Chim Sẻ Hóa Phượng Hoàng

Chương 64 - Khai Chiến ( Phần Hai )

A Ngưu cũng với một nhóm liền xông lên trước cùng với nhóm của Lưu Tinh xông về phía trước, còn hai nhóm còn lại thì phân làm hai cánh hỗ trợ mọi người.

Tên Đại Vương kia nhìn rõ thực lực của A Ngưu là cao nhất nên liền xông về phía A Ngưu trước, vì hắn nghĩ chỉ cần A Ngưu bỏ mạng thì những kẻ khác sẽ tự động đầu hàng. Hắn phóng ba khối hỏa cầu về phía A Ngưu

-Xem Hỏa Cầu của ta !

-Ngay cả sắt đá cũng bị nó đốt thành nước !

A Ngưu liền nhanh nhẹn thu hồi lại thập hồn và phóng ba đầu Ngưu Hồn về trước ngăn cản hỏa cầu. Một vụ nổ liền khiến cho cả hai chấn ngược về phía sau, tên Đại Vương thầm nghĩ

-Mình đã là Thiên Nhân Cấp Ba mà lại ngang hắn sao ?

-Loại công pháp này thật sự bá đạo.

A Ngưu bị chấn ngược lui về sau nhưng khí thế vẫn như cũ liền nhảy lên không chung và đập hồn kỳ xuống mặt đất. Tên Đại Vương kia cảm nhận được nguy hiểm liền nhảy lên không trung chừng mười trượng rồi chưởng một hỏa cầu xuống mặt đất, từ phía dưới một hồn Đại Ngưu to chừng hai trượng lao lên khí thế xuyên thủng trời mây.

Khi hỏa cầu đâm vào con Đại Ngưu này thì giống như lấy trứng chọi đá vậy liền bị Đại Ngưu chấn nát. Hắn thấy vậy thì liền tung ra một chưởng

-Hỏa Vân Chưởng !

Một hỏa thủ to chừng ba trượng đánh thẳng về phía con Đại Ngưu kia, vụ va chạm tạo nên một làn xung kích chấn động tứ phương khiến cho hai bên đang định xông lên liền bị đình chỉ lại. A Ngưu liền hô to

-Xem chiêu !

Từ phía trên bầu trời cách tên Đại Vương mười trượng ba Hồn Hổ liền phóng thẳng xuống, trong tình thế cấp bách như vậy mà hắn vẫn kịp tung ra một chưởng về phía ba Hồn Hổ kia. A ngưu nhìn tình thế như vậy thì mĩm cười

-Hai tay ngươi đã tiếp bốn hồn thú của ta rồi !

-Vậy để ta xem ngươi đối phó với sáu hồn thú còn lại như thế nào !

Tiếp theo cậu xoay ngọn hồn kỳ của mình ở trên đầu rồi chĩa về phía tên Đại Vương kia, từ hồn kỳ phóng ra ba Hồn Ngưu lao về phía hắn. Tên Đại Vương kia nhìn thấy ba Hồn Ngưu xé gió lao đến mình thì hắn vận thần lực bên trong mình

-Liệt Hỏa Pháp Thân !

Từ giữa ngực của hắn một xoáy lửa dần dần to ra và bao phủ lấy thân thể hắn rồi hóa thành hình người có kích thước chừng ba trượng. Rồi hỏa nhân đó tung ra một đấm về phía ba Hồn Ngưu kia khiến cho bọn chúng kêu lên một tiếng rồi tan biến.

Chấn lực khiến cho A Ngưu bắn ngược về sau chừng một trượng và phun ra một ngụm máu tươi. Cậu dùng kỳ hồn đâm xuống đất để giữ lại thăng bằng, sau khi lấy lại thăng bằng cậu quay người và phóng ngọn kỳ hồn thẳng về phía tên Đại Vương kia

-Chết đi !!!

Sau khi tên Đại Vương kia tung ra một đấm như vậy thì hỏa nhân kia cũng liền biến mất, khóe miệng hắn thì chảy ra một dòng máu tươi

-Không ngờ lãnh một quyền từ Pháp Thân của mình mà hắn vẫn không chết !!

Lúc này đôi mắt của tên Đại Vương kia tràn ngập sát khí nhìn ngọn kỳ hồn đang bay đến thì hắn nhắm mắt lại và mở ra, đến lúc mở ra thì toàn cơ thể của hắn bốc lên một ngọn lửa thiêu đốt, giống như một ngọn đuốt rực cháy vậy.

