Đám người Ngạo Kiếm, Thất Danh, Cổ Ngữ... Đều là những người đã thông qua thí luyện Quỷ Đốc. Tuy rằng vẫn chưa phải là đối thủ của Quỷ Tướng Long Ẩn, song họ lại có một ưu thế khổng lồ, đó chính là đông người.
"Rốt cuộc các ngươi là thế lực phương nào? Tại sao lại tới xâm phạm Thương Hư của ta?" Quỷ Tướng Long Ẩn sa sầm mặt nhìn những người chơi bao vây chung quanh.
"Quân Bắc Kỳ! Cổ Ngữ!"
"Quân Bắc Kỳ! Lưu Sách!"
"Quân Bắc Kỳ! Thất Danh!"...
Lần đầu tiên xuất chinh, đương nhiên phải để lại tên tuổi rồi. Mấy người không hề do dự nói thẳng lai lịch của mình.
"Bắc Kỳ!"
Sau khi biết lai lịch của thế lực đột nhiên xuất hiện này, Long Ẩn không khỏi ngây người.
Trong mắt hắn ta, hình như Bắc Kỳ đã loạn lạc từ lâu rồi, ốc còn không mang nổi mình ốc, sao bây giờ lại đột nhiên xâm lược Thương Hư? Chẳng lẽ Bắc Kỳ đã thống nhất, mà phủ quân mới lại muốn mở mang bờ cõi chăng?
"Quân Bắc Kỳ các ngươi làm thế là đang muốn khai chiến với đại vực Thương Hư chúng ta ư?!"
"Không phải đâu, đó là chuyện của quân Tiên Hư. Bọn này chỉ muốn đánh mày một trận thôi!"
Nói xong, Lưu Sách vung tay lên. Mọi người đến gần, phát động tấn công Quỷ Tướng Long Ẩn.
Quỷ Tướng Long Ẩn lập tức vung pháp trượng lên, mấy tia sáng bắn thẳng về phía mục tiêu đã được ngắm chuẩn từ trước.
"Anh cún! Xông lên!"
Lúc này, nhóm Kỵ Sĩ cún bỗng chui ra từ bên cạnh rồi tông thẳng vào người hắn ta khiến hắn ta phải lùi lại mấy bước.
"Rút lui!"
"Câm mồm! Thằng mặt lờ!"
"OK, anh cún!"
Đánh xong phát này, hai người lại nhanh chóng rút lui. Sau đó đám người Lưu Sách đã ngăn cản năng lượng tập kích lại tiến tới tấn công Quỷ Tướng Long Ẩn.
Quỷ Tướng Long Ẩn bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể lại vung pháp trượng lên đổi sang cận chiến, vừa chặn đòn tấn công vừa tìm kiếm cơ hội để phóng thích phép thuật.
Nhưng nhóm hai người con cún lại luôn xuất quỷ nhập thần, đột kích từ đủ các phương hướng khiến hắn ta tức giận tới mức muốn ói máu.
Nhìn thân thể mình càng ngày càng nhiều vết thương, cuối cùng Quỷ Tướng Long Ẩn bỏ qua tấn công bằng phép thuật mà rót hết năng lượng âm trong cơ thể vào pháp trượng, bắt đầu đánh nhau cận chiến với những người chơi.
Cho dù chỉ chuyên tu phép thuật, nhưng dù sao Quỷ Tướng Long Ẩn cũng sống bao nhiêu năm rồi, kỹ xảo cận chiến cũng không hề kém cỏi. Pháp trượng như một cánh tay khác của hắn ta vậy, muốn đánh kiểu gì cũng được.
Đả, yết, phách, cái, áp, vân, tảo, xuyên, thác, thiêu, liêu, bát.
Khi thì vung gậy hoành tảo, khi lại múa may kín không kẽ hở. Tinh túy của côn pháp đã được Quỷ Tướng Long Ẩn thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, khiến đám người Lưu Sách nhất thời không thể phá tan.
"Tiên sư, ông từng đi học ở Thiếu Lâm Tự hay sao vậy? Có thể chiến đấu một cách đường đường chính chính như một pháp sư bình thường với bọn này không hả?" Lưu Sách lại bị đánh bay ra ngoài nên không nhịn được quát lên.
Nghe vậy, Quỷ Tướng Long Ẩn không khỏi lộ vẻ oán trách. Giây phút này, hắn ta thật hận!
Tại sao ngày xưa ta lại đi học phép thuật chứ?
Cận chiến không tốt sao?
Nếu ta học cận chiến thì chúng có còn là đối thủ của ta nữa không?
Hận quá đi à!
Nhưng chiến đấu vẫn phải tiếp tục nên hắn ta không dám lơ là, tiếp tục khua pháp trượng để ngăn cản xung kích từ khắp nơi.
"Người đâu, bao vây hắn ta, ném skill cho ta! Đánh viễn trình ấy! Cho hắn ta múa gậy tiếp đi, xem hắn ta có mệt chết không!" Lưu Sách dứt khoát không tấn công nữa mà bắt đầu chỉ huy quân đoàn người chơi bao vây chung quanh.
"Chúng ta cũng lùi lại đi. Có skill tầm xa thì ném tầm xa."
Cả đám Cổ Ngữ nghe vậy thì đều lùi lại, chừa cho Quỷ Tướng Long Ẩn một mảnh đất trống.
"Mũi Tên Bóng Đêm!"
"Ba Động Quyền!"
"Phệ Quỷ Quấn Thân!"
"Đốt Cháy Khí Huyết!"...
Giờ khắc này, hai phe lại đổi thân phận cho nhau. Những người chơi cận chiến bắt đầu ném skill viễn trình, còn Quỷ Tướng Long Ẩn thì tiếp tục múa pháp trượng ngăn cản.
Thời gian trôi qua...
Mỏi tay quá!
Thật sự mỏi quá đi thôi!
Nhìn skill dày đặc xung quanh, Quỷ Tướng Long Ẩn suýt nữa thì khóc òa.
Múa gậy liên tục không ngừng nghỉ khiến hắn ta cảm thấy cánh tay sắp mất hết cảm giác rồi. Nhưng lại không thể dừng tay, bởi vì nếu dừng thì sẽ bị đánh.
"Ái chà chà! Cứ tiếp tục đi đừng có dừng, vung tiếp cho tôi xem nào!" Lưu Sách đứng trong đám người chơi, lấy một túi hạt dưa từ trong không gian ra rồi vừa cắn vừa cười nói với Quỷ Tướng Long Ẩn.
"Bắc Kỳ các ngươi thật sự muốn trở thành kẻ địch với đại vực Thương Hư chúng ta sao?" Quỷ Tướng Long Ẩn không thể thoát thân, đành phải mượn danh nghĩa của đại vực Thương Hư để đe dọa Lưu Sách.
"Thương Hư có nằm trong quản hạt của bọn này đâu, bọn này chỉ tới đây để đánh ông thôi!"
Nói rồi, Lưu Sách quay đầu về phía sau kêu: "Mở livestream chưa?"
"Đại ca, mở rồi!" Thành viên công hội ở đằng sau đáp.
"Tốt lắm! Tốt lắm!" Lưu Sách hài lòng gật đầu.