Chim Sẻ Hóa Phượng Hoàng

Chương 59 - Độ Kiếp

Lão Trưởng Môn liền bước vào trong khu vườn của Tiểu Thiên, rồi đứng sau lưng cậu một tay đặt lên vai phải của cậu. Lúc này tại bên trong thức hải của Tiểu Thiên một khối cầu to chừng vài trượng dường như có dấu hiệu sắp nổ, bên ngoài là chín con kim long quấn chặt lấy nó giúp cho khối Hỗn Độn đó được kiên trì lâu hơn.

Phía bên này cậu đang ra sức hấp thụ lượng Linh Khí ở bên ngoài từ viên đan dược của Kiếp Lão để bổ sung cho cơ thể tăng cường nhục thân và sức lực. Đột nhiên một bàn tay đặt lên trên vai cậu và truyền cho cậu một luồn năng lượng khổng lồ vượt xa lúc Trưởng Lão giúp cậu lúc trước.

Tiểu Thiên bất giác quay lại thì không thấy ai cả, ngay cả bàn tay đặt lên vai cậu lúc này cũng chỉ là cảm giác được chứ không nhìn thấy được. Nhưng cậu biết đây chính là Trưởng Môn đang giúp mình một lần nữa, được bổ sung một lượng Linh Khí hùng hậu ở phía sau giúp cho cậu có khả năng ổn định lại khối Hỗn Độn kia hơn.

-Tiểu Thiên đừng có hấp tấp quá, hãy thả lỏng cơ thể ra, cơ thể ngươi đang chịu áp lực rất lớn. Nó không phải áp lực từ khối Hỗn Độn kia mà là từ ngươi, ngươi đang tự tạo áp lực cho bản thân mình đấy.

-Hãy xem khối Hỗn Độn kia là ngươi, tâm loạn thì khối Hỗn Độn kia sẽ loạn, còn tâm tĩnh thì khối Hỗn Độn kia sẽ tĩnh.

Sau khi nghe những lời này của Trưởng Môn khiến cho cậu bừng tỉnh lại, cậu liền ngồi xuống và nhắm mắt lại không còn gắng sức nhiều như khi nãy nữa mà cậu đang từ từ tĩnh lặng lại, chừng một lát sau cậu cũng thu hồi chín con kim long kia tán ra. Cậu bắt đầu cảm nhận khối Hỗn Độn kia và dần dần hòa làm một với nó

-Ngươi là tâm của ta !

-Tâm động thì ngươi động, vậy tâm tĩnh thì ngươi có tĩnh chăng !

-Bình ổn lại !

Một lát sau khối Hỗn Độn kia dần dần bình ổn hơn trước kia rất nhiều và Tiểu Thiên cũng không cần phải hao phí sức lực như trước mà nó bình thản hơn rất nhiều. Trưởng Môn ở phía sau nhìn thấy cậu lúc này thì mĩm cười mà suy nghĩ

-Tên tiểu tử này thật sự có bí ẩn gì đây ?

-Nhưng ngươi vẫn còn thiếu nhiều thứ lắm !

Tiểu Thiên dần dần tĩnh tâm lại và kéo theo đó là khối Hỗn Độn kia cũng đã tĩnh lại và giữ ở kích thước là hai trượng. Cậu liền mở mắt ra và nhìn vào khối Hỗn Độn kia cười nhẹ rồi đưa tay về trước

-Nén !

Ngay khi cậu nói ra thì khối Hỗn Độn kia cũng liền được nén nhỏ lại thêm lần nữa, sau khi đạt đến kích thước một trượng thì ngừng lại.

-Đã đạt đến cực hạn rồi sao !

Tiểu Thiên liền huy động lượng Linh Khí ở bên ngoài trực tiếp tiến vào trong người cậu, lão trưởng môn ở bên cạnh thấy vậy thì gật gật đầu rồi trợ lực thúc đẩy quá trình này cho Tiểu Thiên. Chừng ba ngày sau thì lượng Linh Khí kia cũng đã được cậu hút vào trong cơ thể và được dung nhập vào Hỗn Độn.

Lại thêm chừng ba ngày nữa thì khối Hỗn Độn kia bắt đầu ngưng kết lại trở thành một khối cầu hoàn mỹ lớn chừng một trượng. Tiểu Thiên nhìn vào nó thì nói

-Nó là Kim Đan của mình sao ?

-Không noa là Hắc Đan mới đúng !

