Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 135 - Chương 135: Truyền Thuyết Về Đảo Đọa Ngư (1)

Chương 135: Truyền thuyết về đảo Đọa Ngư (1) Chương 135: Truyền thuyết về đảo Đọa Ngư (1)

Vốn sẽ chẳng có ai quan tâm tới loại topic này cả, dù sao thì topic tin vịt cũng thường xuyên xuất hiện trên diễn đàn này mà. Nhưng không hiểu sao nó lại được người khác đưa lên trang đầu.

A Thất A Thất: Đúng, chính là hòn đảo này, có Kết Tinh Của Biển Khơi, tôi đã thấy rồi!

Tôi Không Mập Tí Nào Đâu: Tôi cũng thấy, không ngờ chủ topic cũng phát hiện. Ông không biết giữ bí mật à? Tôi còn định chờ khi nào mạnh lên rồi lại đi một chuyến cơ.

Máu Nhuộm Đất Trời: Đau lòng quá, tôi tưởng chỉ có mình tôi biết bí mật này thôi, thế mà lại bị ông công khai rồi, tôi hận ông, chủ topic!

Shin Cậu Bé Bút Chì: Gì cơ? Kết Tinh Của Biển Khơi á? Trời má, tôi xuất phát ngay đây!

Lợn Rừng Peggy: Của tôi! Của tôi! Xuất phát ngay đây, Kết Tinh Của Biển Khơi này, tôi muốn!...

Thế là một đám người chơi bị lừa bắt đầu tiến về hòn đảo của Tai Ngư tộc.

Từng tấn bi kịch bị ăn lần lượt trình diễn, nhưng họ đều lựa chọn im lặng, sau đó lặng lẽ đưa topic của An Thịnh lên trang đầu.

Thế là lại có một đám người chơi giương buồm ra khơi. ...

Đảo Đọa Ngư.

Mấy ngàn tộc nhân Tai Ngư cầm vũ khí ngồi bên bờ biển, ánh mắt thẫn thờ nhìn biển khơi.

Hôm nay họ lại không rời bến đánh cá, cũng không vào rừng đi săn. Bởi vì họ biết, những sinh vật kia sẽ đến đây bất cứ lúc nào.

Không biết đây đã là lần thứ mấy rồi, những người chơi ghé thăm liên tục khiến tâm hồn mong manh của họ triệt để suy sụp.

Ngay từ ban đầu họ còn cảm ơn Thần Biển, đến bây giờ nguyền rủa thần linh, không ai biết nội tâm của họ đã trải qua ngưỡng đại hỉ đại bi cỡ nào.

Sau khi "truyền thuyết" đảo Đọa Ngư có Kết Tinh Của Biển Khơi lan truyền trên diễn đàn, vô số người chơi đều lựa chọn đi đến nơi này theo tọa độ.

Tất cả những người chơi đã từng bị tra tấn thảm thiết đều thống nhất với nhau một cách thần kỳ, lựa chọn che giấu chân tướng, sau đó lặng lẽ đưa topic lừa đảo lên trang đầu của diễn đàn, khiến cho càng nhiều người chơi đến đây chịu đau khổ.

Cái bẫy lớn nhất từ trước đến nay trong Chinh Chiến Online đã xuất hiện.

Chỉ khổ cho tộc nhân Tai Ngư vốn "chân thành giản dị". Người chơi lũ lượt kéo tới khiến họ chiêu đãi không kịp.

Đúng như dự đoán của họ. Chỉ trong chốc lát, nơi xa lại xuất hiện một chiếc chiến hạm.

Thấy vậy, tộc nhân Tai Ngư không khỏi đau buồn, thậm chí có mấy tộc nhân không nhịn được mà rơi nước mắt. ...

"Thấy rồi, thấy rồi, đảo Đọa Ngư mà diễn đàn nhắc tới."

Các thành viên trên chiến hạm đều phấn khởi kêu lên. Dường như họ đã thấy cảnh mình lấy được Kết Tinh Của Biển Khơi, bước lên đỉnh cao cuộc đời vậy.

"Đúng như những gì trên diễn đàn đã nói, dân bản xứ trên hòn đảo này rất nhiệt tình hiếu khách. Anh xem, họ đều đứng bên bờ biển vẫy tay hoan nghênh chúng ta kìa."

Nhìn người của Tai Ngư tộc đang khua vũ khí ra oai, các thành viên trên chiến hạm đều vui vẻ nói.

Thấy hòn đảo càng ngày càng gần, các thành viên trên tàu cũng đều đứng trên boong tàu, vẫy tay với các tộc nhân Tai Ngư một cách nhiệt tình để đáp lại họ.

Thấy cảnh này, người của Tai Ngư tộc không khỏi suy sụp.

Nhất là khi thấy nụ cười tươi roi rói trên mặt các sinh vật này, họ không thể hiểu được có phải đám sinh vật này bị điên hay không nữa, biết rõ là đi tìm chết mà sao còn một đi không trở lại như thế? Ai đã ban dũng khí cho họ vậy?

Sau khi chiến hạm cập bến, các thành viên trên thuyền đều mỉm cười bước xuống, nghênh đón người của Tai Ngư tộc đang nhiệt tình chạy tới. ...

Trong một tòa thủy tinh cung dưới đáy biển hải vực Vọng Hư.

Hải Vương nhìn lão già quỳ sát đất trước mặt mình bằng ánh mắt kỳ dị.

"Ngươi nói là có một loại sinh vật mỗi ngày đều chạy tới đảo Đọa Ngư của các người chịu chết, các người không chịu nổi nữa à?"

"Kỳ lạ, tài nguyên của Tai Ngư tộc các người cũng không nhiều, nếu là chúng đi tìm chết thì các người phải hoan nghênh mới đúng, có đủ thức ăn thì các người hoàn toàn có thể phát triển bộ lạc mà."

Lão già Tai Ngư tộc ngẩng đầu lên, lau nước mắt: "Đại vương, vấn đề là không ăn được cơ. Chỉ cần nấu một lúc là chúng sẽ biến mất."

Hải Vương: "???"

Lúc này, Hải Vương cũng ngu người.

Nếu không phải Tai Ngư tộc đã nguyện trung thành với mình, hơn nữa hằng năm đều sẽ chọn ra mười gã chiến sĩ mạnh nhất trong tộc để gia nhập vào quân Hải Vương của mình thì gã ta thật sự không muốn nhúng tay vào việc vớ vẩn này.

Sau khi nghe lão già Tai Ngư tộc lải nhải một lát, Hải Vương vẫn không hiểu lắm, bèn phất tay ngắt lời lão: "Ngươi cứ nói thẳng ra đi, ngươi muốn làm thế nào?"

Lão già Tai Ngư tộc lại ổn định cảm xúc rồi nói: "Đại vương, có thể phái người bảo vệ chúng tôi được không? Cứ thế mãi thì Tai Ngư tộc chúng tôi thật sự xong đời mất thôi. Đã mấy ngày rồi tộc nhân của chúng tôi không ăn gì cả. Chúng đến vào buổi sáng, buổi tối, nửa đêm cũng đến, đã mấy ngày rồi chúng tôi không đi săn."

Bình Luận (0)
Comment