Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 335 - Chương 335: Định Mệnh

Chương 335: Định Mệnh Chương 335: Định Mệnh

Trong tình trạng tầm nhìn bị giới hạn, Hồ Hạch bật đèn thăm dò trên trán lên.

Một luồng ánh sáng mạnh lập tức bắn về phía trước, chiếu sáng khu vực khoảng 10 mét ở đằng trước.

Nhưng vào lúc này, sắc mặt Hồ Hạch bỗng trắng bệch.

Bởi vì ở cuối ánh đèn, một con mắt cá đường kính khoảng ba mét đang nhìn chằm chằm vào anh ta. Thậm chí có thể thấy rành mạch đường vân của tơ máu trong con mắt đó.

"Má ơi!" Hồ Hạch phun một chuỗi bọt khí ra, trái tim đập thình thịch.

Cảm giác này kích thích hơn xem phim kinh dị nhiều, suýt nữa khiến anh ta sợ tới mức ngất xỉu.

[Cá Vằn Lớn (Linh ngư)]: Linh ngư cỡ lớn hiền lành, sống bằng rong biển, cá tôm loại nhỏ

Dường như bị ánh sáng mạnh quấy nhiễu nên cá Vằn Lớn lắc đuôi rồi nhanh chóng bơi về phía trước, chỉ trong tích tắc đã biến mất khỏi tầm mắt của Hồ Hạch.

Thấy cá Vằn Lớn đã rời đi, Hồ Hạch vẫn chưa hoàn hồn.

Anh ta lấy la bàn ra thì thấy thi khí dày đặc, trong lòng thoáng dơ dự. Anh ta cảm thấy tổ tiên cũng chưa chắc đã liều mạng bằng mình, đào thi thể mà đào ra tận ngoài biển luôn, thế này thì có thể xem như là đang mở rộng nghiệp vụ không nhỉ?

"Dù sao thì chết cũng không sợ!" Hồ Hạch cắn răng, lại bắt đầu lặn xuống dưới.

Tiếp tục lặn khoảng 300 mét, cảm giác đè nén dưới nước bắt đầu xuất hiện khiến Hồ Hạch khó thở. Nhưng nếu đã đến đây rồi thì anh ta đương nhiên sẽ không bỏ cuộc. Thế là anh ta tiếp tục lặn xuống. Mà thi linh Sát Na cũng ngơ ngác bơi theo đằng sau anh ta.

Sau khi lại lặn xuống được một khúc, Hồ Hạch nhìn chiều sâu mặt nước trên bản đồ, phát hiện mình đã đến chỗ cách mặt nước 1200 mét.

Anh ta đang định xuống dưới tiếp thì một luồng ánh sáng màu xanh đậm chiếu rọi từ bên phải khiến Hồ Hạch cả kinh, vội quay đầu nhìn.

Một con tàu ma tồi tàn, mục nát chậm rãi lái tới từ bên phải.

Có vẻ như con tàu ma này thuộc vào thời kỳ rất xa xưa, lớp rêu màu xanh lục dày cộm bao trùm trên thân tàu. Nhưng điều khiến Hồ Hạch cảm thấy kỳ lạ là trên cây cột đã bị gãy một nửa của con tàu ma này vẫn còn treo một chiếc đèn dầu hỏa tỏa ra quầng sáng màu xanh đậm.

Mỗi lần đèn dầu hỏa lắc lư thì phần bóng tối bên trong con tàu lại thoắt ẩn thoắt hiện, như thể có vô số bóng dáng màu đen đang mai phục trong đó và giương nanh múa vuốt mỗi khi ánh đèn chập chờn.

Cảnh tượng quái dị này khiến Hồ Hạch không nhịn được run lên.

"Trò chơi, chỉ là trò chơi mà thôi!" Hồ Hạch thều thào mấy câu để tự cổ vũ cho mình.

Theo con tàu ma dưới đáy biển này càng ngày càng đến gần thì la bàn trên người Hồ Hạch bỗng bắt đầu nhảy lên, trị số biến thành màu đỏ chỉ trong chớp mắt, phát ra tiếng báo động "Bíp! Bíp! Bíp!".

Thi thể của cường giả nằm trong tàu ma? Hồ Hạch thoáng rùng mình.

Nhưng không hiểu sao con tàu ma rợn người này lại khiến anh ta lưỡng lự.

Nhìn tàu ma sắp lướt qua trước mắt mình, Hồ Hạch cắn răng, thầm lải nhải một câu "Nhát gan thì chết đói, to gan thì chết no!".

Sau đó anh ta vươn tay túm lấy thanh gỗ mục trên thân tàu, thân hình của anh ta chậm rãi đi theo con tàu ma về phía trước.

Sau khi giữ vững, Hồ Hạch chậm rãi trèo lên boong tàu.

Bấy giờ Hồ Hạch mới vẫy tay gọi thi linh Sát Na đi theo bên cạnh mình.

Thi linh Sát Na nhận được mệnh lệnh thì lập tức bơi vào bên trong con tàu. Còn Hồ Hạch thì chậm rãi đi theo sau.

Ở trong bóng đêm vô tận của biển sâu nên áp lực tâm lý chắc chắn sẽ rất lớn. Cái này cũng giống như xem phim kinh dị vậy. Tuy rằng biết mọi thứ đều là giả, nhưng cảm giác sợ hãi ập đến vẫn sẽ ảnh hưởng tới bản thân mình. Lúc này Hồ Hạch thậm chí đang ở ngay trong cảnh tượng kinh dị nên bầu không khí quái dị này khiến tinh thần của anh ta căng thẳng tới cực hạn.

"Phù!" Sau khi hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, Hồ Hạch bắt đầu bơi vào trong khoang thuyền.

Đi vào sâu bên trong, Hồ Hạch phát hiện bên trong con tàu ma mục nát này vẫn có những sinh vật nhỏ bé tồn tại bằng rêu, nhưng không gian bên trong rất chật hẹp, tất cả vật thể đều đã thối rữa, chỉ cần chạm nhẹ vào thì sẽ tan rã thành mảnh vụn đục ngầu.

Càng tìm kiếm sâu bên trong thì Hồ Hạch cảm nhận được la bàn chấn động càng mạnh hơn.

Khi bước đến trước một cánh cửa gỗ đã bị ăn mòn mấy lỗ thủng, Hồ Hạch dừng chân lại.

Lúc này thi linh Sát Na bước lên trước thoáng dùng sức, cửa gỗ lập tức vỡ vụn thành từng mảnh rơi vương vãi khắp nơi.

Dưới ánh sáng chiếu rọi, có thể thấy vụn gỗ li ti trôi nổi chung quanh khiến Hồ Hạch không nhịn được quơ tay hất vụn gỗ che khuất tầm mắt ra.

Sau đó anh ta chậm rãi thò đầu vào trong cửa gỗ nhìn xem.

Ánh sáng xuyên qua làn nước đã bị vụn gỗ nhuộm thành màu nâu, một bộ xương khô màu đen chỉ còn một nửa xuất hiện trong tầm mắt của Hồ Hạch.

Bình Luận (0)
Comment