Chiến Thần Xuất Kích

Chương 49

Chương 49: Kiên cường một lần

Đường Thành Lâm lấy 20% cổ phần gia tộc cho cả nhà Đường Bình, còn kêu Đường Hiện nhường ghế chủ tịch điều hành, phải nhận được sự tha thứ của nhà Đường Bình, mời Đường Sở Vi về nhà, bằng không ông ta sẽ phải cút ra khỏi nhà họ Đường. Cho nên Đường Hiện lại chuẩn bị quà cáp tới nhà Đường Sở Vi.

Lần này chỉ có mấy người đi cùng, Đường Hiện, vợ ông ta Lý Diệm, con trai Đường Lăng và con gái Đường Mỹ Oanh. Bốn người đều xách quà, Đường Hiện gõ cửa.

Cả nhà Đường Sở Vi đang vừa ăn cơm vừa tán gẫu. Hà Diệp Mai kêu: “Đường Tấn, đi mở cửa”

“Vâng” Đường Tấn đặt bát đũa xuống, đi ra mở cửa. Thấy cả nhà Đường Hiện, cậu ta lập tức cười tươi roi rói: “Bác cả, sao bác lại tới đây? Mau mời vào.”

Hồi sáng Hà Diệp Mai từ chối về nhà họ Đường, khiến Đường Tấn rất hối hận. Không có nhà họ Đường, cậu ta sẽ thất nghiệp, không có việc làm, vậy thì nhà cậu ta ăn cái gì? Bây giờ bác cả lại tới, cậu ta nhiệt tình tiếp quà trong tay họ, dẫn họ vào nhà: “Đến thì đến, còn mang theo quà làm gì? Đúng rồi, bác ăn cơm chưa? Nhà cháu đang ăn cơm, cùng nhau ăn chút gì đi.”

Cậu ta dẫn nhà Đường Hiện vào nhà, hét lên: “Mịch, còn ngôi đó làm gì? Mau đi lấy chén đũa”

Đường Bình cũng đứng dậy, kêu: “Anh cả, chị dâu”

Hà Diệp Mai lại đanh mặt, đặt đũa xuống nhìn cả nhà Đường Hiện vào nhà mình: “Các anh còn tới đây làm gì?”

“Mẹ…” Đường Tấn nói: “Mẹ bớt nói mấy câu được không? Bác cả đích thân tới nhà, sao thái độ của mẹ lại như vậy?”

“Câm mồm!” Hà Diệp Mai quát lên.

Đường Hiện cũng không tức giận, cười nói: “Em dâu, anh tới nói xin lỗi, em xem, ba sắp mừng thọ tám tươi rồi, cả nhà hòa thuận không tốt sao?

Hơn nữa ba nói sẽ cho Đường Bình 20% cổ phần gia tộc.”

Đường Tấn mừng rỡ: “Thật hả?”

Ngô Mịch cầm bát đũa đi ra, nghe vậy cũng vui vẻ, vội nói: “Bác cả, đừng đứng đó, mau ngồi đi. Giang Cung Tuấn, anh làm gì vậy hả? Còn không mau đứng lên nhường chỗ!”

Giang Cung Tuấn định đứng dậy, Hà Diệp Mai lại quát lên: “Ngồi đó!”

Giang Cung Tuấn lập tức ngồi xuống. Hà Diệp Mai lạnh lùng nhìn cả nhà Đường Hiện, lạnh giọng nói: “Sao vậy? Sợ không có Sở Vi nên Vạn Quân sẽ không hợp tác với Vĩnh Nhạc nữa chứ gì? Ông cụ đã đuổi cả nhà tôi ra khỏi nhà họ Đường ngay trước mặt bao nhiêu quyền quý. 20% cổ phần ư?

Bây giờ cho, ngày mai lấy lại, thế thì có ích gì?”

Mặc dù 20% cổ phần rất hấp dẫn, tương đương với số tài sản 10 triệu đô la. Nhưng Hà Diệp Mai đã gả vào nhà họ Đường mấy chục năm, bà ta biết rõ tính cách của Đường Thành Lâm là gì. Hôm nay cho, không chừng hôm nào đó giận đữ lại rút về.

