Chương 1104: Phục Hận Thần Linh
Chương 1104: Phục Hận Thần LinhChương 1104: Phục Hận Thần Linh
Giờ khắc này, gã ta biết mình đã bị lừa. Người này rõ ràng là cố tình dùng âm phù của Nghịch Thiên Minh để dụ mình đến đây, mục đích là muốn giết chết mình.
Gã ta không cam lòng nên liều mạng chống cự. Nhưng dù gã ta có chiến lực thần cảnh thì vẫn không thể địch lại La Tu cảnh giới Bán Thần, cuối cùng bị cướp mất thần hỏa.
Khổ tu bao nhiêu tháng ngày mới có thần hỏa lại bị cướp mất, vẻ mặt Phù Bảo hiện lên sự không cam lòng và tức giận, không nhịn được siết chặt tay. Gã ta biết hiện giờ mình cần thiết trở về thiên giới nhanh chóng, không thì ở lại thế giới âm phủ lâu ngày, thân thể không có thần hỏa của gã ta sẽ dần dần bị âm khí ăn mòn, mất thần tính một cách triệt để.
Nhưng không có thần hỏa cũng tương đương với việc không có thực lực đột phá vách ngăn của âm phủ, hoàn toàn không thể trở về nếu chỉ nhờ vào lực lượng của thân thể.
Sắc mặt Phù Bảo âm trầm. Gã ta biết tình huống hiện tại cực kỳ bất lợi đối với gã ta, rất có khả năng sẽ vì thế mà gục ngã.
Trong Lúc trầm tư, Phù Bảo bỗng nghĩ tới âm phù. Đây là thứ có thể giúp gã ta xuyên qua vách ngăn biên giới.
"Ê, ông kia, chúng ta bàn chuyện bồi thường đi?" Lúc này, một giọng nói vang lên, cắt ngang mạch suy nghĩ của Phù Bảo.
Gã ta ngẩng đầu lên thì thấy một người chơi mặc pháp bào đang tò mò nhìn mình, thỉnh thoảng lại cầm pháp trượng chọc vào mặt gã ta, ánh mắt cứ như đang nhìn khỉ trong vườn thú, trông cực kỳ gợi đòn. "Con kiến dưới âm phủ, ngô là giám sát sứ của thiên giới!" Phù Bảo lập tức nói thân phận của mình để đe dọa người này.
Rất rõ ràng, tên tuổi này lòe ai cũng được, chỉ riêng đối với người chơi là không có bất cứ tác dụng øì.
Người chơi kia tiếp tục cầm pháp trượng chọc vào mặt Phù Bảo: "Chẳng lẽ thần linh thì có quyền không nói lý Lễ hả? Ông phá hỏng nhiều thứ như thế chẳng lẽ Lại không chịu đền tiền? Bao nhiêu anh em bị ông đập chết đều đang chửi bới trên diễn đàn kìa, chẳng lẽ ông không biết mình đã phạm phải sai lầm lớn cðỡ nào sao?”
Tuy rằng không hiểu người chơi này đang nói gì, nhưng giọng điệu và vẻ mặt của hắn ta khiến Phù Bảo cực kỳ khó chịu.
VipTruyenGG.net - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Thân là thần linh thiên giới, cho dù đã bị trọng thương, nhưng gã ta vẫn cảm thấy mình hơn hẳn những sinh Linh âm phủ này. Gã ta cảm thấy dù thế nào đi chăng nữa thì gã ta đều là thần Linh, còn những kẻ này chẳng qua chỉ là con kiến dưới tầng chót của âm phủ mà thôi. Họ hoàn toàn không phải là sinh vật sống thuộc cùng một giai cấp. "Gọi phủ quân của đại vực các ngươi đến đây, ta có việc thương lượng với hắn ta, sau này sẽ có quà cảm tạ hậu hĩnh!" Phù Bảo cổ kiểm chế tức giận, lại lên tiếng. "Không được, ông phải đền tiền trước đã. Chúng tôi không phải đang thương lượng với ông đâu nhé, biết điều chút được không?" Người chơi pháp sư kia chọc vào mặt Phù Bảo nói.
Lúc này, thân thể gần như không thể nhúc nhích, đôi mắt Phù Bảo như muốn ứa ra lửa: "Ngươi muốn chết hả?" "Ông thật đúng là không nói lý lẽ gì cả! Không đền bù thì thôi, đã thế còn đe dọa nữa chứ, thế này thì quá đáng lắm rồi đó!" Lúc nói chuyện, người chơi này vẫn tiếp tục cầm pháp trượng chọc má Phù Bảo, vẻ mặt bất mãn. Lúc này, đám đông tách ra, Cổ Ngữ dẫn theo con cún bước đến.
Sau khi dùng phân tích xem xét giao diện chỉ tiết của Phù Bảo, họ cũng lộ vẻ kinh hãi.
"Trời đất! Cường giả thần cảnh! Trâu bò!" Con cún lập tức đi tới, nhảy lên ngực Phù Bảo, chăm chú nhìn khuôn mặt Phù Bảo ở cự ty gần, kinh ngạc nói.
"Cút đi!" Thấy hành vi của con cún, Phù Bảo lập tức gầm lên.
Gã ta là thần thể, ai cho phép đám sinh vật dưới tầng chót âm phủ chạm vào!
"Tức giận rồi kìa!" Con cún kinh hãi.
Giờ khắc này, người chơi xung quanh cười ẩm lên. Thần linh thiên giới mà lại bị vây xem như một con thú. "Người anh em, ông bị làm sao thế?" Cổ Ngữ kéo con cún ra khỏi người Phù Bảo, sau đó tò mò hỏi gã ta.
"Gọi phủ quân của các ngươi lại đây. Sinh vật đê tiện như ngươi không xứng nói chuyện với ta!" Phù Bảo hừ lạnh nhìn Cổ Ngữ.
Giờ khắc này, nụ cười trên mặt những người chơi cứng đờ.
Thực tế những người chơi vẫn tràn đầy hiếu kỳ đối với Phù Bảo. Nhưng rất rõ ràng vị thần linh này hoàn toàn không nể tình, chẳng những nói chuyện đầy kiêu ngạo mà thậm chí còn gọi họ là sinh vật đê tiện. Những người chơi hoàn toàn không thể chịu đựng được chuyện này.
Vì thế, người chơi xung quanh không nhịn được xắn tay áo lên, Cổ Ngữ cũng lộ vẻ bất đắc dĩ, lập tức Lùi về sau, nhìn Phù Bảo nói: "Hy vọng lát nữa ông có thể nói chuyện đàng hoàng hơn!" Sau khi Cổ Ngữ lùi lại, những người chơi tiến lên, bắt đầu đánh hội đồng.
Tuy rằng Phù Bảo đã bị mất thần hỏa, song cường độ thân thể vẫn còn đó, không có thần hỏa duy trì thì cường độ này sẽ dần dần bị suy yếu, tuy nhiên vào lúc này, thân thể của gã ta vẫn hoàn toàn không sợ lực sát thương của người chơi.