Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 395 - Chương 395: Cuộc Gọi Chiến Đấu

Chương 395: Cuộc Gọi Chiến Đấu Chương 395: Cuộc Gọi Chiến Đấu

Dù sao thì cũng không phải là chưa từng có chuyện này. Tuy rằng khi đó mình cũng làm sai, đang phá hủy mặt đất Bắc Kỳ...

Sau khi bắt tay, cô gái váy trắng cười híp mắt: "Ngươi tự do rồi. Gã khổng lồ, hãy đi phóng túng sung sướng đi!"

"Đều tại ngươi cả!" Ác Thần nghiến răng nghiến lợi.

"Khỏi cảm ơn. Hãy nhớ là sau này đừng phá hủy lung tung nữa, lỡ gặp phải vị cổ thần nào không phân rõ phải trái thì xong đời!"

Còn ai không phân rõ phải trái hơn ngươi nữa! Ác Thần gào thét trong lòng, nhưng không dám nói thành lời.

"Ta phải đi rồi. Nhưng mà ngươi phải nhớ rõ ta đấy!" Cô gái váy trắng mỉm cười, biến mất tại chỗ.

Nhìn theo hướng cô gái váy trắng rời đi, Ác Thần cảm thấy rất phức tạp.

Theo lý mà nói, nếu không tính cả Hạn Bạt thì đáng lẽ cô ta phải là kẻ thù lớn nhất của hắn ta mới đúng. Song cũng chính vì cô ta nên cảm xúc tiêu cực trong người hắn ta mới được áp chế, khiến hắn ta trở nên lý trí hơn. Cũng vì sự xuất hiện của cô ta mới khiến hắn ta quen biết ông bạn già là Bắc Minh.

Cho nên hiện giờ Ác Thần rất lấn cấn rằng không biết có nên hận cô ta hay không.

Thôi, dù sao cô ta cũng đã biến mất rồi. Tóm lại, cứ nhớ kĩ mối thù này đi, chờ sau này mạnh lên rồi, nếu còn gặp lại thì mình nhất định sẽ trả lại hết!

Nghĩ đến đây, Ác Thần nở nụ cười dữ tợn ngoảnh đầu nhìn về phía biển cả, thân hình dần dần bay lên trời.

"Ha ha ha... Ta tự do rồi!"

"Bùm!"

Ác Thần đang bay lượn chợt tông thẳng vào lực lượng vô hình đã phong ấn vùng trời này, sau đó chậm rãi trượt xuống... ...

Phong ấn thiên địa chậm rãi tan biến trong giờ phút này. Thân hình của cô gái váy trắng cũng nhạt nhòa dần.

"Tỷ tỷ!" Bắc Ly luyến tiếc nhào vào lòng cô.

Cô gái váy trắng xoa đầu Bắc Ly, cười nói: "Hãy để hắn giúp muội đi. Khi nào hắn có thực lực thì nói tất cả cho hắn biết. Dù sao một ngày nào đó những người đã từng đi thiên ngoại kia cũng sẽ trở về, đừng tự gánh chịu một mình. Nếu muội không còn tồn tại thì tất cả mọi thứ đều sẽ chỉ là hư vô!"

Nghe vậy, ánh mắt Bắc Ly hiện lên giằng xé, sau đó gật đầu thật mạnh.

Thân hình của cô gái váy trắng tan biến thành từng đốm sáng đúng lúc này.

Một con mèo nhắm mắt rơi xuống trong những đốm sáng đó.

Bắc Ly vội vàng chạy tới đón lấy hắn.

Nhìn Lục Vô còn đang ngủ say, đôi mắt Bắc Ly lấp lánh nước mắt, sau đó ôm hắn vào lòng, dụi má vào lông hắn. ...

Trong phòng.

Nhìn Lục Vô vừa soi gương vừa lộ ra vẻ mặt không tin vào cuộc sống này nữa, lúc thì bỏ móng vuốt vào miệng cắn chặt, lúc lại vò đầu rối tung lên, Bắc Ly thở dài: "Không phải anh đã nói là tự nguyện gánh vác sao? Huống chi việc này đã trôi qua rồi."

"Nhưng em cũng có nói với anh là phải biến thành gái để chiến đấu đâu!" Lục Vô cắn móng vuốt của mình nói.

Tuy rằng nguy cơ đã qua, nhưng linh hồn mong manh của Lục Vô lại để lại nỗi ám ảnh khó phai. Thế này thì đáng sợ quá rồi, hôm ấy không thấy họa mi đâu cả!

"Nhưng cũng chỉ có cô ấy mới có thể hóa giải nguy cơ lần này!" Bắc Ly bất đắc dĩ.

"Ta hận!" Lục Vô há mồm cắn móng vuốt tiếp, bắt đầu nghiến răng.

"Đừng buồn nữa, có phải chuyện gì to tát đâu mà. Bây giờ nên suy xét làm thế nào để tăng tốc độ phát triển của người chơi thì hơn!"

Nghe vậy, Lục Vô buông móng vuốt ra, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Hiện giờ, thực tế nguy cơ tiên giới vẫn chưa được giải quyết hết.

Tuy rằng Bắc Minh đã gánh vác tất cả, trở thành mục tiêu truy sát của tiên giới. Song cái gì cũng có ngoài ý muốn.

Lỡ như Bắc Minh bị bắt rồi bị sưu hồn thì mình sẽ lại trở thành mục tiêu của tiên giới.

Tuy rằng Lục Vô có thần khí, cho dù không thể sống trong tam giới thì vẫn có thể trốn trong thần khí. Nhưng đó không phải là cái mà Lục Vô muốn.

Cho nên, để giúp Bắc Minh thoát hiểm, cũng để khiến mình có thể sống một cách quang minh chính đại, hắn nhất định phải có một đội quân người chơi có thể hù dọa thế lực tiên giới.

Lần này, tính cách vốn được chăng hay chớ của Lục Vô đã có động lực để trở nên mạnh hơn.

Việc tăng tốc độ phát triển của người chơi lại được đưa ra bàn bạc.

Lúc về nhà, Lục Vô và Bắc Ly đã thương lượng với nhau, đồng thời liên lạc với Ngô Quốc Nhất chuẩn bị mở server Mỹ trước.

Còn việc sinh ra ở đâu thì...

Sau khi bàn bạc, Lục Vô và Bắc Ly quyết định chọn đại vực Địa Ngục cách xa Bắc Kỳ và Thương Hư hơn, thành lập cứ điểm đầu tiên ở khu vực hỗn loạn nhất âm phủ đó.

Tuy rằng khu vực này cực kỳ khó sinh tồn, song cũng có tài nguyên dồi dào. Chỉ cần chịu đựng vượt qua kỳ ma mới thì chắc chắn sẽ phát triển cực kỳ nhanh chóng.

Đồng thời, Lục Vô cũng quyết định đích thân quản lý server này.

Bởi vì server Mỹ mở dịch vụ khá muộn nên để tăng tốc độ phát triển của họ, mấy ngày nay Bắc Ly đã đích thân sáng tạo ra một cách trưởng thành hoàn toàn khác biệt và độc lập với những server khác.

Bình Luận (0)
Comment