Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1230

Chương 1230: Con đường tu luyện rất dài

Những chuyện trên địa cầu, Giang Cung Tuấn đã xử lý xong.

Ma Lặc đã đồng ý với anh rằng trong vòng nghìn năm, yêu thú sẽ không tấn công loài người.

Còn lần này, anh lấy được ngũ hành bản nguyên đã dẫn đến sự chú ý của một số cường giả. Nhưng anh đã sắp xếp trước thời hạn mà đưa những người có liên quan vào trong Tiên phủ.

Hiện tại, anh đã không còn cái gì bận tâm ở trên địa

Còn Sở Vị.

Người thủ họ nói Sở Vi đang bế quan, đến nỗi cô bế quan ở đâu, Giang Cung Tuấn cũng không biết. Chỉ là có người thủ hộ ở đó, Giang Cung Tuấn vẫn yên tâm.

Anh nhìn người thủ hộ xinh đẹp động lòng người, nói: “Chị thủ hộ, tôi đã chuẩn bị xong, xin hãy đưa tôi đến Ma giới đi.”

Người thủ hộ gật đầu.

Sau đó, cô ta đưa Giang Cung Tuấn rời khỏi Tàng Kinh, Các, họ xuất hiện ở bên ngoài. câu.

Người thủ họ đứng trên đỉnh của một ngọn núi, chỉ thấy mái tóc dài lay động của cô ta, trên người cô ta cũng phát ra khí tức cực kì đáng sợ. Sau đó vẫy tay vài cái, trong lòng bàn tay biến ra một vài ký tự và minh văn thần bí.

Những kí tự và minh văn này nhanh chóng hội tụ vào một chỗ, từ từ hình thành một trận pháp thần kỳ.

Trong khu vực trung tâm trận pháp, xuất hiện những gợn sóng hư không.

Ngay sau đó, hư không xuất hiện một vết rách.

Người thủ hộ nói: “Giang Cung Tuấn, đây là hư không đạo, sau khi tiến vào hư không đạo, có thể xuyên qua vũ trụ tinh không Mang Mang đi thẳng đến tinh cầu ở Ma giới.

“Cảm ơn chị thủ hộ.”

Mặt Giang Cung Tuấn đầy biết ơn.

Cơ thể chợt lóe lên liền xuất hiện ở giữa không trung tiến vào hư không đạo mà người thủ hộ mở ra.

Sau khi tiến vào hư không đạo, anh chỉ cảm thấy hoa mắt, đầu óc miên man trong một lúc.

Chuyện này đã kéo dài mười giây.

Mười giây sau, cơ thể anh từ trên trời hạ xuống.

Anh kịp thời đẩy nhanh chân khí, cơ thể bay bổng vòng vo một vòng, vững vàng đứng trên cây đại thụ Sau khi đứng vững, anh nhìn bốn phía.

Nơi đây là cảnh một dãy núi, trong dãy núi tất cả đều là những cây cao chót vót trên mây, chỉ là Giang Cung Tuấn không biết đây là cây gì, bởi vì những cây này anh chưa từng thấy qua ở trên địa cầu.

“Đây chính là Ma giới sao?”

Giang Cung Tuấn cảm ứng bốn phía, anh cảm ứng được, anh có thể cảm ứng được một lực lượng không tầm thường trong trời đất.

Nói không tầm thường là đúng, bởi vì lực lượng này rất ít thấy ở trên địa cầu, gần như là không có. Ngay sau đó, cơ thể anh vào giây phút này chợt thay đổi sôi nổi, năng lượng thần kỳ của bốn phía tiến vào trong cơ thể, làm dịu đi xác thịt, anh cảm thấy thoải mái cả người.

“Lực lượng thần kỳ này tốt thật, lực lượng này gần như hòa làm một với cơ thể của mình. Mặt Giang Cung Tuấn chứa đầy sự vui mừng.

Nơi này là lực lượng của trời đất, cũng đồng nghĩa với việc là một nơi cực tốt đối với cơ thể nah.

Anh cũng khẳng định, đây chính là Ma giới. Anh ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Bây giờ đang là buổi tối.

Sao lốm đốm đầy trời, có rất nhiều trăng sáng, cũng có vài ngôi sao lớn.

Bầu trời ở nơi này khác với bầu trời ở địa cầu.

Anh nhìn những ngôi sao Mang Mang trên bầu trời, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Nơi đây, có lẽ là không thấy được địa cầu.”

Phù!

Anh chợt hít sâu một hơi, không suy nghĩ nhiều nữa. Chuyện gì đến cũng đã đến, cứ bình tĩnh mà đương đầu với nó.

Nếu đã tới đây thì phải tu luyện thật tốt trong khoảng thời gian này, tu luyện đến khi kiếp thứ ba ở địa cầu xuất hiện.

Người thủ họ và Tổ Quỳnh đã nói rồi, kiếp thứ ba ở địa cầu còn phải một thời gian dài nữa mất xuất hiện, anh có rất nhiều thời gian tu luyện, anh phải lớn mạnh, lớn mạnh đến mức có thể hóa giải thảm họa của kiếp thứ ba ở địa cầu.

Nhìn bốn phía.

Lần đầu tiên tới Ma giới, anh cũng không rành về Ma giới, không biết tình hình ở Ma giới rốt cuộc là như thế nào, cũng không mình nên ở chỗ nào.

