...
Trên chiến trường, có hai vị cường giả Quỷ Tướng đỉnh cấp là Yêu Đô và Địa Lang gia nhập nên cuối cùng cũng có chiến lực chống lại ba quân đoàn trưởng. Áp lực của những người chơi chợt giảm xuống, cũng bắt đầu phát động tấn công.
Quân đoàn thiên tai thứ tư lại thể hiện sự cứng cỏi của họ, điên cuồng xông vào quân Hải Vương, thực sự chứng minh cái gì gọi là chiến đấu bằng cả tính mạng!
Chết là gì? Trong mắt họ chết chẳng qua là chờ đợi ba giờ mà thôi.
"Các anh em, trận chiến hôm nay nhất định sẽ được ghi vào sử sách chinh chiến. Còn nhớ ngày trước chúng ta đã thề gì không? Vinh quang của chúng ta chắc chắn sẽ ghi đầy sử sách, tiến theo lịch sử, khiến người đến sau phải kính ngưỡng!"
Lời kêu gọi của Ngô Quốc Nhất khơi dậy lòng nhiệt huyết của những người chơi.
Chỉ cần không chết, chỉ cần nhiệt huyết không giảm thì không còn gì phải sợ hãi, chỉ cần xung kích thôi!
Phòng tuyến của những người chơi bắt đầu triển khai phản kích trong tuyệt cảnh. Vô số skill che cả bầu trời không ngừng tung về phía quân Hải Vương. Các chiến binh như những con sói đói khát máu nhìn chiến sĩ quân Hải Vương như những miếng mồi ngon.
Tấm lá chắn cuối cùng trước Minh Phủ đã trở nên chắc chắn hơn. Lần này, bất luận quân Hải Vương có xung phong như thế nào đi nữa thì vẫn không thể đánh tan quân đoàn người chơi một cách dễ dàng như trước.
"Phản kích! Chúng ta phải phản kích! Kệ tía thằng Hải Vương, dám tới Minh Phủ thì phải giết hắn ta làm tấm gương! Tôi phải treo đầu hắn ta trên cổng thành để thị chúng!"
"Các anh em, cố lên, thề sống chết trong trận chiến này! Chỉ cần Minh Phủ không bại thì có chết cũng chẳng sao! Giết!"
"Nhất định không bao giờ nhường Minh Phủ và Lưu Ly! Đây là quê hương của chúng ta ở thế giới thứ hai! Những người anh em không muốn lưu lạc, hãy đoàn kết lại với nhau, thề giữ vững quê nhà!"...
Dưới sự trợ giúp của các thế lực Bắc Kỳ, ý chí chiến đấu của những người chơi đã bị khơi dậy một cách triệt để. Họ điên cuồng tiến về phía trước, không còn bày ra tư thế phòng ngự nữa mà triển khai chém giết với quân Hải Vương.
Mỗi khi có người ngã xuống trên chiến tuyến thì người chơi đằng sau sẽ nhanh chóng bổ sung vào vị trí.
Thậm chí chỉ cần thấy hàng trước xuất hiện lỗ hổng thì các sát thủ với pháp sư đứng đằng sau sẽ dùng thân thể của mình để lấp kín lỗ hổng này mà không hề sợ hãi do dự. Điều này khiến quân Hải Vương không thể xé rách chiến tuyến.
Giây phút này, các thế lực Bắc Kỳ trở nên đoàn kết hơn bao giờ hết.
Trong lúc những người chơi đang chiến đấu chính diện với quân Hải Vương thì bốn quân đoàn lớn là quân Thụ Yêu, quân Ma Xà, quân Địa Lang, quân Yêu Đô đang không ngừng gây áp lực cho quân Hải Vương. Sự điên cuồng của những người chơi thậm chí làm ảnh hưởng tới họ, khiến họ cũng trở nên điên cuồng.
Trên vùng đất Bắc Kỳ này, mỗi một kẻ cầm quyền đều ngồi lên vị trí bằng thực lực của mình. Cấp dưới cũng họ cũng đã từng trải qua vô số cuộc chiến.
Trong thời bình, khát vọng máu tươi của họ bị kiềm chế dưới đáy lòng, nhưng giờ khắc này, mùi máu tươi nồng nặc trong không khí đã triệt để châm ngòi nỗi khát khao chiến đấu của họ.
"Hú!" Một tiếng sói tru vang lên từ nơi xa, một con sói khổng lồ màu lam lao vào trong quân đoàn Hải Vương, trên đường đi còn hất bay hàng loạt chiến sĩ quân Hải Vương.
"Hải Vương! Có còn nhớ ta là ai không?" Ngọn lửa màu lam trên người con sói tan biến, để lộ gương mặt của Hao Thiên.
"Hao Thiên!" Mấy quân đoàn trưởng xung quanh kinh ngạc nhìn hắn ta.
Họ vốn tưởng rằng Hao Thiên đã chết, nhưng không ngờ hắn ta lại xuất hiện ở Bắc Kỳ.
"Hao Thiên, ngươi còn chưa chết ư?!" Con ngươi của Hải Vương co rụt lại.
Gã ta biết rõ tình hình thương tích của Hao Thiên khi đó. Trong mắt gã ta, Hao Thiên không còn khả năng sống sót nữa, nhưng bây giờ lại vẫn sống sờ sờ ngay trước mặt gã ta.
"Cả đời ta vẫn luôn bán mạng cho ngươi. Ngươi nợ ta!" Hao Thiên nhìn Hải Vương, sau đó ngửa đầu hú dài: "Tướng sĩ quân Hao Thiên, các ngươi có nguyện tiếp tục đi theo ta không?"
Tiếng hú dài này khiến sắc mặt Hải Vương thay đổi.
Gã ta biết rõ quân Hao Thiên trung thành cỡ nào. Lúc trước khi gã ta định giết chết Hao Thiên, chính thân vệ của hắn ta đã chống cự bằng cả mạng sống mới khiến hắn ta trọng thương chạy trốn, cho nên trái tim gã ta không khỏi ngừng đập trong giây lát.
"Lão đại! Ta đi theo ngài!" Một thú nhân giơ chiến phủ hét lên.
"Lão đại, thề sống chết trung thành với ngài!"
"Ta là phân đô thống của quân Hao Thiên, nguyện tiếp tục đi theo lão đại!!!"...
Vô số thú nhân giơ hai tay lên. Cảnh tượng này khiến Hải Vương lạnh cả người.
"Tốt lắm! Các huynh đệ quân Hao Thiên, giờ phút này hãy quay ngược vũ khí trong tay các ngươi để báo thù cho ta, giúp các thế lực Bắc Kỳ tiêu diệt quân Hải Vương!"
"Gào!" Quân đoàn thú nhân của Hao Thiên quyết đoán nghe theo mệnh lệnh này, bắt đầu xông về phía ba quân đoàn khác trong quân Hải Vương.