Chương 1101: Cướp Đoạt Linh Quặng
Chương 1101: Cướp Đoạt Linh QuặngChương 1101: Cướp Đoạt Linh Quặng
Dưới sự thống trị của La Hầu, vật tư linh quặng do Cửu Diệu để lại cũng đều thuộc quyền sở hữu của họ. Tuy rằng những người chơi cũng được chia một phần nhỏ trong chiến dịch này, nhưng so với thu hoạch của thế Lực La Hầu thì tài nguyên mà những người chơi nhận được vẫn quá ít.
Điều này đương nhiên gợi ra sự bất mãn của rất nhiều người chơi, cho nên trước khi thế lực Yên Long đến, những người chơi sẽ thường xuyên chạy qua đại vực Cửu Diệu trộm cắp.
Tuy rằng thực lực của đại vực La Hầu rất mạnh, nhưng xét về mức độ quen thuộc với đại vực Cửu Diệu thì những người chơi rõ ràng là ăn đứt chiến sĩ quân La Hầu. Hơn nữa mục đích chủ yếu của những người chơi không phải Là đánh nhau, chỉ muốn tìm thời cơ cướp đoạt một ít Linh quặng mà thôi.
Chẳng qua sau khi thế lực Yên Long đến nơi thì trọng tâm của những người chơi hoàn toàn chuyển sang việc tranh bá trên biển, cho nên trong khoảng thời gian gần đây, Cửu Diệu khá là thái bình. Ngoài những người chơi cá biệt thì hầu như không có bất cứ vụ rối loạn nào xuất hiện. Nhưng lúc này, ở phía Tây đại vực Cửu Diệu.
Mặt đất của khu vực phía Tây Cửu Diệu rạn nứt như có thiên thạch rơi xuống, hình thành một hố sâu khổng lổ, dung nham chảy ra từ khe nứt, tất cả mọi thứ xung quanh đều bị hủy diệt, không có bất cứ sự sống, trông như tận thế.
Giờ phút này, một bóng người đang đứng ở khu vực chính giữa, lổng ngực phập phồng, thở hổn hển.
Hắn ta chậm rãi cử động, giơ chân lên, cắn răng muốn tiếp tục bước về phía trước. Nhưng thân thể đã rơi vào trạng thái quá tải nên hắn ta chưa đi được mấy bước thì đã ngã xuống mặt đất.
Sau một lát yên tĩnh, bóng người này lại chậm rãi đứng dậy, cắn răng bước về phía bóng người vẫn nằm yên trên mặt đất không nhúc nhích.
Chỉ còn mấy bước nữa thôi, mình sẽ lập tức kiếm được thần hỏa.
La Tu cảm thấy thân thể đã hoàn toàn không nghe theo sai khiến của mình. Cho dù trong lòng hắn ta đang gào thét, muốn đi đến chỗ bóng người cách đó không xa, nhưng còn chưa đi được mấy bước thì đã ngã xuống đất. Vì trận chiến này, hắn ta đã lên kế hoạch từ rất lâu. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ tộc vương La Hầu cung cấp linh tài khổng tổ cho hắn ta tiêu hao thì thi thể của huynh đệ Cửu Diệu cũng trở thành tế phẩm giúp thực Lực của hắn ta nhanh chóng dâng lên.
Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, thực Lực của hắn ta đã từ Quỷ Vương tăng lên một mạch. Nhờ có trụ cột kiên cố, thực lực của hắn ta đã đột phá cảnh giới Quỷ Vương, rồi lại đột phá cảnh giới Quỷ Hoàng, đạt tới cảnh giới Bán Thần.
Sau này hắn ta đăng cơ trở thành La Hầu Vương, thành công lên ngôi, chiếm được Đại Để chúc phúc.
Giây phút trở thành La Hầu Phủ Quân, hắn ta được gặp Phong Đô Đại Để hỏi một việc.
Đạo của hắn ta có phải là đạo Nhân Hoàng không? Nhưng hắn ta lại nhận được câu trả lời là, không!
Sau khi biết suy đoán của mình là sai, La Tu bị đả kích rất lớn.
Hắn ta vốn tưởng rằng dung hợp linh khí âm dương là đạo chí cường để trở thành Nhân Hoàng, nhưng không ngờ chân tướng lại không phải là thể.
Khi đó, La Tu không cam Lòng, lại hỏi Phong Đô Đại Để rằng rốt cuộc hắn ta đang tu đạo gì?
Phong Đô Đại Đế vẫn cho hẳn ta một câu trả lời. "Thánh Linh Đạo của ngoại vực, là tu luyện chỉ đạo của một tộc lớn ở ngoại vực, cũng là đạo chí cường!"
Sau khi rời khỏi thế giới ảo cảnh của Đại Để, La Tu trở về Cửu Diệu.
Tuy rằng đã biết mình tu Luyện không phải là Nhân Hoàng đạo, nhưng hắn vẫn không từ bỏ cách tu luyện này.
Nếu Bắc Minh có thể làm được thì sao hắn ta lại không thể? Vì thế sau khi chuẩn bị một phen, hắn ta Lại lựa chọn diệt thần.
Trận chiến này, thực lực của vị thần đến từ thiên giới rất mạnh.
Tuy rằng hắn ta đã từng diệt thần một lần, song quá trình của trận chiến này vẫn vô cùng gian khổ.
Dấu hắn ta đã lĩnh ngộ pháp tắc Tu La vô cùng thấu đáo, nhưng vẫn phải trả một cái giá quá đắt.
Để không làm liên Lụy tới người khác, hắn ta đã ra lệnh bất cứ kẻ nào cũng không được phép đến trợ giúp, kể cả huynh đệ của hắn ta, tộc vương La Hầu! Nhưng giờ phút này, hắn ta chỉ còn cách vị thần linh thiên giới đã bại trận này mấy bước chân thôi, thế mà không có bất cứ ngoại lực nào có thể giúp đỡ hắn ta. Mấy bước chân này cứ như thể không tài nào bước ra được.
Cho dù ý chí của hắn ta có mạnh đến mấy thì vẫn không thể gánh vác thân hình đã không còn sức lực. Xung quanh lại lâm vào tĩnh lặng.
Giờ khắc này, La Tu chỉ có thể nằm trên mặt đất, chờ thân thể tự chữa trị.
Thời gian cứ như bị kéo dài, trở nên vô cùng khó chịu đựng.
La Tu biết rõ, trong lúc hắn ta đang tự chữa trị cơ thể thì vị thần linh thiên giới nằm ở cách đó không xa cũng đang tự chữa trị vết thương của mình.