“Mẹ, đừng nói nữa”

“Mẹ, đây là 20% cổ phần, mẹ không cần thì cũng suy nghĩ cho bọn con đi. Con với anh Tấn sắp sinh con, mẹ phải nghĩ cho cháu trai của mẹ chứ”

Thái độ của Hà Diệp Mai khiến Đường Tấn và Ngô Mịch rất sốt ruột. Đường Lăng kịp thời nói: “Sở Vị, xin lỗi, trước kia anh sai rồi, anh không nên chửi bới em, van em trở về tiếp tục làm chủ tịch đi, chuyện công ty còn cần em xử lý mà”

Đường Mỹ Oanh cũng nói: “Chị Sở Vi, chị về đi, ông nội nói sẽ tiếp tục cho chị làm chủ tịch điều hành của tập đoàn, tiền lương vần là 900 triệu như trước kia.”

Nghe vậy, Đường Sở Vi cũng động lòng. Cô rất muốn đi làm, không muốn ở nhà hoang phế thời gian. Nhưng thấy Hà Diệp Mai, cô cũng biết điều không lên tiếng “Không thèm!” Hà Diệp Mai rất kiên quyết. Bà ta không muốn trở về nhà họ Đường để bị khinh thường nữa “Em dâu, em làm thế thì được gì? Đừng chê tiên chứ” Lý Diệm cũng cười nói: “20% cô phân gia tộc, sản nghiệp của nhà họ Đường rất nhiều, hơn nữa đều có lợi nhuận, 20% cổ phần mồi tháng ít ra cũng được chia ba tỷ”

“Mẹ, mau đồng ý đi” Đường Tấn sốt ruột suýt khóc. Một tháng chia ba tỷ, đây là đãi ngộ mà nhà cậu ta chưa bao giờ có, mỗi tháng đều được một chiếc siêu xe “Mẹ, con van mẹ, đừng giận nữa được không?” Ngô Mịch cũng van nài. Túi xách, váy áo, đồ trang điểm của cô ta đều trồng mong vào cổ phần của gia tộc.

Đường Hiện cười nói: “Em dâu, có gì khó chịu thì cứ để nó trôi qua đi. Em xem lần này ba hào phóng chưa, cho 20% cổ phần cùng một lúc”

Hà Diệp Mai cũng động lòng. 20% cổ phần đều là tiên, một khi ông cụ qua đời, nếu chia tài sản thì sẽ được hơn ba nghìn tỷ. Đường Bình là kẻ bất lực, cho dù phấn đấu cả đời cũng không kiếm được nhiều tiền như thế.

Nhưng nghĩ tới thái độ của người nhà họ Đường, những tủi nhục mà mình phải chịu mấy năm nay, nhớ tới địa vị của Đường Bình, bà ta lại muốn khóc. Hôm qua người nhà họ Đường còn chiếm đoạt công lao của Giang Cung Tuấn, còn chửi bới cả nhà mình.

Sáng nay, Đường Thành Lâm mới đuổi nhà họ ra khỏi nhà họ Đường. Trong lòng bà ta lại tức giận, nếu đã quyết định không quay đầu thì sẽ không quay đầu, trở về còn sẽ bị nhạo báng. Bây giờ bà ta đã quyết tâm, không cần tiền, nghèo thì nghèo, ít ra không cân nhìn sắc mặt của người khác.

“Cút” Bà ta kiên cường chỉ ra ngoài cửa.

Giang Cung Tuấn ngồi một chỏ cúi đầu ăn cơm. Anh cũng không ngờ Hà Diệp Mai xưa nay vần luôn kêu la Đường Sở Vi ly hôn với anh, muốn tìm một chàng rể giàu có, còn quỳ xuống trước.

mặt Vương Thấm ở trước cửa nhà hàng Ngọc Thực, lại từ chối 20% cổ phần nhà họ Đường “Mụ già, bà đừng không biết điều!” Đường Lăng lập tức nổi giận. Ông nội đích thân tới nhà bị nhốt ngoài cửa, bây giờ ba anh ta lại tới nhà mà vấn bị từ chối. Anh ta đã sớm khó chịu vì 20% cổ phần này, bây giờ thái độ của Hà Diệp Mai càng khiến anh ta tức giận “Ông nội không van bà trở về, là van Đường Sở Vi. Sở Vi còn chưa nói gì, bà làm mồm làm gì?”

