Ngươi bảo đến đánh nhau, ta cũng tiếp chiêu. Thế mà giờ lại không đánh nhau, thà chết cũng muốn đập thuyền của ta là ý gì hả?!
…
Trong lúc Hải Vương đang sứt đầu mẻ trán vì những người chơi thì về phía Lục Vô lại nhận được một tin tức tốt.
Số Một trở lại.
Số Một được Lục Vô chuyên phái đi thu thập "Nhân Hoàng Giám – Giấy rách", mỗi ngày đều sống như một cái máy ủi đất ở nước Mỹ, không đào hầm thì cũng dọn núi.
Có điều lần này, hắn ta mang theo năm tấm "Nhân Hoàng Giám – Giấy rách" trở về.
Đối với tăng cường thực lực của bản thân, Lục Vô vẫn rất tiêu cực. Nhưng dưới sự trợ giúp của Bắc Ly, cách tăng cường của hắn luôn là mạnh nhất.
Nhân Hoàng Giám, với tư cách là phương pháp tu luyện của những người mạnh nhất trong tam giới ngày xưa, gọi nó là công pháp đệ nhất tam giới cũng không đủ.
Tốt thì tốt thật, nhưng khiến Lục Vô sầu não là lúc tu luyện Nhân Hoàng Giám thì tiêu hao cũng thật sự khổng lồ.
Hắn liếc nhìn hồn tệ dự trữ, đã có một tỷ chín trăm triệu.
Tuy rằng thường xuyên phải chi hồn tệ để xây dựng bốn server, song số lượng hồn tệ vẫn tăng trưởng ổn định.
Thực lực của quân đoàn người chơi càng tăng lên thì tốc độ tăng trưởng hồn tệ cũng đang tăng lên. Đây cũng là điều khiến Lục Vô rất vui mừng.
Đến giờ, cho dù là server châu Á mở ra muộn nhất thì số hồn tệ được tạo ra cũng đang dần dần tăng.
Cho nên tuy rằng tu luyện sẽ hao tổn khổng lồ, nhưng chưa đến mức khiến Lục Vô không nỡ tiêu tiền.
Đối với việc tăng cường thực lực của mình, tuy rằng Lục Vô rất đau lòng, nhưng sẽ không keo kiệt. Hắn quyết đoán phân tích cả năm tờ Nhân Hoàng Giám.
Đương nhiên, công việc phân tích phải giao cho Tiểu Bắc Ly toàn năng mới được.
Lần phân tích này, Lục Vô tiêu hao khoảng chừng bảy trăm tám mươi triệu hồn tệ, thậm chí một tờ trong số đó lại hao phí tới tận bốn trăm triệu, khiến Lục Vô đau lòng tới mức suýt nữa linh hồn xuất khiếu.
Kế tiếp chính là quá trình "Thần Tàng Nhập Thể" khiến Lục Vô thật sự cảm thấy đau đớn.
Mỗi một tờ "Nhân Hoàng Giám" tương ứng với một huyệt đạo trên cơ thể người, mở một Thần Tàng trên thân thể.
Dưới sự phân tích của Bắc Ly, năm tờ giấy màu vàng chậm rãi hòa tan.
Khi tờ giấy màu vàng đều tan thành chất lỏng màu vàng, bắt đầu rót vào cơ thể Lục Vô.
Lục Vô lập tức cất tiếng hét thảm thiết như lợn bị chọc tiết, khiến Bắc Ly không nhịn được bóp trán.
Cảm thấy nghị lực của Lục Vô trong phương diện này thậm chí còn không kiên cường bằng những người chơi.
Cũng giống như Hokushin Itto, cho dù cánh tay bị Rèn Máu Thịt, ngay cả linh hồn cũng hòa nhập vào đó, chế tác thành vũ khí thì vẫn có thể không phát ra một tiếng, đàn ông thiết huyết đích thực.
Trong trò chơi còn có rất nhiều ví dụ như thế. Chỉ có mình ông trùm đứng sau màn Lục Vô là vô tích sự nhất.
Tuy rằng Tiểu Bắc Ly cũng biết quá trình này thực sự rất đau, nhưng chẳng lẽ không thể kiên cường hơn một chút sao!
"Mèo bự, anh đừng kêu nữa, không thể kiên cường hơn chút hả?" Theo thời gian trôi qua, cuối cùng Bắc Ly không thể nhịn được nữa.
"Nhưng mà đau quá!" Lục Vô đau đớn hô.
Nhớ lại Lục Vô của ngày xưa, lại nhìn phong thái vô tích sự của Lục Vô bây giờ, Bắc Ly không khỏi lộ vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Thậm chí còn nảy sinh xúc động muốn ném Lục Vô vào trong game để chuyên tâm lịch luyện với những người chơi một phen.
Chẳng qua Bắc Ly cũng biết bây giờ còn chưa đến lúc đó. Hiện giờ kết cấu trong trò chơi vẫn quá nhỏ, tuy rằng những người chơi đã phát triển rất nhanh, nhưng trên thực tế vẫn chỉ mới chiếm cứ một góc nho nhỏ mà thôi.
Mấy khu vực mạnh nhất, ví dụ như đại vực Địa Ngục, hải vực trung tâm Hoàng Tuyền, đại vực Chết Chóc ở phía Tây âm phủ vân vân… còn chưa được khai thác.
Theo Bắc Ly, mới giai đoạn đầu mà đã cho trùm đứng sau màn lên sân khấu thì thật sự là quá không phong cách, cũng hoàn toàn không cần thiết.
Nhưng Bắc Ly tin chắc rằng Lục Vô nhất định sẽ trưởng thành, cũng nhất định sẽ trở thành người mạnh nhất.
Chẳng qua hiện giờ, chiến trường thuộc về hắn còn chưa đến mà thôi.
Cuộc chiến của tân tam giới, cuộc chiến ngoại vực…
Trong đầu Bắc Ly đã bắt đầu suy tư tuyến đường phát triển của Lục Vô, cũng bắt đầu ảo tưởng cảnh tượng tương lai Lục Vô dẫn dắt bộ tộc người chơi chinh chiến tứ phương…
"Á á á, tui sắp chết rồi, đau gì mà đau quá vậy!" Lúc này, tiếng kêu của Lục Vô lại vang lên, cắt ngang suy nghĩ của Bắc Ly, khiến Bắc Ly không nhịn được thở dài.
Chí ít, hiện giờ thằng cha vẫn trong trạng thái phế vật, chỉ khi nào giành đồ ăn vặt với mình thì mới có chút năng lực.
Điều duy nhất khiến Bắc Ly cảm thấy vui mừng là cô đã nhìn thấy sự thay đổi trên tâm tính của Lục Vô, đã định vị rõ ràng sự khác biệt giữa mình của quá khứ và mình bây giờ.
Quả nhiên, cường giả vẫn nên dưỡng thành từng tí một mới được.