vậy, Giang Cung Tuấn nhíu mày, nhìn cô ta, hỏi: “Có lẽ anh sẽ rời khỏi địa cầu, lần này rời đi, không biết bao lâu mới quay lại, em thật sự không đi cùng anh sao?”

Hứa Linh nhìn anh rồi cười nói: “Dù sao thì Long Quốc cũng cần người mà, em ở lại giúp anh quản lý Long Quốc.

Giang Cung Tuấn chậm rãi gật đầu, cũng không nói gì thêm.

Sau đó, vài người chủ yếu của Long Quốc đều tiến vào Tiên phủ.

Giang Cung Tuấn biết kiếp nạn lần này của mình rất phức tạp. Cho nên anh muốn nghĩ hết tất cả những cách để hóa giải kiếp nạn lần này, không thể để cho vài người không có ý tốt lợi dụng nó được.

Anh định rời khỏi địa cầu và đến những khu vực chưa biết để trải nghiệm và học hỏi.

Hiện tại, tất cả đều đã chuẩn bị ổn thỏa hết rồi, cũng chỉ còn lại Sở Vị.

Đã đến lúc đi một chuyến đến Tàng Kinh Các.

Bình Luận (0)
Comment