Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 1037 - Chương 1037. Hợp Tác Toàn Server

Chương 1037. Hợp Tác Toàn Server
Chương 1037. Hợp Tác Toàn Server

Cuối cùng, Mạc Lan Lan – người thà chết chứ không muốn đọc sách, dưới sự kích thích của Ngạo Kiếm, rốt cuộc cũng đồng ý lời đề nghị của Mạc Tiểu Tân.

Đối với Ngạo Kiếm, trong lòng Mạc Lan Lan hận nhiều hơn là yêu.

Lúc trước, người này lại dám ruồng bỏ mẹ con họ vì luyện kiếm. Trước kia, điều Mạc Lan Lan muốn làm nhất chính là bẻ gãy kiếm của hắn ta, cắt đứt niệm tưởng của hắn ta đối với kiếm.

Trong hiện thực bà không có năng lực thực hiện điều đó, nhưng trong trò chơi, Mạc Lan Lan tràn ngập tin tưởng.

Theo quan điểm của bà, tên Ngạo Kiếm kia thì có thể hiểu biết về trò chơi được bao nhiêu chứ! Bà chơi game hai mươi mấy năm, hiểu biết về các phương diện trong game hơn xa Ngạo Kiếm rất nhiều.

Đánh bại hắn ta trên lĩnh vực mình am hiểu, chắc chắn sẽ làm được!

"Con ruột à, thực ra còn có một cách khác đánh bại hắn ta, chắc chắn là khả thi!" Tuy rằng đồng ý, nhưng Mạc Lan Lan lại nhướn mày, nhìn Mạc Tiểu Tân nói.

"Cách gì?"

"Tiền thưởng bốn triệu! Chỉ cần tới tay thì còn ai trở thành đối thủ của mẹ trong trò chơi này nữa! Hy sinh để mẹ có thể báo thù, con trai thấy thế nào về chuyện này?"

Mạc Tiểu Tân: "…"

"Mẹ à, mẹ muốn đánh thắng ổng thì phải tự thân vận động, trưởng thành từng bước một nhờ vào sự cố gắng của mình, cuối cùng đánh bại ổng, thế mới có cảm giác thành tựu. Nếu mẹ mượn nhờ lực lượng từ bên ngoài thì cho dù có thắng, mẹ cũng cam tâm sao?" Mạc Tiểu Tân vội nói.

"Đạt được thắng lợi nhờ lực lượng của con trai thì sao lại không cam tâm chứ! Mày không phải là lực lượng từ cơ thể của mẹ sinh ra hay sao? Vốn thuộc cùng một nguồn cội mà." Mạc Lan Lan kinh ngạc.

"Mẹ đúng là đồ cà khịa!" Mạc Tiểu Tân gần như nổi điên kêu lên.

"Hầy, mẹ già còn cho rằng mày sẽ cắn răng, giậm chân, nhẫn tâm đồng ý để giúp mẹ già báo thù cơ, không ngờ thái độ của mày lại như thế. Nhưng ai bảo mẹ già yêu mày làm chi, thôi, chờ mày tăng giá đến mười triệu trước đã, bây giờ còn chưa vội!" Lúc này, Mạc Lan Lan khoát tay, không cà khịa thằng con nữa.

Giờ phút này, Mạc Tiểu Tân hoàn toàn không muốn nói chuyện nữa. Anh ta sợ nếu nói tiếp thì sẽ bị mẹ ruột cà khịa ra bệnh cao huyết áp hoặc là bệnh tim.

"Được rồi, mẹ già của mày vào game tiếp đây, mày mau về Minh Phủ với mẹ đi, không phải đã nói là sẽ học cùng với mẹ già sao? Tranh thủ thời gian!" Dứt lời, Mạc Lan Lan đứng dậy, đi vào phòng mình.

Mạc Tiểu Tân không nói gì nữa, bởi vì anh ta không muốn nói chuyện…



Minh Phủ, Bắc Kỳ.

Trong sự chờ đợi của Mạc Lan Lan, con trai Mạc Tiểu Tân cuối cùng cũng xuất hiện trong truyền tống trận ở quảng trường trung tâm.

"Con trai nhặt được ơi!" Mạc Lan Lan cười vẫy tay gọi Mạc Tiểu Tân.

Đối mặt với mẹ ruột, Mạc Tiểu Tân thật sự nhức đầu vô cùng. Nhưng lần này mẹ ruột hiếm khi muốn học tập, cho dù có mệt thì anh ta vẫn phải kiên trì.

Đọc sách là một thói quen, bất kể là loại sách nào thì nhất định cũng sẽ hấp thụ được một ít kiến thức từ trong sách.

Mạc Tiểu Tân hy vọng có thể nhờ đó mà sửa lại tam quan và cách suy nghĩ của bà mẹ, khiến bả bình thường lại chút xíu, giống như mình đây này.

"Mẹ đã nhận vật phẩm thí luyện chưa?" Nghĩ đến đây, Mạc Tiểu Tân ngẩng đầu hỏi.

"Nhận rồi, hai cuốn sách, dùng để lót chân còn ngại quá dày!" Mạc Lan Lan nói rồi lấy hai cuốn sách còn dày hơn cả từ điển ra từ không gian, vẻ mặt đầy ghét bỏ.

"Vậy thì chúng ta tìm một chỗ bắt đầu học tập đi. Đọc một lần trước, bất kể có thể hiểu được hay không, cứ từ từ là được!"

Tuy rằng không tình nguyện, nhưng Mạc Lan Lan vẫn gật đầu.

Tiếp đó, Mạc Tiểu Tân và mẹ ruột bắt đầu tìm kiếm chỗ trống trong Minh Phủ.

Lúc này, khắp các con đường ngõ hẻm trong Minh Phủ đều đầy ắp người. Bình thường những người chơi hầu như đều lang thang bên ngoài, hiếm khi mới thấy cảnh tượng náo nhiệt như vậy.

Tìm một chỗ trống không hề dễ dàng, rất nhiều vị trí tốt đã bị người khác chiếm mất.

Không còn cách nào khác, mẹ con Mạc Tiểu Tân chỉ có thể tìm theo những chỗ hoang vu trong Minh Phủ.

Sau khi tìm một lát, Mạc Tiểu Tân dẫn mẹ ruột đi đến một bãi cỏ xanh ở phía Nam của Minh Phủ, hai người ngồi xuống đối diện nhau.

"Mẹ ruột, bắt đầu đi. Đọc kĩ, nghiên cứu kĩ nội dung trong sách, mẹ nhất định sẽ thành công!" Mạc Tiểu Tân nhìn mẹ ruột bằng ánh mắt cổ vũ, chẳng qua lại nhận được đáp trả là ánh mắt ghét bỏ của mẹ ruột.

Mạc Lan Lan thở dài ngao ngán, bưng cuốn sách mở trang đầu tiên ra.

Nhất thời, hình minh họa phối hợp với mục lục đập vào mắt, khiến Mạc Lan Lan cảm thấy đầu óc choáng váng.

"Tĩnh tâm lại, đọc kỹ càng, không thì mẹ sẽ càng ngày càng khó chịu. Đọc sách thì cần phải tĩnh tâm mới được!" Mạc Tiểu Tân không khỏi nhắc nhở.

Nghe vậy, Mạc Lan Lan lại thở dài, thử bình tĩnh lại, bắt đầu đọc kĩ.

Hết chương 1037.
Bình Luận (0)
Comment