Hơi nhìn rõ phương hướng.

Sau đó, anh chọn đại một chỗ mà tiến về phía trước.

Đi không được bao lâu.

Đùng!

Phía trước bỗng nhiên truyền đến tiếng vang ầm lớn, ngay sau đó, đất rung chuyển, phiến đá trong dãy núi trong nháy mắt sụp đổ.

Một luồng sức mạnh đáng sợ giống nước luyện ngục bao trùm tới.

“Mẹ nó!

Giang Cung Tuấn cảm nhận được nguồn sức mạnh vô địch mà không ngừng lùi bước.

Mặc dù tốc độ lùi về phía sau của anh rất nhanh nhưng anh vẫn bị dính đến, cơ thể trong nháy mắt liền bị thương, xuất hiện vết thương máu chảy đầm đìa, nếu không phải anh là ma thể thì sợ rằng đã chết.

Giờ phút này, lực lượng mạnh mẽ của chiếc nhẫn trên ngón tay truyện đến, luồng sức mạnh này bảo vệ anh chặn lại không bị cuốn sạch vào.

Giang Cung Tuấn đứng ở giữa không trung nhìn luồng sức mạnh này cuốn qua.

Chỗ nó đi qua, tất cả đều thành đồng hoang tàn.

Chu vi mấy triệu cây số, toàn bộ đều bị hủy diệt.

Trong Tiên phủ, truyền đến âm thanh của Tổ Quỳnh: “Đây là cường giả đang đánh nhau.

Phù!”

Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi.

“Đây là cường giả cấp bậc gì mà có thể tạo thành sức mạnh tàn phá đáng sợ như vậy.”

Tổ Quỳnh cười nói: “Con đường tu luyện, không có điểm dừng, tu vi bây giờ của cậu nói rằng nhập môn thì cũng không quá đáng, những tiên mà người cậu biết cũng không phải là rất mạnh, chỉ có thể nói là đội sổ.”

“Nhưng vì tình huống đặc biệt ở địa cầu nên mới đưa đến, xem như là tiên trên địa cầu đều là cường giả.

“Nơi này là Ma giới, một vũ trụ trong bảy giới cũng là một trong những giới mạnh nhất, cường giả ở giới này không đếm xuể, để cho cậu đến Ma giới cũng là muốn cậu hiểu biết thêm về cường giả thật sự mà mở mang tầm nhìn”

“Chị Tố Quỳnh, hãy kể chỗ tôi về một chút sau cảnh giới thông dụng của tiên đi.”

Giang Cung Tuấn cũng hứng thú với cảnh giới của tiên sau này, anh chỉ biết là ở thời thượng cổ đại để là mạnh nhất, mà ở thời đại cổ xưa còn vượt qua cả thần.

Còn những thứ khác, anh đều không biết.

Trong Tiên phủ, truyền tới giọng của Tổ Quỳnh: “Tiên cảnh, có ba mươi sáu trọng thiên cảnh, chia làm sáu cảnh giới, theo thứ tự là tiên nhân, tiên vương, tiên hoàng, tiên tồn, tiên thánh, tiên để “Tiên cảnh đến lục trọng thiên được gọi là tiên nhân, bảy đến mười được gọi là tiên vương, mười ba trọng thiên cảnh đến mười tám trọng thiên cảnh được gọi là tiên hoàng, mười chín đến hai mươi bốn trọng thiên cảnh được gọi là tiên tôn, hai mươi lăm trong thiên cảnh đến hai ba mươi trọng thiên cảnh được gọi là tiên thánh, ba mươi mốt trọng thiên cảnh đến ba mươi sáu trọng thiên cảnh được gọi là tiên đế.

“Trên tiên, đó chính là thần.

“Thần chia làm ba giai đoạn, được gọi là thần đạo tam hợp.

“Trên thần, chính là đại để mà cậu biết.”

Giang Cung Tuấn nghiêm túc nghe Tổ Quỳnh phân biệt cảnh giới, sau khi nghe được nhiều cảnh giới như vậy thì anh mới biết, mình nhỏ bé đến mức nào.

“Chuyện này, muốn đạt tới đại đế, còn phải đi chặng đường rất dài.” Giang Cung Tuấn bừng tỉnh.

“Ha ha.”

Tổ Quỳnh bật cười: “Cậu suy nghĩ cũng quá ngây thơ rồi đó, cậu mới tu luyện có bao năm chứ, cậu có biết, lịch sử vũ trụ rất dài, ở trong nơi này năm tháng dài đằng đẳng nhưng có thể sinh ra được đại để đều đếm trên đầu ngón tay “Tu luyện càng về sau càng khó, đừng nói tới thần cảnh, chỉ nói tới tiên cảnh mà đã có rất nhiều tu sĩ tiên cảnh gần đến triệu năm, mười triệu năm, cũng khó có thể phá được một cảnh.

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn không khỏi bĩu môi, nói: “Đó là bởi vì bọn họ quá yếu, nếu như là tôi thì rất nhanh đã có thể đột phá.

“Tôi tin cậu, cậu sẽ làm được, tương lai là võ đài của cậu, tương lai là thiên hạ của cậu, tôi rất mong chờ cậu có thể ngạo nghề vượt qua bảy cảnh giới, trở thành người vô định trong thiên hạ.

Bình Luận (0)
Comment