Lão Trưởng Môn đứng ở phía sau nhìn vào Hắc Đan kia thì mĩm cười

-Ngươi đã đột phá Kết Đan rồi !

Tiểu Thiên nghe vậy thì cảm nhận lại cơ thể mình thì cảm giâc được đùng là mình đã mạnh hơn trước rất nhiều nhưng cậu lại không có cảm giác là mình có thay đổi nào khác nữa

-Thật sự thành công Kết Đan rồi sao ?

-Lúc Trúc Cơ thì mình cảm nhận được một sự chuyển biến vô cùng rõ rệt nhưng tại sao lúc này lại không chứ ?

Cậu quay sang nhìn Trưởng Môn thì lão ta gật gật đầu

-Lúc độ Thiên Kiếp thì ngươi sẽ rõ !

Nói rồi Trưởng Môn liền biến mất khỏi khu vườn khi xuất hiện đã ở bên cạnh Kiếp Lão, Kiếp Lão sau khi thấy Tiểu Thiên thành công Kết Đan thì cũng bái chào những người kia rồi quay về lại chổ cũ như chưa hề có gì xảy ra.

Lúc này Tiểu Thiên mở mắt ra và cảm nhận được Thiên Kiếp đang đến gần nên cậu ngồi đó chờ Thiên Kiếp đến. Chừng nửa tháng sau trên bầu trời mây đen bắt đầu kéo đến tạo thanhg một lốc xoáy, lấy khu vườn của Tiểu Thiên làm trung tâm.

Một con lôi long to lớn hơn ngàn trượng đang bay lượn phía trên, kéo theo đó là từng tiếng sấm vang trời làm rung động khắp vạn dặm.

-Sư phụ Thiên Kiếp lần này nó dữ dội vượt xa so với lúc trước !

Trưởng Môn nhìn vào Thiên Kiếp rồi nhẹ nhàng điểm về phía khu vườn của Tiểu Thiên làm cho vòng bảo hộ quanh khu vườn của cậu chỉ bảo hộ xung quanh còn phía trên thì lại không.

-Lần này thật sự không thể giúp hắn được nữa rồi !

Con Lôi Long kia vừa nhìn thấy Tiểu Thiên đang ngồi phía bên dưới mà nhìn lên thì ngay lập tức không chút chần chờ nó liền há miệng phun ra một tia sét to chừng một trượng đánh thẳng về phía cậu.

Tiểu Thiên đứng dậy mà không chống đỡ gì cả, cậu hiên ngang hứng chọn tia sét đó

“Bùm"

Một vụ nổ kinh thiên động địa vang lên, may mắn là có tấm màn chắn bao bọc xung quanh khu vườn của cậu nên mới có thể ngăn chặn được các tia sét lây lan ra bên ngoài.

Khói bụi tản đi để lộ bên dưới là một cái hố sâu hàng trăm trượng, đất đá xung quanh đều đã bị tia sét đó đánh cho cháy khét đen. Con Tiểu Thiên thì vẫn đứng tại đó mà ngước nhìn về phía con Lôi Long kia, trên người cậu vậy mà chỉ có dính ít bụi trên quần áo.

Con Lôi Long kia cũng nhìn chằm chằm vào cậu như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy, nó liền tích tụ các tia sét lại với nhau tạo thành một Lôi Cầu ngay trước miệng nó, rồi nó ngửa đầu lên khiến cho Lôi Cầu kia to lớn hơn, lúc này nó đã to chừng mười trượng. Con Kim Long kia liền phun Lôi Cầu kia lên cao một chút, sau đó nó cuộn mình lại và dùng đuôi quất vào Lôi Cầu kia khiến cho nó bay thẳng đến chổ Tiểu Thiên với tốc độ cực nhanh.

Tiểu Thiên nhìn Lôi Cầu kia đang bay về phía cậu thì chân phải lui về phía sau một bước, tay phải cậu nắm lại thành quyền và đấm mạnh về trước. Một nắm đấm hư ảo to chừng mười trượng bay thẳng về phía Lôi Cầu kia, cả hai ngay lập tức va chạm với nhau tạo thành những tiếng xẹt xẹt.

-Ngươi nghĩ rằng ta yếu hơn ngươi sao con rồng kia !

