Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 343 - Chương 343: Vua Bắc Kỳ

Chương 343: Vua Bắc Kỳ Chương 343: Vua Bắc Kỳ

...

Đỉnh vách núi Tuyệt Cảnh.

Một bóng người màu đen hiện lên, sau đó nhanh chóng lao về phía hài cốt màu đen bên cạnh tháp trụ.

Lúc này, ông lão tóc trắng cũng xuất hiện, chặn ngay trước mặt bóng người màu đen kia.

"Ta đến lấy lại đồ của ta!" Thân hình Mục Chi Quang hiện ra, nói với ông lão tóc trắng.

"Nghe nói tên nhóc nhà ngươi chạy xuống vực sâu dưới đáy biển, ta còn tưởng rằng ngươi đã chết rồi chứ." Ông lão cười phá lên.

"Ta đến lấy lại thứ thuộc về ta. Lão muốn ngăn ta sao?" Mục Chi Quang đanh mặt.

"Giọng điệu của ngươi khiến ta rất khó chịu đấy! Ta không cho thì ngươi có thể làm gì được ta? Chỉ bằng thân thể không trọn vẹn này, ngươi có thể thắng ta được không?" Ông lão tóc trắng nói không khách sáo.

"Không thắng được!" Mục Chi Quang đáp một cách thành thật.

"Nhưng cho dù thực lực của ta và lão không bằng nhau thì lão cũng không phải là đối thủ của ta!" Có vẻ như Mục Chi Quang cảm thấy quá mất mặt nên lại nói.

Nghe vậy, ông lão tóc trắng không khỏi nở nụ cười: "Ngươi có biết vua Mutter đời trước của quốc gia Mutter Sea các ngươi không? Ngươi cảm thấy thực lực của hắn thế nào?"

Mục Chi Quang gật đầu: "Tộc vương rất mạnh, nếu không phải bị hao hết sinh cơ trong trận chiến với Đào Ngột ngày xưa thì thực của ngài ấy hẳn là chênh lệch không nhiều với ta trong thời kỳ đỉnh phong."

Ông lão tóc trắng nhếch mép cười, sau đó vung tay lên. Đốm sáng rơi lả tả, một màn hình hiện lên.

"Đừng đánh nữa! Ngươi dừng lại đó cho ta! Ta đồng ý nhường bờ biển Lưu Ly cho ngươi, nhất định sẽ không xâm phạm nữa..."

Mục Chi Quang trợn mắt há hốc mồm nhìn dáng vẻ chạy trối chết của tộc vương uy nghiêm trong trí nhớ.

"Biết chưa? Bờ biển Lưu Ly của ông đây cướp được từ chỗ vua Mutter của tụi bay ngày xưa đấy! Cho nên mới nói, thực lực của tên nhóc nhà ngươi còn chưa đủ nhìn đâu!" Ông lão tóc trắng tươi cười dữ tợn.

"Lão..."

Mục Chi Quang siết chặt nắm đấm, nghĩ tới việc lão già này đã từng đối xử với tộc vương của họ như thế, cơn giận lại dâng lên trong lòng hắn ta.

"Sao hả? Muốn đánh nhau à? Ta mà ra tay thì không dừng được đâu nhé, nói không chừng sẽ hành chết ngươi đấy! Suy nghĩ cho kĩ đi!" Ông lão tóc trắng tiếp tục cười dữ tợn đe dọa.

Mục Chi Quang hít sâu một hơi, vẻ mặt trở nên trịnh trọng:

"Vua Bắc Kỳ, hiện giờ ta không phải là đối thủ của lão, nhưng tương lai ta nhất định sẽ vượt qua lão! Tạm thời đặt thân thể này ở đây, sau này ta sẽ lấy lại nó!"

Thấy Mục Chi Quang muốn xoay người rời đi, ông lão tóc trắng bỗng ngăn cản hắn ta: "Ấy, chớ đi, ai bảo ta không cho ngươi! Ngươi muốn lấy đi cũng được, nhưng phải hứa với ta một việc!"

Nghe vậy, Mục Chi Quang cau mày.

"Vua Bắc Kỳ, lão muốn ta hứa việc gì?"

Ông lão tóc trắng cười đê hèn: "Đừng gọi ta là Vua Bắc Kỳ nữa, ta đã không làm từ lâu rồi. Hơn nữa hiện giờ vùng đất Bắc Kỳ không thuộc sự cai quản của ta, hy vọng ngươi hiểu rõ."

"Còn về yêu cầu ấy à, đơn giản lắm, nếu ngươi bùng nổ chiến tranh với Bắc Kỳ thì nhất định không thể đích thân ra tay!"

Nghe vậy, Mục Chi Quang rất kinh ngạc.

"Nếu ngươi đã xuất thế thì chắc chắn là sẽ xây dựng lại quốc gia Mutter Sea, bởi vậy nhất định sẽ nảy sinh xung đột với thế lực ở Bắc Kỳ, ta không quan tâm điểm này, nhưng ngươi phải cam đoan rằng dù thế nào đi chăng nữa thì ngươi không bao giờ được đích thân nhúng tay vào việc này!"

"Nếu lão đã không còn là Vua Bắc Kỳ thì tại sao còn muốn quan tâm tới thế lực mới xuất hiện ở Bắc Kỳ kia?" Mục Chi Quang rất khó hiểu hỏi.

"Đừng hỏi nhiều nữa, chỉ hỏi ngươi có đồng ý hay không! Không đồng ý thì chờ lát nữa ta sẽ mài đống xương đen này thành bột pha nước uống! Gần đây thiếu canxi quá, đã đến lúc phải bổ sung rồi." Vua Bắc Kỳ đe dọa.

"Lão..."

Mục Chi Quang rất uất ức, nhưng không đánh lại được! Cảm giác này thật sự là quá khó chịu.

"Rốt cuộc có đồng ý hay không? Nói dứt khoát đi!" Nói rồi ông lão tóc trắng giơ tay chộp lấy không khí, hút bộ xương đen vào trong tay.

Thấy ngón tay của ông lão tóc trắng đang dần dần cắm vào bộ xương đen, Mục Chi Quang không khỏi run lên. Cả cuộc đời hắn ta đã gặp vô số kẻ địch mạnh, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy kẻ vừa có thực lực mạnh mẽ lại vừa không phong độ như thế này.

Mục Chi Quang hít sâu một hơi rồi gật đầu: "Ta đồng ý, ta sẽ không ra tay. Trả nó cho ta!"

"Ừ, thế mới đúng chứ! Nếu ngươi không đồng ý thì có khi ta lại tháo chủ thể của ngươi thành mấy miếng cũng nên!" Ông lão tóc trắng hài lòng nói.

Mục Chi Quang: "..."

Sau khi nhận lấy bộ xương đen mà lão ta ném tới, ánh mắt Mục Chi Quang lộ ra chút hoài niệm. Bộ xương khô trong tay hắn ta cũng bắt đầu hòa tan, biến thành chất lỏng màu đen ngấm vào cơ thể hắn ta.

Xung quanh tức khắc nổi lên một cơn gió mạnh, năng lượng màu đen bốc lên rồi nhanh chóng khuếch tán, sau đó thoắt cái lại rút vào trong cơ thể Mục Chi Quang.

Bình Luận (0)
Comment