Hải Vương lại đấm bay Cửu Đầu Xà. Gã ta biết không thể lại đánh tiếp như vậy được nữa. Gã ta không hiểu tại sao thế lực mới của Bắc Kỳ lại có quân chi viện ùn ùn không dứt như thế, nhưng nếu cứ tiếp tục mãi thế này thì quân Hải Vương của gã ta nhất định sẽ tổn thất thảm trọng.
Hậu quả đó quá nặng nề, thậm chí không thể khiến gã ta còn chỗ đứng trong hải vực Vọng Hư nữa.
Chung quy từ đầu tới cuối, bên ngoài hải vực Vọng Hư luôn có vô số thế lực đang nhìn chằm chằm vào gã ta. Gã ta không thể tổn thất được!
"Rút lui!" Hải Vương ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rống không cam lòng. Theo lời nói của gã ta, lĩnh vực Hải Thần cũng bắt đầu biến mất.
"Đê ma ma, mày nói đi là đi à? Đứng lại đó cho ông!"
"Muốn đi thì để lại thủ cấp đã rồi hẵng nói!"
"Đi cái búa! Giết ông đây hai lần mà còn muốn đi à? Cho tao giết mày một lần là được rồi!"...
Những người chơi phấn khởi gào thét, hoàn toàn không có ý tưởng chó má giặc cùng đường đừng đuổi theo là gì cả, trong đầu chỉ có hai chữ: "Nhào dzô!"
Mà ở chỗ Hải Vương thì Cửu Đầu Xà lại bị đánh văng ra, Bàn Thạch nhảy lên mặt nước, nhào về phía Hải Vương.
"Đổi người. Giao gã cho ta!"
Cửu Đầu Xà suy yếu gật đầu, tung người nhảy vào biển đi giữ chân rồng nước.
Đánh tới tận bây giờ, Quỷ Vương Bàn Thạch cũng đã phát hiện không ngờ thế lực mới xuất hiện ở Bắc Kỳ này lại muốn tiêu diệt sạch quân Hải Vương.
Cho dù thời Lục Viêm còn sống, họ cũng chưa từng nảy sinh ý tưởng này. Thấy những người chơi giành được ưu thế đồng thời phản công một cách điên cuồng, nhiệt huyết trong cơ thể Quỷ Vương Bàn Thạch cũng bùng cháy.
Tiêu diệt quân Hải Vương! Đây chính là điều mà ngày xưa y thậm chí không dám nghĩ tới. Nhưng bây giờ, dường như mọi việc đang phát triển theo xu hướng không tưởng ấy.
Y vẫn còn nhớ rõ Hải Vương đã từng ức hiếp họ như thế nào sau khi Lục Viêm qua đời. Lúc này, lệ khí trong lòng y đã hoàn toàn bùng nổ, biến thành lực lượng chiến đấu.
Y bắt đầu quấn lấy Hải Vương như thể không muốn sống nữa, kiên quyết không cho gã ta rời đi, thể hiện tư thái điên cuồng mà chỉ có những người chơi mới có!
Dưới sự giúp đỡ của Quỷ Vương Bàn Thạch, những người chơi không ngừng mở rộng ưu thế, càng chiến đấu lại càng hăng hái, khiến quân Hải Vương sợ hãi vô cùng.
Sự mệt mỏi vì phải chiến đấu trong thời gian dài cộng thêm bị trùng kích vì đồng đội chết liên tục khiến hoàn cảnh xấu của quân Hải Vương đã tới mức không thể vãn hồi được nữa.
Tiến không được mà lùi cũng chẳng xong. Ngay tại lúc Hải Vương không biết phải làm sao cho phải thì một bóng dáng màu đen xuất hiện ở phía Đông. Hắn ta nhìn Hải Vương, sau đó lại quay đầu nhìn vách núi Tuyệt Cảnh, ánh mắt lóe lên vẻ kiên định, hai tay đè xuống dưới.
Quầng sáng màu đen khổng lồ càn quét về phía trước như sóng xung kích bao trùm cả chiến trường.
Cảnh tượng tiếp theo khiến tất cả mọi người đang chiến đấu phải trợn tròn mắt.
Thi thể của các tướng sĩ quân Hải Vương đang nổi lềnh bềnh trong lĩnh vực Hải Thần bỗng cựa quậy, sau đó lại đứng dậy, phát động xung kích về phía liên quân Bắc Kỳ với tư thái dũng mãnh không sợ chết.
Dưới sự khống chế của Mục Chi Quang, tướng sĩ quân Hải Vương bị tử khí ăn mòn, biến thành chiến binh cương thi. Sự xuất hiện của chúng lại lật ngược tình thế xấu của quân Hải Vương.
Lần này, những người chơi cũng cảm thấy khó giải quyết.
Bởi vì cho dù có giết chết đám chiến binh cương thi này thì chúng vẫn sẽ sống lại nhờ có quầng sáng màu đen đó.
Trừ phi hoàn toàn băm nát chúng, bằng không thì cho dù chỉ còn lại một cái cánh tay, chúng vẫn sẽ tấn công người chơi.
"Đê ma ma, report bật hack đê! Hơn nữa còn là hack hồi sinh một cách quá đáng nữa chứ!"
"Thế này thì còn làm quần què gì được nữa! Ăn gian! Đậu bà nội nhà nó!"
"Thằng ở trển là ai vậy? Vừa tới đã bật hack rồi!"
"Bố tiên sư, có giỏi xuống đây xem ông có đánh chết mày không!"...
Những người chơi ngẩng đầu nhìn Mục Chi Quang đứng trên trời cao, cất tiếng quát mắng.
Lúc này ở khu vực bên trái chiến tuyến, Hồ Hạch cùng với thi linh Sát Na phiên bản cường hóa đang xung kích một mạch về phía trước.
Tuy rằng Hồ Hạch là kẻ địch chung của cả server, nhưng trên chiến trường đoàn kết đối ngoại này, anh ta cũng được những người chơi tha thứ. Thấy anh ta chiến đấu ra sức như thế, những người chơi xung quanh đều không lại tấn công anh ta nữa, ngược lại còn có mấy người chơi chặn đòn cho anh ta.
Thậm chí trong lúc chiến đấu, Hồ Hạch còn gặp cặp tình nhân săn tiền thưởng mà anh ta sợ hãi nhất, nhưng họ cũng không ra tay giết anh ta nữa.
Điều này khiến Hồ Hạch vô cùng cảm động. Anh ta cảm thấy sau trận chiến này, cuối cùng mình cũng có thể tẩy trắng rồi, không cần phải trốn đông trốn tây như chuột chạy qua đường nữa.
"Hồ Hạch, thực lực thi linh của cậu rất mạnh, lát nữa để nó xung kích với chiến binh trong đội ngũ bọn tôi nhé!" Lúc này một hội trưởng công hội hét lên với Hồ Hạch.