Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 1007 - Chương 1007. Bệnh Tình Nguy Kịch

Chương 1007. Bệnh Tình Nguy Kịch
Chương 1007. Bệnh Tình Nguy Kịch

Nhìn ông chủ quán bar, Yasu Kaminashi không thể tưởng tượng được rằng người đàn ông trung niên bình tĩnh trầm ổn, hành vi khôn khéo này lại còn say mê chơi game đến thế.

Càng khiến anh ta khó tin hơn nữa là trên thế giới này thật sự có công ty game vẫn sống bằng tình yêu khi đối mặt với ích lợi.

Giờ khắc này, anh ta bỗng nảy sinh lòng hiếu kỳ đối với "Chinh Chiến Online", muốn biết rốt cuộc đây là một trò chơi như thế nào.

Có thể khiến một người đàn ông trưởng thành chín chắn bình tĩnh say mê trong đó, rõ ràng không phải là một trò chơi đơn giản.

"Kaminashi-kun, anh hãy suy nghĩ một chút đi. Nếu tin tôi thì chúng ta có thể ký hợp đồng bất cứ lúc nào!" Lúc này, ông chủ quán bar cười nói.

Yasu Kaminashi cảm thấy đầu óc hơi bị chập mạch, rõ ràng là còn chưa tiêu hóa hết thông tin vừa rồi nên không khỏi gật đầu.

"Tôi để lại danh thiếp cho anh. Nếu anh đồng ý thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào. Đúng rồi, đừng quên thời gian dự thi, còn lại chưa đầy một tháng đâu!" Ông chủ quán bar nhắc nhở.

Yasu Kaminashi gật đầu, trong lòng cay đắng. Bởi thì thời gian sống còn lại của anh ta cũng chỉ có một tháng thôi.

"Đúng rồi, Kaminashi-kun, anh đã ăn cơm chưa?"

Yasu Kaminashi lắc đầu.

"Vậy thì anh có thể ở đây suy nghĩ thật kĩ, tôi gọi người đưa đồ ăn đến. Sau khi ăn xong, buổi tối anh có thể ngủ ở đây!"

Dứt lời, ông chủ đứng dậy, mỉm cười nhìn Yasu Kaminashi rồi xoay người rời đi.

Nghe vậy, Yasu Kaminashi không khỏi lên tiếng: "Ông đi đâu vậy?"

"Hôm nay tôi hẹn người khác đi cày quái ở rừng Xương Khô, không đi sớm giành chỗ thì sẽ lại phải xảy ra xung đột với thế lực khác. À đúng rồi, tôi đang nói tới trò chơi Chinh Chiến Online đấy!" Nói xong, ông chủ quán bar cười búng ngón tay vào mũ phớt của mình, xoay người rời đi.

Từng này tuổi đầu rồi mà còn say mê chơi game…

Sau khi ông chủ quán bar rời đi, Yasu Kaminashi không nhịn được lắc đầu, cảm thấy ông chủ quán bar này không chịu chuyên tâm kinh doanh sự nghiệp đi mà còn muốn bỏ tiền mình kiếm được vào trong game, Yasu Kaminashi thật sự là không thể hiểu nổi.

Chỉ có thể dùng bốn chữ để miêu tả cái nhìn của anh ta đối với ông chủ quán bar trông có vẻ bình tĩnh chín chắn này.

Chơi bời lêu lổng!

Nhưng không thể không nói thái độ của ông chủ quán bar đối với anh ta cực kỳ tốt, khiến anh ta cảm thấy nếu không đồng ý thì không thể nào nói nổi.

Hơn nữa nói thật, Yasu Kaminashi cảm thấy bốn trăm triệu tiền mặt thật sự có thể mang cho anh ta rất nhiều giúp đỡ.

Đối với anh ta mà nói, có thể sống lâu mấy năm càng thu hút anh ta hơn.

Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, rất nhiều người mới biết được mạng sống quý giá nhường nào.

Trong quá trình chữa trị, Yasu Kaminashi đã từng gặp rất nhiều người mắc bệnh nan y ban đầu thà chết chứ không muốn lãng phí tiền bạc.

Nhưng đến cuối cùng, những người đó đều lựa chọn muốn sống tiếp, cho dù phải vì thế mà phá hết gia tài, chỉ để sống lâu thêm được mấy năm, thậm chí là mấy tháng.

Người không nằm trong hoàn cảnh đó thì cách suy nghĩ sẽ hoàn toàn khác biệt.

Người có thể thản nhiên đối mặt luôn là người ngoài cuộc, chuyện không xảy ra đối với mình. Mà người nằm trong hoàn cảnh đó thì lại có cảm thụ hoàn toàn khác.

Yasu Kaminashi cũng thế. Nếu không phải thật sự không có tiền trị liệu thì sao anh ta chịu bỏ cuộc!

Giờ khắc này, anh ta cảm thấy mình đã bắt được kế hoạch tiếp tục sống sót.

Nhưng trong mắt Yasu Kaminashi, những lời hứa hẹn của ông chủ quán bar có vẻ rất xa vời, quá không chân thật, cứ như là hạt cát trong lòng bàn tay, có thể rơi mất bất cứ lúc nào.

Đầu óc rối bời, Yasu Kaminashi tựa lưng vào sofa, mãi đến khi chuông cửa vang lên thì mới hoàn hồn lại.

Anh ta đứng dậy mở cửa, bên ngoài là một bartender làm việc trong quán bar. Lúc này người đó đang đẩy xe cơm, mỉm cười nhìn anh ta.

"Vào đi!"

Bartender gật đầu, đẩy xe cơm vào phòng.

"Quán bar của các anh còn cung cấp đồ ăn nữa hả?" Nhìn thức ăn trên xe đẩy, Yasu Kaminashi không nhịn được hỏi.

"Chúng tôi chỉ cung cấp những món nhắm rượu, mấy thứ này đều do ông chủ gọi người khác mang đến từ bên ngoài!" Bartender mở lồng đậy cơm, lấy từng đĩa thức ăn ra đặt lên chiếc bàn trước sofa.

"Ông chủ của các anh thật khách sáo…" Bây giờ Yasu Kaminashi cũng có thể cảm nhận được ông chủ quán bar thật sự rất coi trọng cuộc thi thu thập ca khúc chủ đề Chinh Chiến lần này. Có thể thấy rõ điều đó từ đãi ngộ của mình.

"Anh còn cần gì không?" Bartender cười hỏi.

"Không cần, cảm ơn!" Yasu Kaminashi trả lời lễ phép.

"Vâng, xin hãy dùng bữa từ từ, có gì cần thì hãy liên lạc với tôi bất cứ lúc nào!"

Sau khi bartender rời đi, Yasu Kaminashi không khỏi ngây người nhìn thức ăn trên bàn.

Lúc mới mắc bệnh nan y, bác sĩ sẽ thường xuyên căn dặn anh ta mỗi ngày có thể ăn loại thức ăn nào, không thể ăn loại thức ăn nào.

Hết chương 1007.
Bình Luận (0)
Comment