Lời này của Tiểu Thiên giống như mồi lửa châm ngòi nổ vậy, cả bầu trời tối sầm hơn khi nảy rất nhiều, con lốc xoáy thì cũng to hơn về trước. Con Lôi Long kia thì bay thẳng lên trên tầng tầng mây đen kia, rồi cổ lốc xoáy kia giống như là hóa thành một cây cung, còn con Lôi Long kia thì như hóa thành một mũi tên.

Tiểu Thiên nhìn thấy cảnh này thì dường như hiểu được chiêu tiếp theo sẽ khủng khiếp như thế nào nên cậu cũng không dám xem thường nữa mà bắt đầu tụ lực tại quyền của mình. Khi hai chiêu thức khi nãy vì quá cân sức, không bên nào thua bên nào.

Phía trên kia thì con Lôi Long thẳng mình như một mũi tên và chuẩn bị lao đến Tiểu Thiên, cậu định tung ra một quyền nhưng dường như cậu đang suy tính điều gì đó nên thu quyền lại, còn con Lôi Long kia thì không như vậy, ngay lập tức nó phóng đến với tốc độ phá không mà đâm đến cậu.

Con Lôi Long kia phóng đến xuyên thẳng qua hai chiêu thức đang đối kháng khi nãy khiến cho chúng tan nát, nhưng nó vẫn tiếp tục phóng đến thậm trí còn nhanh hơn nữa. Lúc này Tiểu Thiên vẫn ung dung không hề có ý định xuất thủ, đợi đến lúc con Lôi Long kia chỉ còn cách cậu năm trượng thì hai tay cậu tụ lại giữa ngực, ở trước ngực cậu liền xuất hiện một hắc điểm nhỏ cở chừng nắm đấm.

-Nuốt !

Hắc điểm kia liền phát ra một cổ hấp lực kinh thiên động địa vào con Lôi Long kia, trong chớp mắt con Lôi Long kia liền bị hắc điểm kia nuốt chọn mà không sót chút nào. Tiểu Thiên nhìn cảnh tượng này thì mĩm cười nhìn lên bầu trời như muốn khiêu khích

Lúc này các đám mây tích tụ lại tạo ra một nhân ảnh to lớn trăm dặm và nhìn xuống Tiểu Thiên, đôi mắt của hắn nhìn xuống tạo thành một cổ áp lực đè lên Tiểu Thiên. Nhưng cậu vẫn đứng đó

-Áp lực của ngươi giống như gió mát mùa hè mà thôi !

Tên khổng lồ kia liền giơ nắm tay lên dường như đang muốn phóng thứ gì đó vào cậu, đến lúc hắn đưa tay qua khỏi đầu thì chổ tay hắn vậy mà đang cầm một con Lôi Long dài mấy hơn trăm dặm.

-Tiểu tử ngông cuồng !

-Tiếp Long Thương của ta !

Tiếng nói của hắn phát ra cứ như hàng ngàn, hàng vạn tiếng sấm cùng lúc phát ra vậy làm cho tim của Tiểu Thiên run lên vì âm thanh lớn. Sau đó hắn phóng ngọn Long Thương đó về phía Tiểu Thiên, một cổ áp lực vượt xa khi nãy đè nén lên cậu khiến cho cậu giống như bị tê liệt vậy.

Cây Long Thương bay đến cách cậu nửa thước thì dừng lại, khi nhìn lại thì thấy cậu đang dùng bàn tay mình chống đỡ mũi thương. Vậy mà nó lại không thể đâm xuyên tay cậu, nhưng dường như mũi thương đấy lại đang dần dần bị bàn tay của cậu cắn nuốt.

Chừng ba nhịp thở sau thì Long Thương cũng đã bị bàn tay cậu cắn nuốt sạch sẽ, tên khổng lồ phía trên trời kia nhìn cảnh này thì kinh hãi, Tiểu Thiên nhìn về hắn mà nói

-Đến lượt ta !

Rồi cậu bay thẳng về phía tên khổng lồ kia, hắn thấy cậu đang bay về phía mình thì ngay lập tức trong tay hắn hiện lên một ngọn thương dát vàng óng ánh, ngọn thương này vừa xuất hiện đã tỏa ra những ánh sáng vàng kim chiếu rọi khắp nơi như mặt trời xuất hiện.

Cây Kim Thương kia vừa xuất hiện thì Tiểu Thiên ngay lập tức dừng lại, cậu cảm nhận được cây thương đó tỏa ra một loại cảm giác chí cao vô thượng. Những người đang quan sát nhìn thấy cây thương kia thì liền nói

-Vô Thượng Pháp Tắc – Thiên Đạo Pháp Tắc đang ẩn hiện bên trong cây thương đó.