Tên Đại Vương kia liền thu hai tay lại và tung ra một chưởng liền chấn lui hồn đại Ngưu cùng với ba Hồn Hổ kia. Rồi ngay lập tức lộn ngược ra phía sau liền tránh được một thương kia của A Ngưu phóng đến.

Nhìn thấy tên Đại Vương kia né được mũi thương của mình thì A Ngưu mĩm cười rồi cậu bấm ấn chú ngay lập tức ba Hồn Gấu to lớn gần hai trượng xuất hiện và dùng lấy bộ vuốt to lớn của mình đánh thẳng vào ba phía Trái, Phải, Trên của tên Đại Vương kia

-Chết tiệt !!!

-Ta lại quên mất ba con Hồn Thú này !!!

Nhìn thấy ba đòn đánh dần đến gần đầu mình thì hắn dồn toàn bộ ngọn lửa đang bốc cháy khắp cơ thể về phía đầu và vai mình. Cú đánh khiến cho đầu hắn ong lên một tiếng rồi bắn ngược thẳng xuống dưới mặt đất tạo thành một lỗ sâu một thước, rộng hai trượng.

A Ngưu liền niệm ấn, ngay lập tức ngọn kỳ hồn liền bay ngược về phía câu. Cùng lúc đó cậu cũng nhanh chóng phóng thẳng đến chổ tên Đại Vương kia, tên Đại Vương kia từ bên trong đám bụi mịt mù đánh ra một hỏa chưởng về phía A Ngưu. Ngọn kỳ hồn vừa kịp lúc bay đến tay cậu, một đầu Hồn Gấu liền được phóng ra chặn lại hỏa chưởng kia.

Bùm !!!

Vụ nổ khiến cho A Ngưu dừng bước, tên Đại Vương kia liền nghiến răng từ chữ và hô to

-Giết hết bọn chúng !!!

A Ngưu cũng liền hô to

-Tử chiến !!!

Cả hai bên liền xông lên chiến đấu, bên A Ngưu chỉ có khoảng trăm người còn phía bên kia thì lại đến hơn ngàn quân, sự chênh lệch số lượng thật sự rất lớn. Nhóm Lưu Tinh thì dẫn theo hai mươi người tiến lên làm tiên phong, cậu phân ra bản thân thì sẽ đánh giết còn người còn lại trong nhóm sẽ có phụ trách phía sau hỗ trợ và bảo vệ mọi người để giảm thương vong nhiều nhất.

Hai nhóm còn lại cũng thực hiện như vậy, A Ngưu lúc này xông vào trong đám bụi kia tìm tên Đại Vương kia nhưng lại không thấy hắn. Cậu tức giận quét hồn kỳ một cái liền tạo ra một trận gió thổi bay khói bụi đang bao phủ xung quanh, thì cậu phát hiện bên dưới có một thông đạo.

-Ngươi không trốn được đâu !

A Ngưu phi người lên cao và phóng thẳng kỳ hồn của mình xuống dưới thông đạo đó, chừng năm nhịp thở sau thì một tiếng hét liền vang lên. Kéo theo đó là một người một Hồn Ngưu từ dưới mặt đất đâm thẳng lên không trung chừng mười trượng, A Ngưu rút ra kỳ hồn thứ hai bên hông mình

-Ngươi là sẽ hồn chủ của kỳ hồn này !

Đây là ngọn kỳ hồn có cột mảnh vải của huynh đệ cậu, ngọn kỳ hồn đó liền cấm xuyên ngực tên Đại Vương kia và đâm xuyên tim hắn. A Ngưu lúc này cũng đã đáp xuống mặt đất, ngay lập tức cậu ngồi xuống kết ấn chú và niệm pháp.

Từng sợi chỉ phóng ra từ hồn kỳ đâm xuyên cơ thể tên Đại Vương kia, không chút trể nãy cậu cấm cây kỳ hồn đầu tiên của mình xuống đất rồi phóng xuất ra Hồn Hổ của mình ra để trấn áp xung quanh.

A Nhật thấy Tiểu Thiên đang bắt hồn tên Đại Vương kia thì liền kéo theo đám người của mình đánh xông qua phía A Ngưu. Vì chổ của cậu với chổ A Ngưu là gần nhất, nhóm Lưu Tinh mặc dù gần hơn nhưng đã ở phía trước đánh chặn rồi.

