Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Quỷ Tướng Sát Ác

Chương 239: Quỷ Tướng Sát Ác Chương 239: Quỷ Tướng Sát Ác

"Được!" Tiểu Sát lập tức vui vẻ cười nói.

"Nào, chúng ta đi lấy ngọc thôi!" Cổ Ngữ liếc nhìn Hồ Hạch rồi nói với Tiểu Sát.

Tiểu Sát gật đầu, sau đó cầm lấy vai Cổ Ngữ.

"Tôi dẫn cậu đi!"

Nói rồi, gã cầm vai Cổ Ngữ, thân thể bay lên cao rồi lao ra ngoài thành.

Sau khi hai người biến mất, Hồ Hạch vội triệu hồi thi linh Sát Na ra, cùng nhau đi tới ôm lấy đầu Hạn Bạt, dùng sức kéo hắn ta lên.

Người trong công hội Thần Thoại thấy vậy thì lập tức chạy tới muốn giúp đỡ. Nhưng lúc này, giọng nói của Cổ Ngữ lại vang lên trong kênh giọng nói công hội.

"Các anh em, nhất định đừng giúp đỡ, nhất định đừng!"

Người trong công hội Thần Thoại thấy vậy, tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn bỏ ý định muốn giúp đỡ đi.

"Đứng đực ra đó làm gì thế? Tới giúp cái coi!" Hồ Hạch cố sức kéo Hạn Bạt kêu.

"Ui cha, bụng tui đau quá!"

"Tui cũng thế, đau bụng quá, chẳng lẽ trúng thi độc rồi sao?"

"Ái ái ái, tui cũng thế, bụng đau ghê gớm luôn!"

Thấy đám người công hội Thần Thoại đều ôm bụng ngồi xuống, Hồ Hạch không khỏi sửng sốt, lập tức đưa mắt về phía Mặc Lăng Thiên, người duy nhất còn đứng.

"Tôi... Tôi cũng đau bụng." Nói rồi, Mặc Lăng Thiên cười xấu hổ, chậm rãi ôm đầu ngồi xuống.

Không phải là đau bụng sao? Ôm đầu ngồi xuống làm quần què gì vậy?

Lần này, Hồ Hạch dời mắt về phía con cún đang cắn tay trái của mình.

"Ưm! Ưm đau răng!" Con cún nói bằng giọng như nghẹt mũi.

"Kệ nó!" Lúc này, trong mắt Hồ Hạch chỉ có mình Hạn Bạt. Anh ta dùng hết sức mạnh để kéo Hạn Bạt từng chút một ra khỏi lỗ dưới quan tài.

"Rầm!" Thân thể cao lớn của Hạn Bạt rơi xuống đất khiến mặt đất chấn động.

Đúng lúc này, bên trong quan tài máu chợt hiện lên mười hai viên ngọc xoay tròn. Chúng khẽ run rẩy rồi chậm rãi bay lên không trung, sau đó bỗng co rút lại rồi va chạm vào nhau.

"Bùm!" Thi khí dày đặc phả vào mặt khiến tất cả mọi người ở đây đều híp mắt lại.

"Vù! Vù!"

Lúc này, mười hai viên ngọc xoay tròn theo hướng ngược chiều kim đồng hồ rồi bay lên cao. Khi lên đến trời cao thì bỗng nổ tung, mười hai viên ngọc bay về phía mười hai hướng trên đất Bắc Kỳ như sao băng vậy.

Ngay sau đó, ở nơi xa từng cây cột thi khí phóng lên cao trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hơn nữa lần này có khoảng mười hai cột.

[Cảnh cáo toàn server: Phong ấn Sát Ác đã bị người chơi Hồ Hạch phá hủy triệt để, mười hai thi trụ hàng lâm, xin những người chơi hãy chú ý an toàn, thế giới bên ngoài vô cùng nguy hiểm!]

[Nhắc nhở của trò chơi: Tình hình Sát Ác xâm lược lần này đã chuyển biến xấu, cần phải phá hủy mười hai thi trụ thì mới có thể giải quyết đợt xâm lược này. (Chú thích: Bên trong mỗi cây thi trụ đều có một con Sát Ác Thi Tướng thực lực Quỷ Tướng sơ kỳ trấn giữ!]]

[Nhắc nhở 2 của trò chơi: Gần đây, Minh Phủ rất có thể sẽ bị Sát Ác xâm lăng với quy mô lớn, xin những người chơi hãy chuẩn bị sẵn sàng để phòng ngự]

Khi mười hai cây cột thi khí xuất hiện, Sát Ác Âm Binh rơi xuống như mưa rào với diện tích lớn hơn nữa. Vô số người chơi ở dã ngoại có thể nói là hoàn toàn trúng chiêu trong tình trạng ngu người, bị quân đoàn Sát Ác rơi xuống từ trên trời giết chết, biến thành tia sáng trắng thoát khỏi game.

Giờ khắc này, đám người Mặc Lăng Thiên cuối cùng cũng hiểu được mục đích của đại ca bọn họ, trong lòng không khỏi may mắn, tí nữa thì bị treo trên danh sách thông báo toàn server rồi, thật là quá mạo hiểm!

Nụ cười bởi vì chiếm được Hạn Bạt trên mặt Hồ Hạch cứng đờ trong chớp mắt.

Sau đó anh ta quay đầu, nhìn đám người công hội Thần Thoại với vẻ bi phẫn.

"Tôi không biết, tôi không tham dự vào, không có đâu!"

"Cũng không liên quan gì tới tôi hết! Ông không thấy trong nhắc nhở chỉ có mỗi ông thôi sao?"

"Đúng thế, đều do số mệnh cả, cũng không thể trách chúng tôi được! Nếu không phải do đau bụng thì chúng tôi nhất định sẽ giúp ông!"

"Đúng đấy đúng đấy, ý trời đã vậy thì phải chịu thôi, không thể kháng cự lại được đâu! Người anh em à, xin chia buồn với cậu!"

"Người anh em, kìm nén cơn đau, nghênh đón cuộc sống mới với nụ cười trên môi nào!"

Giờ khắc này, Hồ Hạch cảm thấy mình sắp nổ tung luôn rồi.

Thật sự sắp tiêu đời rồi sao? Gây họa càng ngày càng lớn, có còn chỗ đứng dành cho mình trong game này nữa không?

"Ahhhhhhh, kệ tía nó!" Nghĩ đến đây, đôi mắt Hồ Hạch đỏ ngầu nhìn chằm chằm về phía niềm hy vọng duy nhất của anh ta - Hạn Bạt.

Nhưng lúc này, một bóng người giáng xuống từ trên trời, nghiêng ngả chạy đến bên cạnh quan tài máu, tuyệt vọng nhìn vào bên trong.

"Đại ca, anh nghe em giải thích đã!"...

"Đại ca, anh nghe em giải thích đã!"

Nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Tiểu Sát, Hồ Hạch vội nói.

"Cậu nói đi!" Tiểu Sát dần siết chặt nắm đấm.

"Tại Hạn Bạt ra tay trước!"

"Ngay sau khi anh rời đi, Hạn Bạt bỗng động đậy, sau đó thân thể đột nhột nhảy lên cao rồi chui ra khỏi lỗ thủng này. Khi đó em muốn ngăn hắn ta lại ngay lập tức, nhưng nề hà thực lực không đủ, không thể làm được gì hết."

Bình Luận (0)
Comment