Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 273 - Chương 273: Kỹ Năng Tuyệt Đỉnh

Chương 273: Kỹ Năng Tuyệt Đỉnh Chương 273: Kỹ Năng Tuyệt Đỉnh

"Thật là mạnh! Bất cứ một đứa trẻ nào trong số chúng thì chúng ta đều không thể đánh lại." Bé Bưởi nói khẽ.

"Không thể trêu được, không thể trêu được!" Tiểu Mặc vội gật đầu.

Lúc này, mấy chục đứa trẻ đang đánh nhau trong tuyết bỗng dừng lại, thân hình biến mất tại chỗ rồi lại xuất hiện trước mặt Tiểu Mặc và bé Bưởi.

Mồ hôi lạnh rơi xuống từ trên trán hai người.

"Các người là ai?" Một đứa trẻ lớn hơn chút trong số đó tò mò nhìn hai người hỏi.

"Chúng tôi... Chúng tôi là hậu duệ của Bắc Kỳ." Bé Bưởi không nhịn được nói.

"Hậu duệ của Bắc Kỳ? Cùng bộ tộc à? Nhưng sao hai người trông kỳ lạ vậy?" Cậu bé lại hỏi.

Nghe vậy, hai người không khỏi nghĩ tới trong bảng phân tích có nói Băng Tuyết tộc là hậu duệ của Thần tộc Bắc Kỳ.

"Thế tại sao mấy đứa lại đánh nhau?" Bé Bưởi hỏi ngược lại.

"Đánh nhau mà còn cần lý do sao? Bọn ta chỉ muốn đánh nhau thôi!" Nói rồi cậu bé lớn hơn chút kia một tay quất bay một đứa trẻ khác ra ngoài.

Đứa trẻ bị đập bay kia rơi xuống đất rồi chợt biến mất, lại xuất hiện bên cạnh nó rồi đấm thẳng vào mặt nó.

"Rầm!"

Nhất thời, trận đánh hội đồng lại bắt đầu. Cảnh tượng hỗn loạn, mấy chục người lại nhào vào quần ẩu nhau.

Bé Bưởi: "..."

Tiểu Mặc: "..."...

Nhìn các cậu bé của Băng Tuyết tộc lại nhào vào nhau rồi giơ nắm đấm đánh nhau, Tiểu Mặc và bé Bưởi đều sững sờ.

"Có vẻ như dân cư ở đây đều khá là dũng mãnh đấy nhỉ." Tiểu Mặc ngạc nhiên nói.

Nghe vậy, bé Bưởi phản xạ gật đầu.

Nhưng nếu đã gặp Băng Tuyết tộc rồi thì họ không có ý định rời đi nữa, chuẩn bị chờ bọn trẻ chiến đấu xong rồi hỏi thăm xem thử có thể tìm thấy tin tức về bộ tộc Nguyền Rủa hay không.

Kết quả trận đánh hội động này kéo dài khoảng hơn nửa giờ. Nếu không phải có dược tề giúp đỡ thì có lẽ bọn Tiểu Mặc sẽ không thể chịu nổi trong cơn gió lạnh này.

Đánh nhau xong, đám trẻ lại xuất hiện trước mặt hai người.

"Tộc nhân đến từ bên ngoài, để ta dẫn các ngươi đi gặp Băng trưởng lão. Hãy đi theo bọn ta nào." Cậu bé cao to cầm đầu nói.

"Bốp!" Lúc này, một người giơ chân lên đạp cho cậu bé đó ngã xuống đất.

"Ta cảm thấy nên dẫn họ đi gặp Tuyết trưởng lão thì tốt hơn..."

Nó còn chưa dứt lời thì đã bị một đứa trẻ khác đè xuống đất, bắt đầu đấm vào mặt.

"Băng trưởng lão! Băng trưởng lão!"

Lúc này, cậu bé đứng đằng sau kéo lấy đứa trẻ đang đánh người, bắt đầu đánh vào đầu nó.

"Tuyết trưởng lão! Tuyết trưởng lão!"

Tiểu Mặc: "..."

Bé Bưởi: "..."

Hỗn chiến lại bắt đầu bùng nổ.

Cảnh tượng không vừa ý là nhào vào đánh nhau này khiến Tiểu Mặc và bé Bưởi sợ ngây người.

Tuy rằng các cậu bé Băng Tuyết tộc này không có năng lực thao túng nguyên tố, nhưng chỉ dựa vào năng lực thân xác thôi đã mạnh tới mức đáng sợ rồi. Tiếng đấm đá "bịch bịch" vang lên cảm giác hoàn toàn không giống như đang đùa giỡn chút nào, là thật sự muốn mạng của đối phương.

Lại đánh nhau khoảng nửa giờ, chờ tới khi chúng cảm thấy đã đánh đủ thì mới bắt đầu dừng tay rồi lại đi tới trước mặt bọn Tiểu Mặc.

Lần này, họ còn chưa kịp nói gì thì Tiểu Mặc đã chủ động nói: "Các vị anh em đồng tộc, bọn tôi đi gặp Băng trưởng lão trước rồi lại gặp Tuyết trưởng lão nhé?"

Tiểu Mặc sợ nếu mình không nói thế thì đám trẻ Băng Tuyết tộc này sẽ lại đánh nhau thêm ván nữa vì vấn đề này.

"Thế được rồi." Có mấy đứa trẻ trông có vẻ thất vọng.

Sau đó dưới sự dẫn dắt của họ, hai người bắt đầu tiếp tục đi sâu vào Vực Sâu Lạnh Giá.

Nhưng càng đi sâu vào bên trong thì nhiệt độ càng giảm mạnh. Khi thấy lâu đài băng tuyết nguy nga ở nơi xa, bọn Tiểu Mặc cuối cùng cũng thở ra một hơi.

Suốt quãng đường, họ hoàn toàn không dám ngừng dùng thuốc. Không thì lượng máu sẽ rơi tạch tạch, không chịu được một phút thì họ đã về lại chỗ cũ rồi.

Đến cổng thành Băng Tuyết, cậu bé cầm đầu vung tay lên, cổng thành bỗng bắt đầu vặn vẹo, không gian xung quanh rung lên như gợn sóng, tòa lâu đài băng tuyết ở đằng trước như một bức tranh bị xé rách, cuối cùng xuất hiện trước mặt bọn Tiểu Mặc là một thôn xóm được xây bằng tảng băng.

Điều này khiến hai người rất ngạc nhiên. Thì ra tòa lâu đài nguy nga ở bên ngoài chỉ là ngụy trang, thôn xóm ở bên trong mới là chân thật. Nhưng trời tuyết bao la thế này, rốt cuộc họ ngụy trang cho ai xem?

Sau đó dưới sự dẫn dắt của các cậu bé, hai người đến trước một tòa nhà băng. Cậu bé cầm đầu giơ chân đá vào cửa nhà, đồng thời còn kêu lên: "Băng trưởng lão, có nhà không?"

"Rầm!" Vụn băng văng tung tóe, cánh cửa lập tức vỡ toang.

Trong phòng, hai ông lão tóc trắng chậm rãi quay lại nhìn về phía cửa.

"Í? Tuyết trưởng lão cũng ở đây à? Vốn còn định lát nữa sẽ đi đạp cửa nhà ngươi nữa kìa!" Cậu bé cầm đầu gãi đầu, vẻ mặt thật thà.

Ông lão tóc trắng tên là Tuyết trưởng lão cười phá lên, quay sang nhìn Băng trưởng lão.

Bình Luận (0)
Comment