Mặc dù dân làng của A Ngưu chống trả rất quyết liệt nhưng vì dân số bọn chúng quá đông đảo nên phía A Ngưu dần bị áp chế. Bọn họ liền bao quanh lấy A Ngưu, lúc này cậu là niềm hi vọng cuối cùng của họ, cậu vẫn đang luyện hóa hồn tên Đại Vương kia.

A Ngưu lúc này đang gần áp chế được hắn rồi, dù sao thì tu vi của hai bên vẫn cách nhau, cậu thắng được hắn là vì có sự hỗ trợ từ hồn thú. Từng sợi dây chỉ quấn quanh hắn lại, có những sợi đâm xuyên qua cả hồn thể để trói chặt, cứ như vậy trôi qua chừng một canh giờ.

Dân làng bên A Ngưu đã tổn hại gần nửa, phía bên kia cũng tổn thất gần nửa như bên A Ngưu. Lúc này cậu đang đến bước cuối cùng, một sợi chỉ cũng đã dần đâm xuyên ngực hắn

-Biến thành Hồn Chủ cho ta !

A Ngưu liền mở mắt ra, lúc này mọi người vẫn đang chống trả quyết liệt. Đã có một nhóm đội chiến hồn đã hi sinh vì kiệt sức, A Ngưu thu hồn kỳ đang cắm giữa ngực tên Đại Vương kia, xác của hắn liền rơi xuống mặt đất. Đám quân kia nhìn thấy cảnh như vậy thì liền ngừng lại, A Ngưu liền phóng cây hồn kỳ thứ hai lên không trung.

Cậu bấm ấn chú thì ngay lập tức hồn tên Đại Vương kia liền xuất hiện, đôi mắt của hắn thì rực lửa trông gất đáng sợ. Những người dân làng thấy cảnh này thì vui mừng, còn đám quân kia thì hoảng sợ. Có kẻ thì run rẩy quỳ xuống đất, có kẻ thì bỏ chạy ... đủ mọi hình thức.

Trận chiến này đã kết thúc và làng của A Ngưu đã chiến thắng, những người trong làng liền tiến đến những kẻ đang quỳ dưới đất kia và đến trói bọn chúng lại. Bọn chúng cũng không dám phản kháng lại mà để mặc cho bị trói. A Ngưu nhìn mọi người rồi nói

-Trận chiến lần này mặc dù chúng ta đã thắng nhưng chúng ta cũng đã mất đi những người đồng đội, những người huynh đệ, người thân.

-Chúng ta sẽ không để cho bọn họ chết một cách vô ích !

-Những kẻ này bắt buộc phải trả giá, chúng ta quyết đến chổ bọn chúng và trả lại món nợ này !!!

Sau khi những kẻ kia bị trói lại hết thì số người bị trói lên đến gần hai trăm người, trưởng làng và các bô lão trong làng đến chổ A Ngưu nói gì đó thì cậu liền gật đầu. Tiểu Thiên lúc này ở trong hang quan sát cảnh tượng mọi người anh dũng chiến đấu, phía bờ hồ là một nhóm người trong làng bao gồm trẻ nhỏ và người già đang ngồi tại đó.

Vì họ tin rằng có Tiểu Thiên ở đây thì họ tuyệt đối sẽ an toàn, cậu quan sát thấy những bô làng kia đang dùng một kẹp sắt kẹp lấy một con bọ cạp màu đỏ rồi chích vô cổ từng kẻ địch bị trói kia, khi bị nó chích vào thì chừng ba nhịp thở sau thì bọn chúng liền ngất xỉu.

Chừng vài canh giờ sau thì bọn họ lần lược tỉnh dậy, những người nào tỉnh dậy thì sẽ có một bô lão trong làng tiến đến và nói gì đó vào tai bọn chúng. Khi Tiểu Thiên nghe kỷ thì biết những bô lão kia nói là

-Ngươi là người làng ta ! Ngươi là người làng ta ! ... !

Tiểu Thiên liền ngẫm nghĩ

-Đây giống như một cách thôi miên người khác, nhưng cách này lại khá là hiệu quả.

-Độc tố kia sẽ khiến cho bọn họ giống như là người chết và được hồi sinh trở lai, nên đầu óc liền không được tỉnh táo liền dễ bị người khác truyền vào những ký ức khác.

-Chưa kể loại độc này lại xóa đi gần như hoàn toàn ký ức của họ.

-Hay đấy !!

Vô Danh :

-Hình như mình quên mất một thứ ?

-... !

-À nhớ ra rồi !

