Nếu không thể giải quyết được thì hắn ta có khả năng sẽ bị tước mất quyền lực của "Thương hội chiến tranh" bất cứ lúc nào. Yên Long không thể chấp nhận được điều này.
Bởi vì thương hội Yên Long có thể phát triển nhanh chóng như vậy là vì dựa vào danh hiệu thương hội chiến tranh này để thu tiền bảo kê kếch xù từ các hải thương trong những hải vực lớn.
Nếu không có quyền lợi này thì thương hội Yên Long bọn họ cũng chỉ là một thế lực bình thường trong hải vực mà thôi.
Chờ khoảng nửa ngày, cuối cùng Hải Vương cũng đến, tiến vào phòng họp theo sự dẫn dắt của nhân viên tình báo, gặp Yên Long đang chờ đợi ở đây.
"Ngồi đi." Yên Long đang nhắm mắt nghỉ ngơi mở mắt ra, nhìn Hải Vương nói.
Hải Vương gật đầu, ngồi xuống chỗ đối diện Yên Long.
"Nghe nói ngươi rất hiểu biết về bộ tộc người chơi?" Yên Long lập tức lên tiếng dò hỏi.
"Thực ra thì không hiểu biết lắm đâu. Chẳng qua đã tiếp xúc từ lâu rồi." Hải Vương trả lời.
Bây giờ gã ta đã đoán được tại sao Yên Long lại muốn gặp mình.
Rất rõ ràng, hiện tại Yên Long đang lĩnh hội đau khổ mà ngày xưa mình từng nếm trải.
"Nói xem ngươi biết gì về bộ tộc người chơi. Đúng rồi, rốt cuộc thực lực của bộ tộc người chơi ra sao?" Yên Long nhìn thẳng vào Hải Vương, lại hỏi.
Nghe vậy, Hải Vương không khỏi nở nụ cười: "Nếu nói tới thực lực thì họ cũng không mạnh lắm đâu. Nhưng đặc điểm của họ là không sợ bất cứ thứ gì, lòng trả thù rất mạnh! Theo lý mà nói thì không có thực lực tuyệt đối xứng đôi, với tính cách như họ thì đã bị hủy diệt từ lâu rồi mới đúng. Nhưng tới tận bây giờ, họ vẫn còn tồn tại, hơn nữa càng ngày càng mạnh hơn!"
"Tại sao lại thế?" Yên Long không khỏi nhíu mày.
"Nếu biết lý do thì ta nghĩ rằng mình sẽ không bị thua. Hội trưởng Yên Long, ta chỉ có thể nói rằng lúc trước ngài không nên xúc động ra tay với bộ tộc người chơi. Họ luôn có thù tất báo. Trận chiến đã bắt đầu rồi, nếu thương hội Yên Long của ngài không bị hủy diệt thì họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua đâu!" Hải Vương cười nói.
"Rầm!" Nghe vậy, mắt Yên Long lộ ra hung quang, giơ tay đập lên bàn hội nghị. Thế là cả chiếc bàn bị biến thành bột mịn dưới lực lượng cuồng bạo, rơi lả tả xuống sàn nhà.
"Diệt thương hội Yên Long của ta? Chỉ bằng bộ tộc người chơi ư?" Giờ khắc này, Yên Long nhìn Hải Vương bằng ánh mắt đầy sát ý.
"Hội trưởng Yên Long, nếu ngài muốn biết tình báo thì ta cũng chỉ nói với ngài những gì mà ta đã biết thôi, ngài tức giận như thế làm gì?" Hải Vương vẫn mỉm cười tươi tắn.
"Quốc chủ Mutter, bộ tộc người chơi bọn chúng có thể đuổi ngươi ra khỏi hải vực Vọng Hư là vì ngươi quá yếu! Mà kết cục của thương hội Yên Long chúng ta chỉ có một, đó chính là tiêu diệt bộ tộc người chơi!" Yên Long dữ tợn nói.
Những lời này không thể nghi ngờ là đâm trúng tim đen của Hải Vương. Song Hải Vương vẫn bình tĩnh như trước, hơn nữa còn cười phá lên: "Hội trưởng Yên Long, ngài nói đúng lắm! Chính vì Hải Vương ta đây quá yếu nên mới bị đuổi ra khỏi hải vực Vọng Hư. Nếu lần này ngài ra tay thì cũng coi như là báo thù giúp ta, ta xin cảm ơn ngài trước!" Nói rồi, Hải Vương cũng đứng dậy.
"Hội trưởng Yên Long có còn muốn biết tình báo nào nữa không?" Hải Vương hỏi tiếp.
Yên Long không nói một lời, sắc mặt vẫn đen sì.
"Quốc chủ Mutter, để ta đưa ngài ra đảo!" Thấy vậy, nhân viên tình báo tức khắc nói với Hải Vương.
Hải Vương gật đầu, lại nhìn Yên Long thật sâu, sau đó xoay người rời đi theo nhân viên tình báo.
Sau khi Hải Vương rời đi, Yên Long xanh mặt, siết chặt nắm đấm.
Dưới sự che chở của thương hội Hoàng Tuyền, hắn ta đã tung hoành khắp các hải vực lớn. Dẫu có là thế lực lớn hơn gấp bội thì cũng phải đối xử lễ độ với hắn ta. Bởi vậy, hành vi của những người chơi lần này thật sự khiến hắn ta phẫn nộ.
Nghĩ đến đây, hắn ta đứng bật dậy. Lần này, hắn ta chuẩn bị đích thân dẫn quân xuất kích, tiến thẳng tới đại bản doanh của bộ tộc người chơi để tiêu diệt chúng.
Một lát sau, vô số chim tín hiệu bay ra từ trong đảo Hắc Tiều, truyền mệnh lệnh của Yên Long cho các chi đội đang loanh quanh giữa hai hải vực.
Ngay sau đó, các chi đội Yên Long nhận được mệnh lệnh bắt đầu trở về địa điểm xuất phát. Mà Yên Long cũng sẵn sàng kiềm giữ ấn soái, chuẩn bị xuất kích.
…
Về phía người chơi, phong trào cướp bóc vẫn chưa có dấu hiệu thoái trào.
Trong khoảng thời gian này, thực lực của bộ tộc người chơi lại tiến vào giai đoạn phát triển cao tốc.
Trong mắt các thế lực hải vực khác, có lẽ hải thương là tổ chức không thể xâm phạm. Nhưng trong mắt người chơi, họ chính là rau hẹ.
Hiện tại, các hải thương qua lại trong hải vực Vọng Hư đều đã biết tới bộ tộc người chơi.
Trong mắt các hải thương lớn, chủng tộc này đã trực tiếp móc nối với thế lực cướp bóc trên biển.
Dám khiêu khích chính diện với thế lực hải thương, hơn nữa còn hành động càn rỡ. Vô số thế lực hải vực dường như đã chứng kiến kết cục của bộ tộc người chơi.