Lục Vô lại mở to mắt: "Tại sao tổ tiên của anh lại đi gia nhập vào một tổ chức nghe gợi đòn thế?"
"Bởi vì thiên đạo bất công chứ sao!"
Lục Vô: "???"
"Hàng triệu năm về trước, thiên giới, nhân gian giới, âm phủ (quỷ giới) là ba giới lớn trong thiên địa này. Trong đó mạnh nhất chính là nhân gian giới, mỗi trăm năm sẽ có một thiên tài tuyệt thế ngộ đạo trong lúc tu luyện rồi trở thành thần tiên trên đời, hơn nữa còn có mấy vị Nhân Hoàng tọa trấn trên thế gian, bễ nghễ thiên hạ!"
"Thuở đó mới là thịnh thế tu luyện thực sự. Thế gian có thể nói là mỗi người đều là rồng, ôm trọn linh khí trong thiên địa, là thế lực mạnh nhất trong tam giới!"
"Nhưng anh có biết tại sao bây giờ nhân gian lại thiếu thốn linh khí, khó có thể tu luyện không?"
Lục Vô kinh ngạc, lập tức lắc đầu.
"Bởi vì những tiên nhân kia biết rằng nếu không ngăn cản sự phát triển của nhân gian giới thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày nhân gian giới sẽ thống lĩnh tam giới. Cho nên họ đã làm một việc hèn hạ, đó là phái đại năng xuống âm phủ, lấp kín "Cổng Lục Đạo Luân Hồi", con đường mà linh khí ở âm phủ chảy lên nhân gian!"
"Linh khí trong thiên địa dần trở nên mỏng manh, rất nhiều thần tiên sống ở nhân gian giới đương nhiên cũng phát hiện điều đó, hơn nữa còn đích thân xuống âm phủ điều tra! Nhưng bọn tiên nhân hèn hạ đã chuẩn bị từ lâu. Chúng hóa trang thành đại năng âm phủ để giết chết người điều tra của nhân gian giới, hơn nữa còn giết chết tất cả thần tiên sống đó ở âm phủ."
"Quá trình phức tạp trong đó tôi sẽ không nói cụ thể với anh, tóm lại là vì lý do đó nên nhân gian giới và âm phủ đã bùng nổ một trận chiến long trời lở đất có một không hai! Trận chiến này suýt nữa thì khiến cả âm phủ sụp đổ, nếu không phải đến cuối cùng các vị Đại Đế âm phủ thề bằng Lục Đạo Luân Hồi thì có lẽ trận chiến đó sẽ hủy diệt cả âm phủ mất!"
"Sai lầm lớn đã gây ra, đến khi phát hiện thì đã muộn rồi. Lúc này chúng thần trên tiên giới như người chơi cờ vậy, đã tính toán từng bước đi của quân cờ rồi. Cũng đúng vào lúc này, kẻ đứng sau màn chân chính mới xuất hiện. Việc đầu tiên mà chúng làm chính là chặn cổng trời, bịt kín nguồn linh khí khác của nhân gian giới!"
"Đến lúc này, cho dù đã phát hiện âm mưu của tiên giới thì cũng chẳng làm gì được nữa. Sau trận chiến giữa nhân gian giới và âm phủ, nhân gian giới cũng bị thiệt hại rất nhiều chiến lực, hoàn toàn không thể đối kháng với tiên giới được nữa. Hơn nữa, tiên giới thậm chí còn cắt đứt cả hy vọng quật khởi nhờ việc tu luyện của họ nữa. Dù sao thì hai nguồn linh khí đều bị bịt kín rồi, nhân gian giới đã không thể hồi phục thịnh thế tu luyện như trước nữa, càng không thể sinh ra cường giả tuyệt thế như Nhân Hoàng!"
"Sau lần đó, linh khí trên nhân gian dần tàn lụi, cũng vì vậy mà bùng nổ mấy cuộc chiến vì tranh giành tài nguyên. Thế lực tu luyện cuối cùng vẫn đi lên bước đường cùng, dần rời khỏi tầm mắt của mọi người!"
Nghe Bắc Ly giải thích, Lục Vô nhăn mày: "Thế tại sao lúc trước em nói những thần tiên sống kia đều lên trời?"
"Bởi vì sợ hãi linh khí cạn kiệt nên có những thần tiên sống sẽ chọn phản bội nhân tộc, gia nhập vào thiên giới, trở thành một con chó của thiên giới! Còn những thần tiên sống không muốn tạm bợ thì ra ngoài vực để tìm cơ hội phục hưng cho nhân tộc!"
"Thế còn Nhân Hoàng? Họ không phải thọ với trời đất sao? Họ đi đâu cả rồi?"
Bắc Ly lắc đầu: "Tôi đã nói hết những gì có thể nói với anh rồi. Những cái khác anh không nên biết. Nếu nghe tiếp thì sẽ không có lợi cho anh đâu, bởi vì cường độ linh hồn của anh quá yếu, hoàn toàn không thể giữ bí mật này được."
"Nhưng tôi nói với anh điều này, nếu anh muốn trở thành người chấp chưởng thì sau lưng tiên giới..."
Lục Vô đang nghiêng tai lắng nghe chăm chú, nhưng đúng lúc này thân hình hắn chợt run lên, nằm bò trên sofa kêu rên.
Bởi vì hắn cảm thấy linh hồn mình đang quặn đau, như thể có một chiếc bàn chải mọc đầy gai nhọn được quét trên người hắn vậy.
Bắc Ly thây vậy, vội lấy mấy hạt linh mễ từ trong thần khí ra, nghiền nát chúng rồi đút vào miệng Lục Vô.
Linh khí dần tràn đầy khắp cơ thể khiến cảm giác đau đớn cũng theo đó mà giảm dần. Lục Vô cũng chậm rãi mở đôi mắt đầy tơ máu ra.
Lúc này, vẻ mặt Lục Vô tràn đầy hoảng sợ, nhưng trong lòng hắn vẫn chứa rất nhiều điều khó hiểu.
Nhưng hắn biết mình thật sự không thể nghe tiếp được nữa. Bắc Ly không lừa mình. Biết quá nhiều chắc chắn sẽ hại chết mình. ...
Những lời mà Bắc Ly đã nói khiến Lục Vô biết trong thế giới có vẻ bình phàm này lại che giấu nhiều bí mật đến thế.
"Vô, anh đừng lo lắng nhiều quá, cứ yên tâm phát triển game cho tốt là được. Anh phải biết rằng, hiện giờ anh đang nắm giữ nhân tộc có thiên phú nhất trong tam giới, là chủng tộc đã từng khiến tiên giới phải sợ hãi, cộng thêm sự giúp đỡ của thần khí nữa. Tương lai anh có thể lay động cả bầu trời, cho nên anh không cần phải sợ hãi bất cứ thế lực nào cả!"