…
Hôm nay là ngày cuối cùng thu thập ca khúc chủ đề Chinh Chiến.
Yasu Kaminashi ngồi dưới gốc cây, ăn thức ăn mua từ Thương Thành, mỉm cười nhìn Lục Y.
"Kaminashi, cái này không ngon chút nào, Lục Y ghét ăn cái này. Xì xì xì!" Lục Y nhăn mặt phun hết thức ăn trong miệng ra.
Thấy vậy, Yasu Kaminashi không khỏi nở nụ cười:
"Không thích ăn thì đừng cố bắt mình ăn."
Lục Y cười hớn hở: "Nhưng sao em cảm thấy lúc Kaminashi ăn lại trông ngon miệng vậy?"
Thấy Lục Y chớp mắt nhìn mình đặt câu hỏi, Yasu Kaminashi không nhịn được xoa đầu cô bé: "Có lẽ là vì em quá kiêng ăn. Con nít kiêng ăn là không được đâu!"
Bị Yasu Kaminashi lừa gạt, trông Lục Y có vẻ hơi tin chút, không khỏi há miệng cắn một miếng nhỏ, kết quả còn chưa nuốt vào thì đã không nhịn được lại phun ra, sau đó nhăn đôi lông mày xinh xắn, vẻ mặt đáng thương nói: "Kaminashi, em không ăn đâu, cho anh đấy!" Nói rồi, Lục Y đưa bánh quy Nai Con cho Yasu Kaminashi.
"Ha ha, không trêu em nữa!" Thấy vẻ mặt tội nghiệp của Lục Y, Yasu Kaminashi cảm thấy đã lâu lắm rồi mình chưa thoải mái như bây giờ.
Đến gần ngày cuối cùng thu thập ca khúc chủ đề Chinh Chiến, nỗi sợ hãi trong lòng Yasu Kaminashi biến mất, chỉ còn lại thoải mái.
Trong mắt Yasu Kaminashi, ca khúc do anh ta và Lục Y cùng nhau sáng tác đã là bài hát tuyệt vời nhất của anh ta, cho dù là còn trong thời kỳ cao nhất trước kia thì cũng chưa từng sáng tác được bài nào hay hơn.
Anh ta đã không còn nuối tiếc nữa.
Sau khi ăn hết thức ăn, Yasu Kaminashi đứng dậy vươn người, quay lại nói với Lục Y: "Lục Y, lát nữa sẽ ghi âm đấy, phải nghiêm túc nhé!"
"Ah!" Tuy rằng Lục Y không hiểu thế là thế nào, nhưng vẫn nghiêm túc nắm chặt tay bày ra tư thế cổ vũ.
Ngày cuối cùng thu thập ca khúc Chinh Chiến, Yasu Kaminashi cũng bắt đầu quay MV cho ca khúc của mình.
Sau khi thử giọng, Yasu Kaminashi mở nhạc nền mà mình đã nhờ ông chủ quán bar ghi âm từ trước, sau đó ấn nút ghi âm.
Giai điệu quen thuộc vang lên.
Yasu Kaminashi hít sâu một hơi, mỉm cười nhìn Lục Y bay lượn trên đỉnh đầu.
Ca khúc này, anh ta đặt tên là "Butter-Fly". (*)
Tiếng hát của Yasu Kaminashi vang vọng trong khu rừng. Trong màn hình, Lục Y bay lượn trên đỉnh đầu Yasu Kaminashi như một tinh linh hoạt bát, nhảy nhót tạo thành từng nốt nhạc, lượn vòng thành từng điệu múa khiến người ta vừa sục sôi vừa kích động.
Từng đốm sáng màu lục trong suốt rơi xuống mỗi khi cô bé vẫy cánh khiến cảnh tượng trông càng thêm thơ mộng và kỳ ảo.
Dồn hết cả thể xác và tinh thần vào đó, thỏa sức ca hát.
Yasu Kaminashi coi bài hát này là tác phẩm có một không hai trong thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, cũng hòa lẫn cảm xúc mãnh liệt cuối cùng của mình vào nốt nhạc trong giai điệu.
Giờ phút này, dường như anh ta đã biến thành một phần trong khúc nhạc này…
Khi tiếng nhạc vừa dứt, Yasu Kaminashi nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên, dang rộng hai tay.
Như thể muốn nghe thấy tiếng hát của mình ngân nga trong rừng sâu.
[Trò chơi nhắc nhở: Đã ghi âm xong. Bạn có muốn truyền lên kênh dự thi không?]
Đồng ý!
Yasu Kaminashi không hề chần chờ trả lời.
[Trò chơi cảnh cáo: Trạng thái sinh mệnh dao động mãnh liệt, phát hiện tình hình của bạn cực kỳ nguy hiểm, chuẩn bị bắt buộc thoát khỏi game. Đã gọi đến số điện thoại cấp cứu gần khu vực của bạn nhất!]
Đúng lúc này, trò chơi nhắc nhở lại vang lên!
Nhưng Yasu Kaminashi vẫn nhắm mắt, bởi vì anh ta biết thời khắc này sớm muộn gì cũng sẽ đến.
Một tháng cuối cùng, bây giờ đã trôi qua hơn hai mươi ngày, tuy rằng đến trước thời hạn, nhưng anh ta đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng…
[Trò chơi nhắc nhở: Khởi động bắt buộc thoát khỏi game. Thời gian đếm ngược 10… 9… 8…]
Giờ khắc này, Yasu Kaminashi mở mắt ra, mỉm cười nhìn Lục Y.
"Lục Y, cảm ơn em, cảm ơn em đã làm bạn bên cạnh anh. Tạm biệt!"
Nghe vậy, Lục Y lộ vẻ khó hiểu, sau đó cười hì hì nhào vào lòng Yasu Kaminashi.
Nhưng lúc này, bóng dáng Yasu Kaminashi dần dần tan biến, khiến Lục Y vồ hụt.
Nụ cười trên mặt Lục Y tức khắc cứng đờ. Cô bé vươn tay sờ lên một giọt nước rơi trên má trái, vẻ mặt bất mãn: "Kaminashi! Kaminashi! Kaminashi! Không được bắt nạt Lục Y! Mau ra đây!"
Nhưng Yasu Kaminashi vẫn không xuất hiện.
Giờ khắc này, không hiểu sao Lục Y lại cảm thấy vô cùng bất an.
Cô bé là tinh linh tự nhiên. Ngay vừa rồi, cô bé cảm nhận được cảm xúc từ trên người Yasu Kaminashi.
Như là một lời từ biệt, tràn ngập không nỡ, cũng tràn ngập quyến luyến, đồng thời tràn ngập giải thoát…
"Kaminashi! Kaminashi! Kaminashi!"
"Kaminashi! Kaminashi! Kaminashi!"
Giờ khắc này, Lục Y vẫy cánh, bắt đầu bay loạn xạ trong rừng U Tối, không ngừng kêu tên Yasu Kaminashi…
Nhưng bởi vì dao động sinh mệnh của Yasu Kaminashi không ổn định nên đã bị "Hệ thống kiểm tra sinh mệnh của Chinh Chiến" bắt buộc thoát khỏi game.
Cabin trò chơi chậm rãi mở ra.
Để lộ khuôn mặt trắng bệch của Yasu Kaminashi.
"Khụ… Khụ…"
Cảm giác suy yếu lại ùa lên, anh ta không nhịn được nôn ra máu. Giờ khắc này, Yasu Kaminashi biết mình đã không còn chịu đựng được nữa.