Liên tưởng đến những gì đã gặp trong chiến đấu, hắn ta nghĩ rằng tại sao thực lực của thế lực đứng sau màn này lại yếu đến thế? Hơn nữa số lượng cũng không đạt tới mấy chục nghìn người như thương hội Quy Hoạch đã nói. Hết thảy đều có vẻ rất không hợp lý.
Hao Thiên lập tức xoay người gào thét về phía sau: "Mọi người mau lên hải quái! Chạy về đảo Trùng Minh ngay lập tức! Chúng ta trúng kế rồi!"
Phản ứng của Hao Thiên khiến sắc mặt Cổ Ngữ thay đổi.
Anh ta hoàn toàn không rõ tại sao Hao Thiên lại biết đảo Trùng Minh đã bị xâm nhập. Nếu bây giờ mặc cho Hao Thiên trở về thì kế hoạch lần này rất có thể sẽ thất bại trong gang tấc.
Lúc này, anh ta quyết đoán lên tiếng: "Hao Thiên, không phải ông muốn biết Kết Tinh Của Biển Khơi ở đâu sao? Để tôi nói cho ông biết!"
Nhưng khiến Cổ Ngữ không ngờ được là Hao Thiên bỗng quay đầu lại, sắc mặt vô cùng dữ tợn, đập một phát thật mạnh lên đầu anh ta khiến anh ta bị đập chết ngay tại chỗ.
Tiếp đó, Hao Thiên dời mắt về phía những người chơi khác, vung móng vuốt sắc bén lên, từng tia sáng màu đen lướt qua. Tất cả những người chơi mà Hao Thiên vốn dùng nghiêm hình để tra tấn đều bị mất mạng, chỉ còn lại Tôn Khởi.
Nhưng Tôn Khởi vẫn chưa bị giết chết mà bị Hao Thiên bắt lấy, dẫn anh ta nhảy lên lưng hải quái rồi nhanh chóng trở về đảo Trùng Minh. ...
Trong đảo Trùng Minh, hai phe đã lâm vào thế giằng co, phe nào cũng không chiếm ưu thế tuyệt đối.
Điều này khiến Lưu Sách vô cùng nhức đầu. Gã vội tách ra một phần lực lượng để giúp đỡ đội ngũ người chơi đang đi cướp linh tài.
Tuy rằng làm thế sẽ tăng áp lực giao chiến chính diện, nhưng mục đích của họ vốn là vì linh tài. Nếu không chiếm được linh tài thì cho dù chiến đấu thắng trận, họ cũng vẫn thất bại.
Cùng lúc đó, những người chơi sát thủ được phái ra cũng bắt đầu phản hồi tin tức về việc cướp đoạt.
Trong đó có ba nhóm người chơi bị thú nhân canh gác linh điền chặn lại. Một nhóm đã thành công ăn cắp được linh tài đặc thù trong một miếng linh điền.
Nhưng những thú nhân tự biết không thể đánh thắng họ được nên đã quyết đoạn chọn cách bao vây xung quanh Kết Tinh Của Biển Khơi để bảo vệ nó. Bây giờ họ đang đột phá tuyến phòng ngự, tạm thời chưa lấy được Kết Tinh Của Biển Khơi.
Dựa theo tin tức mà những người chơi phản hồi lại, Lưu Sách thỉnh thoảng lại rút nhân viên trong số người chơi đang chiến đấu chính diện đi chi viện cho họ. Áp lực ở đây càng ngày càng lớn.
Đúng vào lúc này, bên bờ biển đảo Trùng Minh, vô số hải quái xuất hiện.
Thấy hòn đảo, ánh mắt Hao Thiên chợt lóe lên lửa giận. Hắn ta nhảy ra khỏi lưng của hải quái rồi đạp sóng lướt đi, nhanh chóng đến bến tàu đảo Trùng Minh. ...
Trong đảo Trùng Minh, Lưu Sách đang giao chiến với quân đội thú nhân vẫn tiếp tục điều khiển nhân viên. Nhưng đúng vào lúc này, sắc mặt gã chợt thay đổi.
Bởi vì trong kênh giọng nói, Tôn Khởi đã báo cho gã biết Hao Thiên đã trở về đảo Trùng Minh, hơn nữa còn phát hiện hành động của họ.
Điều này khiến Lưu Sách rất bực bội. Quả nhiên gã vẫn xem nhẹ lực lượng canh gác của đảo Trùng Minh. Nhưng bây giờ mọi chuyện đều đã muộn rồi. Gã gầm lên trong kênh giọng nói: "Mọi người đều tản ra đi, dựa theo tọa độ đi cướp linh tài, lấy được cây nào hay cây ấy. Hao Thiên đã trở lại rồi!"
Nghe thấy mệnh lệnh của Lưu Sách, đám người Ngô Quốc Nhất vội bắt đầu chỉ huy nhân viên trong công hội tản ra bốn phía.
Cũng vì thế nên đội hình của người chơi bị thú nhân phá vỡ ngay lập tức. Các Cuồng Chiến Sĩ chặn đằng trước đều gục ngã, thú nhân trực tiếp xông tới các pháp sư đằng sau để tiến hành tàn sát.
Nhưng những người chơi đã không có ý định ham chiến mà tự chọn một phương hướng rồi chạy tán loạn về phía linh điền.
"À hú!"
Lúc này, một tiếng sói hú to rõ vang lên trên không trung hòn đảo. Tiếp đó, một ảo ảnh sói màu lam khổng lồ nhanh chóng lướt qua, tất cả những người chơi va chạm vào ảo ảnh đó đều sẽ bị dính ngọn lửa màu lam, thân thể nhanh chóng tan biến.
Ảo ảnh sói màu lam lướt đi liên tục, số lượng người chơi nhanh chóng giảm bớt. Điều này khiến áp lực của những người chơi tăng vọt, có thể nói là hoàn toàn rơi vào đường cùng.
"Lão đại đã trở lại rồi! Giết chúng cho ta!" Thủ lĩnh thú nhân lập tức rít gào. Cả trận doanh thú nhân đều được nâng cao sĩ khí.
Chiến đấu đến bây giờ đã sắp kết thúc rồi. Đám người Lưu Sách thì đang phân tán ở các linh điền, vẫn còn tiến hành sự cướp đoạt cuối cùng.
Đến lúc này, có thể cướp được một cây linh tài đều có lời nên những người chơi hoàn toàn bỏ qua chiến đấu, cả đám đều nhào vào linh điền.
"À hú!"
Tiếng gầm thét của Hao Thiên lại vang lên, trong cơ thể hắn ta lại tách ra ba ảo ảnh sói màu lam nhằm về phía ba miếng linh điền còn lại. Còn mình thì canh giữ ở cuối cây cầu dây leo.