Chương 1125: Vô Thượng Ma Quân
Chương 1125: Vô Thượng Ma QuânChương 1125: Vô Thượng Ma Quân
Đúng lúc này, nó bỗng mở mắt ra.
"Gào!"
Giác quan thứ sáu nhạy bén khiến nó phát hiện có nguy cơ ập đến. Hơi thở này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, khiến nó không khỏi vì thế mà run rẩy.
"Lục Đạo Luân Hổi!" Khi xác định hơi thở này đến từ Lục Đạo Luân Hồi, Tổ Báo không khỏi hoảng hốt.
Nó trốn ở đây là để tránh bị Lục Đạo Luân Hồi phát hiện, bị kéo vào trong Luân hổi. Nhưng không ngờ lúc này Lục Đạo Luân Hỗi lại trực tiếp cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Nếu bị kéo vào Lục Đạo Luân Hồi, bắt đầu con đường luân hồi thì nó biết mình sẽ gặp phải hậu quả như thể nào.
Khi chiến tranh tam giới bùng nổ cũng là Lúc nó mới chào đời, nhưng nó không tham dự vào chiến tranh tam giới mà được cha mẹ biến thành một quả trứng, chôn sâu dưới lòng đất, ngủ say rất lâu rất lâu.
Tuy nhiên nó vẫn biết về chiến tranh tam giới, bởi vì cha mẹ có để lại ký ức truyền thừa cho nó. Dòng dõi Tổ Báo là Lực Lượng của nhân gian. Nếu tiến vào Lục Đạo Luân Hồi, bị thế lực giám sát tam giới của thiên giới phát hiện thì nó hoàn toàn không có khả năng sống sót, muốn đầu thai lại càng là vọng tưởng.
Tuy rằng khả năng bị phát hiện không lớn lắm, nhưng nó không dám mạo hiểm. Lại không ngờ rằng trốn tránh bao nhiêu năm tháng, thời khắc này vẫn ập đến. Lúc này, một chấm đen hiện lên trước mặt Tổ Báo. Chấm đen này không ngừng xoay tròn phóng to, chỉ trong chớp mắt đã khổng Lổ bằng thể tích của nó.
Một Lực hấp mãnh liệt truyền ra từ bên trong.
Tổ Báo không cam lòng thét đào, muốn chống cự lực hút này, nhưng dẫu nó đã dùng hết Lực Lượng thì vẫn không thể kháng cự, tức khắc bị hút vào trong đó.
Giờ khắc này, trong đầu Tổ Báo chỉ còn lại một ý niệm, nó tiêu đời rồi!
Truyền thừa do cha mẹ để lại trong đầu nói cho nó biết rằng sau trận chiến tam giới ngày xưa, những người còn sống sót ở nhân gian đã lựa chọn ra ngoại vực. Không phải họ sợ chết mà là sợ sau khi chết sẽ bị thiên giới tra tấn đến mức sống không được mà chết cũng không xong, không bao giờ có thể vực dậy!
Bởi vì thiên giới kiêng ky nhất là Lực Lượng của nhân đgian. Chúng có thể ngầm đồng ý sự tổn tại của âm phủ - nơi tiềm lực thua xa nhân gian, nhưng sẽ không hề nể tình bóp chết tất cả Lực Lượng của nhân gian! Với tư cách tà loài sinh vật tồn tại từ thời kỳ nhân gian phổn thịnh nhất, cũng là một trong những lực lượng của nhân gian, Tổ Báo biết nếu mình bước vào Lục Đạo Luân Hồi thì sẽ khó đoán được con đường sống chết trước mắt ra saol
Nghĩ đến đây, Tổ Báo không cam lòng giẫy giụa phản kháng, cất tiếng kêu thê lương, muốn thoát khỏi trói buộc đến từ lực Lượng của Lục Đạo Luân Hãi.
"Đừng kêu nữa, ổn chết, im lặng đi!"
Bấy giờ, một giọng nói vang lên. Cùng lúc đó, Tổ Báo bỗng cảm nhận được trói buộc trên người biến mất, ngay sau đó lại phát hiện mình đã xuất hiện trong một không gian xa lạ.
"d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p hí"
Cách đó không xa, Lục Vô và Bắc Ly đang ghét bỏ nhìn nó. Nhất là cô nhóc kia, còn bịt tai lại nữa.
Tổ Báo không khỏi đực mặt ra.
Nơi này không phải là Lục Đạo Luân Hỗi sao?
"Yên tâm đi, đây không phải là chuyến xe đi đến Lục Đạo Luân Hồi. Cậu đang ngồi trên chuyển xe đi đến server châu Phi của Chinh Chiến Online. Chúc cậu có một hành trình vui vẻ, nơi này là trạm trung chuyển!" Lục Vô Cười nói. Mặt Tổ Báo càng ngu hơn. Nhìn nụ cười của Lục Vô, Tổ Báo từ trạng thái hoảng sợ chuyển sang ngơ ngác. Trong ký ức truyền thừa của nó có giải thích cực kỳ cặn kế về hơi thở của Lục Đạo Luân Hồi, cho nên nó có thể khẳng định đường hầm mà mình vừa tiến vào chắc chắn là dẫn đến Lục Đạo Luân Hi.
Nhưng bây giờ mình cũng không tiến vào thế giới Lục Đạo Luân Hồi, ngược lại xuất hiện trong không gian xa lạ này, Tổ Báo rõ ràng là cảm thấy khó hiểu vì điều đó. Với lại không hiểu tại sao, Tổ Báo lại cảm thấy Lục Vô đứng cách đó không xa lại có một loại hơi thở khiến mình cảm thấy rất thân thiết.
Hơn nữa hơi thở này không chỉ đơn giản là thân thiết mà theo phản hổi đến từ truyền thừa thì càng giống như là... Chủ nhân... Trưởng bối...
Tổ Báo nghĩ mãi mà không hiểu ra sao, vẻ mặt tràn ngập kinh ngạc, gương mặt vốn hung ác lúc này lại trông ngờ nghệch đáng yêu. "Mèo bự, nhìn kìa, con mèo này còn bự hơn cả anh nữa, tới bắt móng đi!" Lúc này, Bắc Ly chỉ vào Tổ Báo, vẻ mặt nghiêm túc xúi giục. Lục Vô vốn còn đang mỉm cười lập tức giận tái mặt, mạch máu nổi lên trên trán. "Rốt cuộc các ngươi là ai?" Tổ Báo cảnh giác dò hỏi. "Chúng tôi không phải là kẻ địch, mà là phe hữu. Yên tâm đi, tôi sẽ không đối xử bất Lợi với cậu đâu!" Nghe vậy, Lục Vô quay sang nói với Tổ Báo. Thái độ của hắn đối với Tổ Báo hoàn toàn khác với Phù Bảo.
Bởi vì Tổ Báo là Lực Lượng của nhân gian giới, vốn thuộc cùng một nguồn cội. Hơn nữa Tổ Báo chưa bao giờ phản bội nhân gian, chẳng qua là vì sống sót nên mới luôn trốn ở nhân gian giới mà thôi.