Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 218 - Chương 218: Hải Vương Đột Kích (1)

Chương 218: Hải Vương đột kích (1) Chương 218: Hải Vương đột kích (1)

"Đương nhiên là bọn này rồi!" Những người chơi đồng thanh kêu lên.

Hải Vương xòe tay: "Ta không quan tâm nơi này thuộc về ai. Nếu Sát Na đã chết rồi thì các ngươi phải trả lại nợ nần của hắn ta, tổng cộng là hai trăm nghìn. Khi nào thì trả?"

"Điên rồi hả? Hai trăm nghìn hồn tệ? Má ơi, thằng Nam đâu, lấy khẩu AK ra đây cho anh bắn chết thằng này nào!"

"Hai trăm nghìn hồn tệ á? Đây không phải là sư tử há to mồm, mà là Đào Ngột há to mồm đó!"

"Đồng Quải đâu rồi? Mau tìm nó để cho nó xài chiêu hai cánh đánh mặt cảnh cáo xem nào! Chả biết điều gì cả!"...

Những người chơi bàn tán xôn xao, còn sắc mặt của Hải Vương thì càng ngày càng tệ.

"Nói vậy là các ngươi không có ý định trả tiền chứ gì?"

"Trả chứ, chắc chắn là trả rồi, nhưng có thể trả góp được không?" Ngô Quốc Nhất bước lên một bước rồi cười nói.

"Trả góp?" Hải Vương sửng sốt. Lần đầu tiên gã ta nghe thấy từ này.

"Trả góp là trả thế nào?"

"Ý là một năm bọn tôi cho ông 1 hồn tệ, trả trong vòng hai trăm nghìn năm không phải là đủ rồi sao!"

Nghe Ngô Quốc Nhất nói vậy, những người chơi đều cười phá lên, còn mặt Hải Vương thì xanh lè.

"Nói vậy, các ngươi muốn đối đầu với ta chứ gì!" Hải Vương nở nụ cười dữ tợn.

Những người chơi nghe vậy, cũng đều nắm chặt vũ khí, chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu.

Ngay tại lúc chiến đấu sắp bùng nổ thì một bóng dáng đi kiểu hình chữ bát chen ra khỏi đám đông. Nó nhìn bức tượng Sát Na trước, sửng sốt mấy giây rồi mới dời mắt về phía Hải Vương.

"Chà! Hải Vương đại nhân, sao có rảnh mà tới bờ biển Lưu Ly chơi thế?"

Người tới chính là Đồng Quải.

Lúc này nó đã bị số liệu hóa, biết mình cũng có thân thể bất tử nên rất là bình tĩnh chào hỏi với Hải Vương.

"Đồng Quải?" Hải Vương thu hồi vẻ khinh miệt trên mặt.

Gã ta cũng từng nghe nói tới uy danh của Đồng Quải rồi. Đây chính là Quỷ Vương mạnh nhất đất Bắc Kỳ ngoài Vua Bắc Kỳ ra, thực lực không thể coi thường, sẽ không kém mình là mấy.

Hải Vương bắt nạt Quỷ Tướng Sát Na thì không hề có áp lực chút nào. Nhưng nếu là Đồng Quải thì đúng là phải xem xét kĩ lại về tổn thất của mình.

"Sao Hải Vương đại nhân lại có rảnh tới làm khách ở Bắc Kỳ vậy? Đây là tưởng niệm Vua Bắc Kỳ của chúng ta à?" Đồng Quải bước đi hình chữ bát đến trước mặt những người chơi.

Nghe thấy Đồng Quải nhắc tới Vua Bắc Kỳ, sắc mặt Hải Vương rất khó coi. Dù sao thì việc ngày xưa gã ta bị Vua Bắc Kỳ bắt nạt cũng không phải là bí mật gì.

"Đồng Quải, ngươi có ý gì hả?"

"Có ý gì đâu, nói thật với ngươi, ta đã sớm chướng mắt thằng nhóc Sát Na này rồi. Mấy hôm trước tiện tay giết chết hắn ta luôn, bây giờ cả khu Lưu Ly đều thuộc về ta. Hải Vương đại nhân không có ý kiến gì chứ?"

"Thuộc về ngươi ư?"

Hải Vương vừa kinh ngạc vừa hiểu ra. Nếu là Đồng Quải thì đúng là có thực lực để chém giết Sát Na một cách thoải mái.

"Đúng thế, nơi này đã là địa bàn của Đồng Quải ta rồi. Chẳng lẽ Hải Vương đại nhân còn muốn thu âm linh của ta nữa sao?"

Nghe vậy, sắc mặt Hải Vương thoáng lộ vẻ lấn cấn.

Tuy rằng gã ta tự tin rằng mình có thể chiến thắng Đồng Quải, nhưng thực lực của hai người đều xêm xêm nhau, thuộc về cảnh giới Quỷ Vương đỉnh phong, cho dù có thắng thì mình cũng phải trả giá rất đắt, nhưng nếu cứ thế rời đi thì gã ta lại cảm thấy rất mất mặt.

Lúc này, Lục Vô và Bắc Ly đang chú ý đến nơi này không khỏi lau mồ hôi thay Đồng Quải đang thể hiện, chỉ sợ thằng cha này bị vạch trần. ...

Đối mặt với Đồng Quải tự nhận là đã chiếm lĩnh bờ biển Lưu Ly, trong lòng Hải Vương rất là xoắn xuýt.

Việc thu tiền bảo kê luôn là kẻ mạnh thu của kẻ yếu. Nhưng nếu là thực lực ngang nhau thì hơi bị khó xử.

"Được rồi, nếu Lưu Ly này đã bị Đồng Quải ngươi chiếm cứ thì ta đành nể mặt ngươi vậy, không cần âm linh cũng được!"

Nghe vậy, Đồng Quải không khỏi mỉm cười. Đang định khách sáo mấy câu thì lại thấy Hải Vương lộ vẻ mặt mong chờ.

"Đồng Quải, nghe nói ngươi là hóa thân linh hồn bảo vệ của Bắc Kỳ. Ta vẫn luôn muốn biết ngươi mạnh cỡ nào. Nếu hôm nay ta đã đến đây rồi thì không bằng chúng ta luận bàn thử xem?"

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Đồng Quải lập tức cứng đờ.

"Ờm... Luận bàn thì khỏi đi, con người ta rất lười, không thích luận bàn đâu."

"Sao có thể không được chứ! Đã lâu rồi ta không gặp đối thủ nào xứng tầm, nếu đã gặp ngươi thì ta đương nhiên phải lĩnh giáo một phen rồi."

Hải Vương nói rồi thò tay chỉ vào một phía trên bờ biển Lưu Ly: "Không bằng chọn ở bờ biển đi. Nói thế nào thì đây cũng là lãnh địa của ngươi, đánh nhau ở đây không tiện lắm đâu."

Lúc này, trong lòng Đồng Quải chỉ còn lại hàng loạt "đê ma ma", nhưng nếu nó không ra tay thì nhất định sẽ khiến Hải Vương nghi ngờ, chỉ có thể ho khan mấy tiếng: "Hải Vương đại nhân, chẳng giấu gì ngươi, gần đây bản vương đang củng cố tu vi để tập trung đột phá Quỷ Hoàng. Tạm thời bây giờ không nên vận dụng vũ lực thì hơn."

Bình Luận (0)
Comment