-Tiểu tử này vậy mà lại đụng độ phải loại pháp tắc chí cao vô thượng này !

Tên khổng lồ kia thấy Tiểu Thiên ngừng lại đột ngột thì cũng không ngạc nhiên, hắn liền đâm về phía cậu một nhát. Dù lúc này khoảng cách của cậu và hắn là rất xa nhưng cậu biết hiện tại mình không thể đấy Đạo Pháp. Nên cậu dứt khoác đấm ra một quyền ngăn chặn lại nhưng khi quyền này vừa mới bay ra được một đoạn thì nó ngay lập tức bị thủng một lỗ to tướng rồi tan biến.

Cậu liền định tránh né một bên nhưng cậu cảm giác được dù có né cách nào hoặc chạy trốn bao xa thì vẫn bị đâm trúng bởi ngọn thương kia, nên cậu tung ra tuyệt kĩ mạnh nhất của mình.

-Cửu Long Nhất Kích – Phi Long Thăng Thiên !

Một cánh tay nắm lại thành quyền to lớn hơn trăm trượng, được bao quanh bởi chín con hắc long không còn đạp Nhật Nguyệt nữa, đôi mắt cũng không còn ánh lửa đỏ nữa mà thay vào đó là một đôi mắt đen tuyền và nếu nhìn kỹ thì sẽ giống như một vòng xoáy như muốn nuốt chọn định nhân.

Khi chúng há miệng ra thì một cổ lực hút từ miệng chúng xuất hiện khiến cho không gian xung quanh chúng vặn quẹo kỳ lạ. Trưởng Môn đã dùng pháp tắc của mình tạo ra một vùng phong ấn khiến cho những người xung quanh từ Vấn Đạo trở xuống liền không thể nhìn thấy màn độ kiếp này của cậu.

Sát chiêu của Tiểu Thiên cùng với Long Thương kia cùng va chạm và tạo nên một làn sóng xung kích cực mạnh lan tỏa ra xung quanh va chạm vào tấm màn chắn khiến cho nó run lên kịch liệt.

Tên người khổng lồ kia liền nhấn xuống một cái khiến cho Long Thương đẩy mạnh về trước đẩy lùi quyền của Tiểu Thiên, cậu nhìn về phía ngọn Long Thương kia mĩm cười

-Cắn nuốt !

Chín con Hắc Long liền điên cuồng lao đến cắn nuốt lấy cây Long Thương kia, dường như cây thương kia có sự sống vậy, nó liền phát ra những tiếng rào rống kinh thiên. Nhưng những con Hắc Long kia vẫn không ngừng lại mà càng điên cuồng cắn nuốt, càng điên cuồng cắn nuốt thì quyền của cậu lúc này càng mạnh mẽ lên và đẩy lùi lại ngọn Long Thương kia.

-Hắn vậy mà lại cắn nuốt được cả Pháp Tắc !

Những người quan sát màn độ kiếp này đều một mặt kinh hãi

Khoảng vài nhịp thở sau thì ngọn Long Thương đã bị chín con Hắc Long cắn nuốt cho loan lỗ cả, Tiểu Thiên liền vận linh lực đấy mạnh quyền của mình lao về trước. Ngọn Long Thương liền xuất hiện các vết nứt và lan rộng ra.

Không đợi tên khổng lồ kia làm gì cả, Tiểu Thiên lại đề tăng linh lực của mình lên cao và lao về phía trước. Cây thương kia không thể tiếp nhận nổi lượng sát thương từ quyền của cậu nên bị quyền của cậu đánh cho tan nát, sát chiêu của cậu cứ như thế lao về phía trước.

Tên khổng lồ kia thấy Tiểu Thiên đang lao về phía mình thì liền hoảng sợ như muốn rút lui vậy, hắn quay người định bỏ chạy. Tiểu Thiên thấy vậy thì liền lao nhanh đến, rồi đột nhiên hắn quay lại và cười. Hai tay của hắn vổ vào nhau

-Định !

Ngay lập tức Tiểu Thiên và sát chiêu của cậu bị dừng tại không trung, Trưởng Môn nhìn thấy cảnh này thì liền nói

-Vô Thượng Pháp Tắc - Thời Gian Pháp Tắc !

Bình Luận (0)
Comment