"Xâm phạm cấm địa thì sẽ bị gì?" Con cún không nhịn được hỏi.
"Ta cũng không biết nữa. Có khi sẽ bị Vua Bắc Kỳ xử tử cũng nên!" Liệt Đại Lang lắc đầu.
"Họ tên của Vua Bắc Kỳ trong lời nói của anh là... ?" Cổ Ngữ đã ý thức được điều gì đó.
"Vua Bắc Kỳ đại nhân còn có thể là ai nữa, đương nhiên là Bắc Minh đại nhân rồi!" Liệt Đại Lang lập tức đáp.
Cổ Ngữ và con cún đưa mắt nhìn nhau, bỗng nhớ tới tấm lệnh bài Vua Bắc Kỳ đã quá hạn trên vách núi Tuyệt Cảnh.
"Người anh em, chẳng lẽ anh không biết Bắc Minh đại nhân đã xuống mồ từ lâu rồi sao?" Con cún thử thăm dò.
Lúc con cún nói thế, trái tim Cổ Ngữ chợt đập "thịch" một phát, muốn ngăn lại thì đã muộn rồi. Chỉ thấy Liệt Đại Lang chợt lóe lên, đi đến bên cạnh con cún, giơ anh ta lên bằng một tay rồi đập cho một trận nhừ tử.
"Áu áu áu!" Con cún ra sức giãy giụa kêu thảm thiết, nhưng anh ta hoàn toàn không thể chống lại sức mạnh của Liệt Đại Lang nên chỉ có thể tuyệt vọng đưa mắt nhìn Cổ Ngữ.
Thấy vậy, Cổ Ngữ im lặng lùi lại một bước.
Sau khi đánh cho con cún hấp hối, Liệt Đại Lang mới ném anh ta xuống đất: "Con thú nhỏ, ta khuyên ngươi nên lương thiện, sau này ăn nói cẩn thận vào. Nếu còn dám bất kính với Vua Bắc Kỳ đại nhân thì ta sẽ đánh chết ngươi đấy!"
Nghe vậy, con cún nằm co ro trên mặt đất khóc thầm, không dám nói tiếp nữa.
Đây có còn là cuộc sống của con người nữa không vậy? Nói thật mà cũng bị đánh!
Lúc này, Liệt Đại Lang đưa mắt nhìn sang Cổ Ngữ.
Cổ Ngữ lập tức nói: "Còn sống, sống khỏe mạnh nữa là đằng khác! Khu vực Bắc Kỳ bây giờ quốc thái dân an dưới sự thống trị của ngài ấy!"
Liệt Đại Lang gật đầu: "Được rồi, nếu các ngươi đã không biết quy củ thì ta cũng không trách các ngươi. Ra ngoài đi!"
Nếu đã đến đây rồi thì đương nhiên Cổ Ngữ không muốn đi một chuyến tốn công vô ích. Anh ta lập tức cất lời: "Tôi nghe nói các anh có đá Liệt Thổ. Tôi bằng lòng dùng linh tài khác để trao đổi với các anh, các anh có chịu không?"
Nghe vậy, Liệt Đại Lang không khỏi sửng sốt, lập tức nói: "Ngươi có thể trao đổi những loại linh tài nào?"
Cổ Ngữ thấy có hy vọng nên lập tức lấy một đống linh tài từ trong không gian ra: "Thứ gì cũng có. Các anh muốn cái gì?"
Liệt Đại Lang liếc nhìn đống linh tài mà Cổ Ngữ lấy ra, sau đó quay sang chỗ người vợ đứng ở cách đó không xa đang ôm Liệt Tiểu Lang bị đập ngất xỉu.
"Hỏi tộc trưởng thử xem. Ta cũng không rõ nữa." Người phụ nữ lắc đầu đáp.
"Tuy rằng đối với bộ tộc chúng ta mà nói đá Liệt Thổ không quý giá, nhưng chúng ta không thể quyết định có thể trao đổi hay không. Nhưng ta có thể dẫn các ngươi đi gặp tộc trưởng, xem thử tộc trưởng sẽ làm thế nào!" Liệt Đại Lang quay sang nói với Cổ Ngữ.
Cổ Ngữ vội vui sướng gật đầu, sau đó xách con cún đang nằm trên mặt đất lên, đi theo Liệt Đại Lang về phía trước. ...
Đi theo đám người Liệt Đại Lang khoảng chừng nửa giờ, hai người Cổ Ngữ rốt cuộc cũng đi đến nơi ở của bộ tộc Liệt Thổ.
Đây là trú địa của một bộ tộc khổng lồ, bên trong ngoài những căn nhà được xây dựng từ bùn đất ra thì còn có một tòa bảo tháp cao vút đứng sừng sững. Hai người Cổ Ngữ đi trên đường gợi ra sự chú ý của rất nhiều người của Liệt Thổ tộc.
Liệt Đại Lang dẫn hai người Cổ Ngữ đến trước một tòa bảo tháp rồi dừng chân lại, sau đó quỳ một chân xuống trước bảo tháp, cao giọng quát lên: "Tộc vương, có người ngoài cầu kiến. Họ muốn dùng linh tài để trao đổi đá Liệt Thổ của bộ tộc chúng ta!"
Ngay sau đó, trong bảo tháp vang lên động tĩnh, cửa phòng cũng được mở ra, một người khổng lồ thân hình cao to bước ra.
Thấy vậy, Cổ Ngữ đảo mắt nhìn hắn ta.
[Liệt Sơn (Quỷ Hoàng trung kỳ)]
Mô tả về nhân vật: Vua của Liệt Thổ tộc, chủng tộc thượng cổ Bắc Kỳ, đã từng tham dự vào trận chiến tranh đoạt vị trí Vua Bắc Kỳ đời thứ nhất, là một trong những ứng cử viên sáng giá nhất cho vương vị. Sau khi bại trận đã tự nguyện thề trung thành không bao giờ phản bội Vua Bắc Kỳ!
Trạng thái của nhân vật: Bình thường
Sau khi Liệt Sơn xuất hiện, Liệt Đại Lang cung kính cúi đầu trước mặt hắn ta.
"Là ngươi muốn đá Liệt Thổ ư?" Liệt Sơn cúi đầu đưa mắt nhìn Cổ Ngữ.
"Đúng vậy, chỗ tôi có rất nhiều linh tài, ngài có muốn..."
Cổ Ngữ còn chưa dứt lời thì đã bị Liệt Sơn phất tay ngắt lời, sau đó hắn ta thò tay chỉ vào con cún: "Ta không cần linh tài của ngươi. Ta có thể cho ngươi rất nhiều đá Liệt Thổ, chẳng qua phải đổi bằng thú cưng "Bạch Mị" của ngươi!"
Con cún đang hấp hối nghe thấy câu này thì lập tức tỉnh táo, thò móng vuốt ôm lấy tay Cổ Ngữ.
Cổ Ngữ liếc nhìn con cún, tuy rằng rất muốn bán đứng anh ta, nhưng cuối cùng vẫn nói: "Tộc trưởng Liệt Thổ, đây là bạn của tôi nên e rằng không thể cho ngài được. Nhưng tôi có thể cho ngài rất nhiều linh tài để trao đổi đá Liệt Thổ!"