Nói rồi Ngạo Kiếm vung tay lên, chín thanh linh kiếm tự động tản ra sau lưng, xếp thành hình quạt lơ lửng trong không trung.
Tiểu Mặc và bé Bưởi đưa mắt nhìn nhau. Sau đó thân hình bé Bưởi chậm rãi hòa tan vào trong cái bóng của Tiểu Mặc. Trên tay trái của Tiểu Mặc cũng xuất hiện con dao găm của bé Bưởi.
Trận chiến bắt đầu. Ngạo Kiếm bấm kiếm quyết, chín thanh linh kiếm bay lên ở sau lưng rồi dừng trên đỉnh đầu. Còn ánh mắt của anh ta thì liên tục nhìn theo Tiểu Mặc đang nhanh chóng tiếp cận anh ta theo quỹ đạo zigzag.
"Tìm được rồi!"
Lúc Tiểu Mặc đến gần người, Ngạo Kiếm chợt nắm lấy không trung, một thanh linh kiếm màu đỏ hiện lên trong tay anh ta rồi bất chợt đâm sang bên trái. Một kích này dừng ngay tại chỗ dừng chân tiếp theo trên con đường đột kích của Tiểu Mặc.
"Phập!"
Chữ số bằng máu hiện lên, Tiểu Mặc bị giảm hơn 100 điểm máu. Song Tiểu Mặc lại mỉm cười, bóng đen dưới chân cậu ta vươn ra, xuất hiện sau lưng Ngạo Kiếm. Tiếp đó bé Bưởi chui ra từ trong đó, một phát đâm lén ngay sau lưng Ngạo Kiếm ở góc độ xảo quyệt nhất.
Ngạo Kiếm khẽ rùng mình, vội vàng triệu hồi linh kiếm. Lại phát hiện Tiểu Mặc ở đằng trước cũng giơ dao găm lên đâm về phía cổ anh ta.
Hai mặt đều bị tập kích, song Ngạo Kiếm vẫn không sợ hãi, chín thanh linh kiếm đằng trước cùng xoay tròn đâm về phía Tiểu Mặc. Anh ta định giết chết Tiểu Mặc trước.
Lúc này, cảnh tượng khiến những người chơi đang quan sát bên ngoài khiếp sợ xuất hiện.
Chỉ thấy thân hình Tiểu Mặc chợt mơ hồ, sau đó người trước mặt Ngạo Kiếm lại là bé Bưởi vốn đang bày ra tư thế đỡ, còn Tiểu Mặc vốn đang ở trong tư thế tấn công lại đổi vị trí, sau đó lập tức đâm trúng lưng Ngạo Kiếm.
- 266 (Bé Bưởi)
- 198 (Ngạo Kiếm)
Hai con số bằng máu hiện lên trên đầu hai người.
Khán giả ngoài sân thấy rất rõ lần giao chiến này.
Trên thực tế sau khi phân thân, bé Bưởi đứng sau Ngạo Kiếm hoàn toàn là chiêu nghi binh. Khi Tiểu Mặc bày ra tư thế tấn công, cô đã thu dao găm lại rồi làm tư thế phòng ngự, sau đó hai người dịch chuyển vị trí.
Họ hoàn toàn là tâm linh tương thông nên khi đột nhiên thay đổi vị trí thì thật sự quá mức bất ngờ. Cho dù là Ngạo Kiếm thì cũng không thể ngăn cản được nên vẫn bị đâm trúng.
Cuộc chiến vẫn đang tiếp tục. Lúc này bé Bưởi bị chín thanh linh kiếm đánh văng ra ngoài, thân hình của cô cũng bắt đầu mờ dần, người bị bay ngược ra ngoài biến thành Tiểu Mặc. Sau đó Ngạo Kiếm lại cảm thấy trên lưng đau đớn, trên đầu lại hiện lên chữ số bằng máu.
Nhưng sát thương vẫn chưa kết thúc, Tiểu Mặc và bé Bưởi vừa đâm lén vừa đánh dấu ký hiệu âm dương lên người Ngạo Kiếm khiến hiệu quả bị động của Ảnh Lưu được phát động ngay lúc này.
Hoa văn âm dương hiện lên, sau đó là một phát nổ tung. Ngạo Kiếm khẽ run lên, lượng máu trực tiếp rớt xuống gần cuối, chỉ còn lại chưa đầy 100 điểm.
Trên diễn đàn:
Nhất Đao Nhập Hồn: Trời đất, còn có thể chơi kiểu đó nữa hả? Một người đâm lén cooldown thì trực tiếp đổi sang người khác đâm lén! Trâu bò quá!
Shin Cậu Bé Bút Chì: Ôi trời ơi, show, show tới mức nổi da gà luôn! Họ có ăn ý với nhau nhanh tới mức đó cơ à? Thật sự bắt đầu thể hiện rồi kìa.
Cậu Bé Dưa Hấu: Ghê ghê ghê, một chiêu nghi binh đổi vị trí, lại một đợt đánh lén hai lần nối tiếp trùng khớp với nhau, thế này thì quá ăn ý rồi!
Một Con Voi Ma Mút: Phục sát đất! Thu đợt thao tác này lại, tôi phải nghiên cứu xem làm thế nào để hóa giải mới được
Lợn Rừng Peggy: Không chừng thật sự có thể chiến thắng Ngạo Kiếm trong trận chiến này cũng nên. Hơn nữa chức nghiệp Ám Ảnh này vốn dùng để làm hoa mắt đối thủ mà. (Ánh mắt mong chờ)
Tuyết Lê Mạnh Nhất: Bỗng dưng muốn kéo bạn giai tới chơi game chung, cùng chuyển chức Ám Ảnh Song Sinh với ổng, vừa khoe yêu đương vừa khoe thao tác. (QvQ)...
Lúc này trận chiến vẫn còn đang tiếp tục. Cho dù là Ngạo Kiếm thì cũng không chịu nổi hai phát đâm lén ăn ý liên tục.
Lượng máu đã chạm đáy, nếu lại thêm một đợt nữa thì anh ta nhất định sẽ trở về hồi sinh.
Nhưng Ngạo Kiếm vẫn không sợ hãi. Anh ta giơ tay trái ra đằng sau, ba thanh linh kiếm vòng lại, đánh bay Tiểu Mặc đang định tấn công thêm lần nữa, sau đó sáu thanh linh kiếm lao về phía bé Bưởi ở đằng trước. ...
Sau khi đánh bay Tiểu Mặc và bé Bưởi, Ngạo Kiếm không giữ lại thực lực nữa mà bắt đầu sử dụng ngự kiếm thuật, dự định kéo giãn khoảng cách để tấn công tầm xa.
Bởi vì anh ta biết nếu lại để cho hai người kia tiếp cận thì với thân pháp như ảo ảnh của họ, mình rất có thể lại trúng chiêu. Mà lượng máu của mình đã không còn đủ để chịu đựng thêm một lần thương tổn nào nữa.
Đúng lúc này, Ngạo Kiếm bỗng cảm thấy chung quanh tối sầm. Bóng tối vô tận bao phủ quanh anh ta, các giác quan như thính giác, thị giác, khứu giác vân vân... đều bị bịt kín.