Tiểu Thiên đang ngồi xem cách mà các bô lão kia đang thôi miên những kẻ kia thì đột nhiên một cổ áp lực đè lên cậu

-Cảm giác gì thế này ?

-Giống như có vô số ngọn núi đè lên vậy !!

Cậu từ tư thế ngồi thì ngay lập tức bị cổ áp lực này đè cho nằm mạnh xuống mặt đất, những người trong làng cảm nhận được chấn động khá lớn phát ra từ chổ của Tiểu Thiên thì người xông vào đầu tiên là A Ngưu.

Khi vào bên trong thì thấy Tiểu Thiên đang nằm bẹp trên mặt đất thì cậu liền hỏi

-Người bị làm sao vậy ạ !

Tiểu Thiên lúc này muốn trả lời nhưng lại khó có thể mở miệng nói một cách tự nhiên được mà cố gắng phát ra từng chữ

-Ta... không... sao... !

-Ngươi... mau... chóng... tìm... Thần... Thạch... !

A Ngưu liền quỳ xuống lại ba lại rồi rời đi, còn Tiểu Thiên thì vẫn đang chậc vật với cổ áp lực đè lên người cậu

-Không lẽ đây là áp lực không gian mà Kiếp Lão từng nhắc đến !

-Tại một số địa điểm khi người ngoài đi vào thì sẽ có một cổ áp lực cực nặng đè lên và áp chế sức mạnh của họ lại, đến khi họ thích nghi được nó thì khi ra bên ngoài thực lực sẽ được tăng cao đến mức không tưởng.

-Vậy đây là áp lực không gian ! Mình phải cố gắng thích nghi nó mới được, nhưng phải nhờ Thần Thạch thì may ra sẽ nhanh hơn.

Viên Thần Thạch bên trong ngôi làng này quá bé nên cậu vẫn chưa muốn hấp thu nó, nên cậu sẽ tự mình thích nghi với áp lực này hơn là dùng ngoại lực. Còn A Ngưu thì đến chổ trưởng làng dò hỏi về việc có tìm ra được Thần Thạch từ những kẻ kia không.

Trưởng làng liền đem ra một chiếc túi nhỏ, bên trong chứa tận mười viên Thần Thạch mà mỗi viên lại to cở ngón tay. A Ngưu liền ngay lập tức định đem chiếc túi đó đến chổ Tiểu Thiên nhưng Trưởng Làng liền kéo cậu lại nói

-Ngươi có thể nhờ ngài ấy truyền dạy mình một bộ công pháp khác với số Thần Thạch này đấy !

A Ngưu ngay lập tức lắc đầu nói

-Nhờ có người mà làng của chúng ta được cứu, với số Thần Thạch này cũng không đủ trả ơn người.

Sau đó A Ngưu cầm lấy cái túi kia đem vào cho Tiểu Thiên, ở chổ này Trưởng Làng nở một nụ cười vui vẻ vì lão biết vì sao Tiểu Thiên chọn A Ngưu làm đệ tử rồi. A Ngưu đem chiếc túi đặt phía bên bờ hồ, Tiểu Thiên cảm nhận được lượng lớn tiên khí bên trong túi kia nhưng hiện tại đừng nói là lấy chiếc túi kia từ bờ hồ sang, ngay cả việc nhúc nhít ngón tay cũng khó khăn với cậu rồi.

Nên Tiểu Thiên gắng gượng thêm lần nữa để nói chuyện

-Ngươi... đem... túi... đó... lại... đây... !

A Ngưu nghe vậy thì mừng rỡ cầm lấy chiếc túi và bơi qua chổ Tiểu Thiên rồi đặt nó trước mặt cậu. Sau khi làm xong thì A Ngưu quỳ lại ba lại mới rời đi, sau khi A Ngưu rời đi thì trong lòng hắn đã quyết sẽ đem thật nhiều thần thạch về cho Tiểu Thiên.

Tiểu Thiên nhìn chiếc túi thần thạch phía trước mặt mình nhưng lại không thể hấp thu được tý tiên khí nào từ nó cả vì chiếc túi kia vẫn bị cột dây. Cậu đành bất lực hấp thu viên thần thạch nhỏ phía trước, sau khi hấp thu toàn bộ thì cậu cảm giác được cổ áp lực kia đã giảm đi một phần cực kỳ nhỏ gần như không thấy nếu không để ý kỹ.

-Tốt nhất vẫn là tự mình vượt qua cổ áp lực này !

-Chết tiệt !!

Bình Luận (0)
Comment