Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 231 - Chương 231: Sự Phẫn Nộ Của Người Chơi Bình Dân

Chương 231: Sự phẫn nộ của người chơi bình dân Chương 231: Sự phẫn nộ của người chơi bình dân

"Thế bây giờ phải làm sao đây?" Tiểu Sát, người không hề có khả năng quyết sách lại hỏi.

"Né tránh trước đã, cố gắng đừng nổi xung đột với họ. An toàn là trên hết!"

Hai người lập tức co người trốn sau tảng đá, lẳng lặng nghe tiếng phép thuật và thân xác va chạm vào nhau cùng với tiếng hò hét của những người chơi.

Lúc này, Tôn Khởi đang chữa trị cho đồng đội bỗng nhăn mũi, dời mắt về phía tảng đá lớn.

"Đại ca, chỗ đó cũng có một con Sát Ác, tôi ngửi thấy mùi thi khí nồng nặc luôn!"

"Đi xem thử đi, đừng bị đánh lén. Chúng ta thu phục con này trước đã!" Cổ Ngữ nói rồi thân hình lóe lên, xuất hiện đằng sau Sát Ác Hung Linh, tung một quyền thật mạnh.

Nghe vậy, Tôn Khởi nhảy xuống từ trên không trung rồi chạy về phía tảng đá lớn.

Để bảo đảm an toàn, Tôn Khởi vô cùng cẩn thận. Đầu tiên là nhảy lên trên tảng đá từ phía khác, sau đó chậm rãi thò đầu ra nhìn xuống dưới.

Nhất thời, sáu con mắt đối diện nhau. Ba người đồng thời cả kinh.

"Người Luyện Xác!"

"Con cún!"

"Má ơi, một con Bạch Mị!"

Ba người đồng thời kêu lên kinh ngạc.

"Suỵt! Đừng tiết lộ nhé, người anh em cún con." Hồ Hạch cười làm lành thì thầm.

Tôn Khởi thấy thế thì gật đầu một cách trịnh trọng, sau đó ngửa mặt lên trời thét dài: "Đại ca, thằng khốn Người Luyện Xác ở đây nè! Mọi người mau tới đây, tôi bắt được hắn rồi nè!"

"Chạy!"

Hồ Hạch lập tức chạy trốn. Nhưng ánh mắt Tôn Khởi chợt hung ác, há mồm cắn vào tay anh ta, mặc cho Hồ Hạch có vùng vẫy thế nào cũng không thể ném đi được.

Nếu nói ai căm hận Hồ Hạch nhất thì không thể nghi ngờ chính là những người chơi bình dân. Thân là một trong số những người chơi bình dân, ánh mắt Tôn Khởi đã trở nên đỏ ngầu.

Tiền nuôi thuyền còn chưa thấy đâu, bây giờ mày còn muốn tao phải nuôi nhà, nuôi môn thần nữa! Thù này không đội trời chung!

Nghe thấy ba chữ "Người Luyện Xác", các thành viên trong tiểu đội Thần Thoại đang vây công Sát Ác Hung Linh không khỏi sửng sốt, sau đó kéo nhau bao vây xung quanh tảng đá, ngay cả Sát Ác Hung Linh cũng không ngó ngàng gì nữa. ...

Thấy vậy, sắc mặt Tiểu Sát thay đổi, muốn chạy trốn ngay lập tức, nhưng bị Hồ Hạch dùng tay còn lại giữ lấy: "Đại ca, cùng nhau đi mà!"

Tiểu Sát đang định kéo anh ta đi lại phát hiện bên cạnh tảng đá hiện ra rất nhiều người, thậm chí trong có một người còn là hình thái phân thân của Ác Thần đã đánh bại Hạn Bạt.

Sắc mặt Tiểu Sát lập tức trắng bệch, thì thào "Người anh em bảo trọng nhé" rồi xoay người vắt chân lên chạy, chỉ trong tích tắc đã mất hút trong tầm mắt của anh ta.

Đường đường là Quỷ Tướng mà đã sợ tới mức chạy mất dạng rồi à?

Hồ Hạch không khỏi đau đớn. Đê ma ma, lúc trước ở trong hang động đã thề thốt rằng sau này là anh em với nhau, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu đâu rồi?

Còn đám người công hội Thần Thoại thấy tội phạm truy nã toàn server Hồ Hạch thì vẻ mặt đều trở nên dữ tợn, nhanh chóng đến gần anh ta.

Thấy vậy, trái tim Hồ Hạch đập thình thịch.

Anh ta biết hiện giờ mình nhất định không thể chết được. Nếu chết thì điểm hồi sinh của anh ta chính là ở Minh Phủ. Anh ta có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng khủng bố là mình bị canh chừng thi thể, không tài nào trốn thoát khỏi khu an toàn được.

"A, cún mày nhả ra đi!" Hồ Hạch đập lên đầu con cún, muốn thoát khỏi chiêu cắn xé này để có thể chạy trốn.

Tôn Khởi rên rỉ, cắn chặt hơn nữa.

Hết cách rồi, Hồ Hạch vỗ túi đựng xác, triệu hồi bốn thi linh trong tay mình. Trong đó ba con Chiến Binh Thi Hài nhằm về phía đám người của công hội Thần Thoại, còn thi linh Sát Na thì túm lấy miệng chó của Tôn Khởi rồi bắt đầu dùng sức.

Thấy thi linh Sát Na, Tôn Khởi nhất thời mở to mắt, hai hàm trên dưới cũng bị tách ra bằng sức mạnh.

"Cút đi mày!" Hồ Hạch thoát khỏi trói buộc, lập tức nhảy lên đá Tôn Khởi bay ra ngoài, sau đó giơ tay kháp quyết: "Nổ!"

Ba Chiến Binh Thi Hài đã đến gần công hội Thần Thoại lập tức nổ tung, khói bụi mịt mù. Hồ Hạch lập tức bắt lấy cơ hội này điên cuồng chạy trốn về phía Đông.

"Khụ khụ! Thối quá!"

Chờ đến khi đám người công hội Thần Thoại chui ra khỏi sương mù dày đặc thì lại phát hiện con cún đang trợn mắt há mồm đứng trên mặt đất, còn Hồ Hạch thì đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

"Cún, người đâu rồi?" Cổ Ngữ vội hỏi.

"Đại ca, thằng nhóc này to gan hết sức!" Tôn Khởi đã kinh ngạc tới mức không kịp ngậm miệng lại.

"Ý là sao? Tôi hỏi cậu nó chạy về hướng nào rồi?" Cổ Ngữ ngạc nhiên.

"Đại ca, anh biết vừa rồi tôi nhìn thấy gì không? Sát Na đó, đầu của Sát Na bị thằng nhóc đó ăn trộm mất tiêu! Đó là biểu tượng chiến dịch Giáng Sinh của chúng ta mà!"

Dáng vẻ của con cún vẫn là "tôi đã khiếp sợ tới mức không thể nhúc nhích được nữa".

"Đầu của Sát Na á?"

Ban đầu Cổ Ngữ còn ngơ ngác, nhưng ngay sau đó ánh mắt cũng lộ vẻ khiếp sợ.

Bình Luận (0)
Comment