Cửu Đầu Xà ở cách đó không xa thấy vậy thì cũng vội chui vào khe đất, chỉ thò cái đầu nhỏ ra ngoài, lẳng lặng quan sát bên ngoài.
Cảm nhận được hơi thở đang tản ra ở cách đó không xa, trái tim của Quỷ Vương Bàn Thạch lại đập thình thịch. Sau đó y chậm rãi uốn người, nhìn về phía tản ra hơi thở đó.
Song khi thấy cảnh tượng ở cách đó không xa, y nhất thời mở to con mắt.
Chỉ thấy trên điểm hồi sinh ở Minh Phủ, Hồ Hạch đang chống cằm ngồi xổm trên mặt đất, quan sát tỉ mỉ thi thể của Hạn Bạt, đồng thời suy nghĩ rốt cuộc phải làm sao thì mới có thể luyện hóa thi thể này.
Hiện giờ anh ta thậm chí không dám bước ra khỏi khu an toàn, chỉ còn trông cậy vào việc luyện hóa Hạn Bạt để báo thù mà thôi. Thế nên anh ta nghiên cứu vô cùng nghiêm túc, thỉnh thoảng còn lấy sách cổ ra vừa đọc vừa đối chiếu.
Ở nơi xa, Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà đã trợn tròn mắt.
Từ hơi thở mà thi thể đỏ thẫm đó tản ra, họ có thể khẳng định rằng đó chắc chắn là Hạn Bạt. Cho dù linh hồn đã tan rã, nhưng sao họ lại không cảm nhận được năng lượng dao động mà thân xác của cường giả cấp Quỷ Hoàng tản ra chứ!
Nhìn Hồ Hạch đang chỉ trỏ vào thân xác Hạn Bạt ở cách đó không xa, thỉnh thoảng lại tức giận giơ chân đạp một phát, Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà đã sợ tới mức ngu người.
Nơi này thật đáng sợ!
Suy nghĩ này đồng thời hiện lên trong đầu hai Quỷ Vương lẻn vào nơi này.
Trước đó là Quỷ Vương Đồng Quải đứng đầu Bắc Kỳ đã khiến họ sợ chết khiếp rồi, bây giờ ngay cả thi thể cổ xưa mà ngay cả Vua Bắc Kỳ cũng chưa chắc chiến thắng cũng xuất hiện, thế này thì hơi bị đáng sợ quá rồi.
Họ sống ở đất Bắc Kỳ rất nhiều năm rồi nên cũng từng hiểu biết về Hạn Bạt.
Ai cũng biết ở nơi mai táng có một thi thể cổ xưa vô cùng mạnh mẽ. Tuy rằng thi thể này là một mối đe dọa khổng lồ, song Vua Bắc Kỳ lại chưa bao giờ chủ động mạo phạm hắn ta.
Ngày xưa Vua Bắc Kỳ từng nói rằng tu vi của thi thể cổ xưa đó đã đạt tới cảnh giới Quỷ Hoàng từ rất lâu rồi. Tuy rằng hắn ta đã bị trọng thương, nhưng với thực lực của mình thì chưa chắc đã có thể chiến thắng nó.
Cho nên trong mắt của Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà thì Hạn Bạt đáng sợ không thua kém Vua Bắc Kỳ chút nào.
Nhưng cảnh tượng bây giờ lại quá kích thích. Linh hồn của Hạn Bạt lại bị bóc ra, còn thân xác thì đang bị đùa bỡn!
Thế lực bí mật! Quả nhiên là thế lực bí mật!
Quỷ Vương Bàn Thạch cảm thấy mình đã phát hiện quá nhiều bí mật nên trong lòng rất là hoảng sợ. Y liên tục nhìn xung quanh, chỉ sợ mình sẽ bị phát hiện rồi bị diệt khẩu.
Thế lực mới ở Minh Phủ này mạnh quá nhiều so với tưởng tượng của họ.
Giờ khắc này, Quỷ Vương Bàn Thạch coi như hiểu được.
Tại sao thế lực mới này còn dám xâm nhập vào Bắc Vực để chém cây sau mấy lần cảnh cáo của mình. Thì ra là vì chúng hoàn toàn không hề sợ hãi.
Nhưng nếu thi thể Hạn Bạt đã xuất hiện ở đây rồi thì Bàn Thạch lại có một điều khó hiểu khác.
Rốt cuộc là ai đã xử lý Hạn Bạt?
Chẳng lẽ là kẻ đang sống trong Phủ Quân Điện sao? Có khi nào hắn chính là Vua Bắc Kỳ đã chết không?
Lúc này, Bàn Thạch bỗng không dám đi vào đó nữa. Thế này thì đáng sợ quá rồi. Y sợ mình vào đó rồi cũng sẽ bị rút mất linh hồn, biến thành một thi thể mặc cho người khác đùa bỡn.
Hơn nữa, vừa vào Minh Phủ mà mình đã gặp phải Đồng Quải và Hạn Bạt rồi, thế thì có phải là trong Minh Phủ này vẫn còn có thứ khác càng đáng sợ hơn không? Y không dám cam đoan về điều đó.
Bàn Thạch lại liếc nhìn Phủ Quân Điện rồi lặng lẽ rút rễ cây ra khỏi mặt đất, sau đó vội vàng chạy ra ngoài Minh Phủ.
Không thể ở đây được nữa! Bằng không sẽ khó mà giữ được cái mạng nhỏ này.
Song mới chạy được mấy bước thì Quỷ Vương Bàn Thạch lại đứng hình.
Nhìn cái đầu nhỏ thò ra từ khe đất, Quỷ Vương Bàn Thạch không khỏi chảy mồ hôi lạnh.
Cửu Đầu Xà Vương cũng phát giác ra hình như mình đã bị phát hiện rồi, nhất thời hoảng sợ nhìn Quỷ Vương Bàn Thạch.
Hai Quỷ Vương cứ thế nhìn nhau, trong lòng đồng thời hiện lên một ý nghĩ.
"Tiêu đời! Ta bị phát hiện rồi! Hắn ta có thể gọi người khác không nhỉ? Có khi nào sẽ giết ta để giệt khẩu không?"
Hai Quỷ Vương cứ thế đối diện nhau, đều tưởng rằng đối phương chính là lực lượng ngầm của thế lực mới ở Bắc Kỳ này. Bây giờ mình âm thầm lẻn vào bị phát hiện, có lẽ sẽ bị diệt khẩu mất.
Nhìn nhau khoảng chừng năm phút, Quỷ Vương Bàn Thạch bỗng quát lên một tiếng, thân hình chợt phồng lên, hiện ra nguyên hình.
Mà Cửu Đầu Xà Vương cũng duỗi thân thể không ngừng phóng to, chỉ trong chớp mắt đã biến thành hình thái Cửu Đầu Xà khổng lồ.
Hai người lại đưa mắt nhìn nhau một lát, sau đó đồng thời nhảy lên cao, một kẻ chạy về Bắc Vực Bàn Thạch, một kẻ bay về phía khu Vũ Hóa.