Hà Diệp Mai quát lên: “Sở Vi là con gái tôi, nó có về hay không đều do tôi định đoạt! Cậu cút không?” Bà ta đứng dậy, cầm chổi bắt đầu đuổi cả nhà Đường Hiện ra ngoài, sau đó đóng sâm cửa lại Ngoài cửa.

“Ba nhìn xem, thái độ này là sao?”

“Ông nội đã cho 20% cổ phần rồi, họ còn muốn gì nữa? Chẳng nhẽ chê ít? Đúng là lòng tham không đáy!” Đường Lăng và Đường Mỹ Oanh tức giận chửi ầm lên.

“Được rồi, về nhà trước đi” Đường Hiện bình tĩnh nói Trong nhà, sau khi đuổi người đi, Hà Diệp Mai cũng hơi hối hận. 20% cổ phần nhà họ Đường, đây là giá trị hơn 3.

tỷ đấy.

“Mẹ, mẹ già nên hồ đồ rồi hả?”

“Mẹ, không phải con nói gì đâu, nhưng mấy năm nay mẹ ở nhà họ Đường chịu nhiều đau khổ như vậy, đó vốn dĩ là thứ mà chúng ta nên nhận được mà, sao mẹ lại từ chối? Mẹ không suy xét cho bản thân thì cũng nên suy xét cho con chứ?”

Đường Tấn và Ngô Mịch bắt đầu oán giận.

“Được rồi, đừng nói mẹ nữa” Đường Sở Vi nói: “Ông nội, bác cả vân luôn khinh thường ba mẹ, chị cũng làm ba mẹ mất mặt, vất vả lắm mẹ mới phấn đấu một lần, chị tán thành mẹ”

Hà Diệp Mai nhìn Đường Sở Vi nói: “Sở Vi nói đúng. So với về nhà đó chịu khinh thường, bị chửi bới thì thà tự phấn đấu còn hơn. Thích gióng trống khua chiêng tổ chức tiệc sinh nhật chứ gì?

Mình cũng tổ chức lẽ cưới, ngay tại Nội Kinh Các, tức chết lão Đường Thành Lâm bất công kia!”

Đường Sở Vi thề thốt: “Mẹ yên tâm, sau này con sẽ không làm mẹ mất mặt nữa đâu”

Giang Cung Tuấn cười nói: “Mẹ, con biết mẹ cũng là muốn gia đình mình thoải mái một chút, mẹ cũng muốn về nhà, nhưng không muốn mất sĩ diện. Mẹ yên tâm, nhà họ Đường sợ Vạn Quân sẽ hủy bỏ hợp đồng với Vĩnh Nhạc nên sẽ vân quay lại van xin Sở Vi. Mẹ kiên cường một chút, lúc đó sẽ chiếm được nhiều hơn.”

Hà Diệp Mai cũng hơi hối hận, nghe vậy vội hỏi: “Mẹ đã làm vậy rồi, họ thật sự sẽ đến sao?

Nếu họ tới thì mẹ nên từ chối hay đồng ý?”

Giang Cung Tuấn cười nói: “Cái này phải xem mẹ muốn thế nào. Từ chối cũng được, đồng ý cũng không sao.”

“Mẹ, họ quay lại thì mẹ phải đồng ý đấy, con quỳ xuống xin mẹ” Đường Tấn lập tức quỳ xuống.

“Đồ chân tôm!” Hà Diệp Mai măng: “Mày nhìn Giang Cung Tuấn mà xem, mặc dù nghèo, nhưng người ta có khí khái. Còn chúng mày? Vì mấy đồng tiên mà không cần sĩ diện”

Đường Tấn đứng dậy, nhỏ giọng lẩm bấm: “Trước kia mẹ cũng thế mà”

“Cái gì? Mày nói lại lần nữa xem?” Hà Diệp Mai đứng dậy, cao giọng quát lên, nhéo tay Đường Tấn: “Càng ngày càng to gan đấy nhỉ”

“Mẹ đừng giận” Ngô Mịch kịp thời nói: “Anh Tấn cũng là vì mọi người. Không có nhà họ Đường thì chúng ta ăn cái gì?”

“Không ăn, cũng không quay vê” Hà Diệp Mai lại đứng dậy, quát: “Đều tìm việc hết cho tao!

Chúng mày có tay có chân, tao không tin không có nhà họ Đường thì cả nhà chúng ta sẽ chết đói.

Bình Luận (0)
Comment