Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 209 - Chương 209: Mối Thù Đoạt Đồ Ăn (2)

Chương 209: Mối thù đoạt đồ Ăn (2) Chương 209: Mối thù đoạt đồ Ăn (2)

"Quỷ Vương Đồng Quải đại nhân, còn cần Tiểu Ly làm gì nữa không?"

Đồng Quải vừa được cứu thoát khỏi cái chết vội vã vẫy tay: "Tiểu Ly, có việc gì thì từ từ nói chuyện, bỏ cây búa xuống trước đã!"

Bắc Ly ngoan ngoãn gật đầu, cây búa trong tay tan biến, sau đó lại ngưng tụ ra một con dao bầu to tổ chảng dài trăm mét.

Đồng Quải: "..."

Lục Vô: "..."

"Trước kia em với nó từng có thù hả?" Lục Vô hỏi nhỏ.

"Nó ỷ mình lợi hại hơn tôi nên cướp đồ ăn vặt của tôi mấy lần." Nhớ lại chuyện xưa, Bắc Ly lại nước mắt ròng ròng, con dao trăm mét trong tay lại dài ra.

Quả nhiên, đối với Bắc Ly mà nói mối thù lớn nhất chính là mối thù đoạt đồ ăn. Lục Vô lập tức ghi chuyện quan trọng này vào cuốn sổ nhỏ trong lòng mình để cảnh cáo mình sau này đừng mắc phải sai lầm như thế.

Dưới sự khuyên bảo của Lục Vô, Bắc Ly thế mới bỏ con dao trăm mét xuống, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Đồng Quải với vẻ mặt tối tăm khiến Đồng Quải sởn gai ốc.

"Ngỗng bự, sao bây giờ ngươi trở nên yếu vậy?"

Nghe thấy câu hỏi của Bắc Ly, sắc mặt Đồng Quải trở nên xanh mét, vẻ mặt hối hận: "Ta tu luyện là Tùy Duyên Thiên Pháp, lúc duyên phận đến thì tu vi có thể đại chiến mấy trăm hiệp với Đào Ngột, nhưng lúc duyên phận không đến thì ngay cả du hồn cũng đánh thắng ta được. Ta hận quá đi. (Cắn răng)"...

Nghe thấy Đồng Quải giải thích, Bắc Ly và Lục Vô đều cười phá lên. Còn mặt Đồng Quải thì như bị táo bón.

"Các ngươi đừng cười! Nếu tu luyện 'Tùy Duyên Thiên Pháp' này đến mức tận cùng thì có tư cách để phong thần đấy, phong thần hiểu không? Mạnh như Ác Thần đấy!"

Bắc Ly gật đầu, tỏ vẻ ta hiểu mà, sau đó vung tay lên, một đoạn video hiện lên trong không gian, bên trong là tiếng hò hét của Đồng Quải: "Hạc chỉ có thể làm nhục chứ không thể giết đâu, ngươi đánh ta mắng ta vũ nhục ta đều được, nhưng đừng..."

Đồng Quải: "..."

Lục Vô: "..."

"Có thể xóa nó đi được không?" Đồng Quải bi phẫn hỏi.

"Không được!" Bắc Ly trả lời một cách dứt khoát.

"Thế có thể thả ta ra ngoài không?" Đồng Quải hỏi với vẻ mong chờ.

"Không thể!"

"Thế có thể giải trừ khế ước linh hồn được không?"

"Không bao giờ!"

Câu trả lời của Bắc Ly khiến Đồng Quải tức giận giậm chân: "Thế rốt cuộc ngươi muốn bản đại gia làm gì?"

"Đừng vờ vịt nữa ngỗng bự, ngươi hẳn là biết giá trị của mình là gì. Bây giờ cho ngươi một sự lựa chọn, một là khiến ta sửa lại linh hồn của ngươi rồi sẽ thả ngươi ra, hai là chết ở đây!"

Không phải là Bắc Ly không muốn trực tiếp sửa lại linh hồn của Đồng Quải, nhưng tu vi của bản thân Đồng Quải đã đạt tới Quỷ Vương đỉnh cấp rồi, linh hồn ngưng kết, nếu cưỡng chế sửa chữa thì rất có thể sẽ khiến linh hồn Đồng Quải không còn hoàn chỉnh nữa. Cho nên chỉ có thể tiến thành ép buộc mà thôi.

Đồng Quải trừng mắt nghe hai sự lựa chọn mà Bắc Ly đưa ra, lại giậm chân thêm lẫn nữa: "Ngươi thật sự muốn nô dịch bản vương hả? Phải biết rằng khi Vua Bắc Kỳ còn sống, ông ấy đã tôn sùng ta là thượng khách đấy nhé! Không bằng thế này đi, ta làm cấp dưới của ngươi, nhưng nô dịch linh hồn thì khỏi đi. Mọi người đều lùi một bước, sau này gặp lại cũng dễ nói chuyện!"

Năng lực sửa chữa linh hồn thì cho dù là thần linh cũng khó mà làm được. Nhưng trong lòng Đồng Quải lại không chắc chắn chút nào.

Trong mắt Đồng Quải, Bắc Ly vô cùng bí ẩn. Thực lực thì nhỏ yếu, nhưng lại được Vua Bắc Kỳ vô cùng coi trọng. Cho nên trong tình huống này, Đồng Quải thật sự sợ Bắc Ly sẽ có năng lực này.

"Trông ta như đang đàm phán với ngươi sao?" Con dao trong tay Bắc Ly dần hình thành.

"Nghe nói thịt tiên hạc ngon lắm đấy." Lục Vô ngồi bên cạnh chen mồm vào.

Nhắc tới ăn, quả nhiên đôi mắt Bắc Ly ứa ra ánh sáng khiến Đồng Quải nổi da gà, toàn thân mất tự nhiên.

Con dao chậm rãi giơ lên, Đồng Quải nhát cáy lập tức van xin: "Dừng dừng dừng! Ta đồng ý! Nhưng dù sao ngươi cũng phải nói cho ta biết ta nên làm gì chứ."

Câu trả lời của Đồng Quải khiến Lục Vô và Bắc Ly đều nở nụ cười.

"Ngươi sẽ biết ngay thôi. Thả linh hồn của ngươi ra để thần khí rót lực lượng vào bên trong."

Nói rồi Bắc Ly tập trung tinh thần, lực lượng vô hình rời rạc trong thần khí lập tức nhắm ngay Đồng Quải rồi ồ ạt ùa vào cơ thể nó.

"Ngỗng bự, đừng giãy giụa, ngươi cũng không muốn linh hồn của mình bị thiếu sót đúng không?"

Vừa cải tạo Đồng Quải, Bắc Ly vừa không nhịn được nhắc nhở.

Còn ngỗng bự thì nằm chình ình trên mặt đất, đôi mắt vô hồn nhìn bầu trời trong thần khí, dáng vẻ như là ta đã mất hết lòng tin vào thế giới này rồi, đừng để ý tới ta nữa.

Sau nửa giờ cải tạo, Bắc Ly thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nói với Lục Vô.

"Vô, xong rồi!"

Lục Vô gật đầu, đưa mắt về phía Đồng Quải còn đang nằm trên mặt đất.

Cải tạo xong, Đồng Quải vỗ cánh chậm rãi đứng dậy, nhưng ánh mắt lại lộ ra một chút hoảng sợ.

Bình Luận (0)
Comment